V Đại Có Một Bé Chuột

Chương 61 : Bây giờ đã không giống ngày xưa

Ngày đăng: 16:47 19/04/20


Voldemort nhìn Peter trong ngực mình, nếu bây giờ đã có hình thức diễn đàn mà nói, hắn tuyệt đối sẽ yên lặng ném một quả trứng thối.



Nào có ai được người trong lòng áp sát, còn phải làm trò ân ái trước mặt người khác, thế nhưng trên thực tế một chút cũng không đụng được như hắn chứ.



Mà đám phù thủy nhỏ bị an ninh xua đến cửa lại nhìn thấy tình cảnh như vầy. Peter nhanh nhẹn thoát thân khỏi đám người chạy về bên cạnh Voldemort, sau đó cả hai người thân thiết ôm nhau. Như vậy còn chưa tính, bọn họ còn thấy Peter khí phách mười phần hướng về phía Voldemort ngoắc ngoắc ngón tay, sau đó giáo sư Voldemort cư nhiên liền ngoan ngoãn cúi đầu, để Peter ôm chặt cổ mình thuận thế ngẩng đầu hôn lên.



Sau đó chính là một hồi ngọt ngào triền miên, toàn bộ những người nhìn thấy đều phát thệ, cái động tác kia nếu chỉ là một nụ hôn lên má thông thường, như vậy ngày hôm sau bọn họ liền trở thành Squib.



Về phần mọi người làm sao có thể nhìn thấy rõ ràng như vậy, bởi vì… trong hơn một trăm học sinh có mặt, có ít nhất hai mươi người theo bản năng dùng bùa nhìn xa, cho dù sau khi trở về có bị Bộ pháp thuật cảnh cáo cũng bất chấp.



Toàn bộ quá trình đều là chấn động, chấn động đến mức khi cả nhóm phù thủy nhỏ ngơ ngác đi đến địa điểm mà phụ huynh đã hẹn trước để đón người cũng không có tỉnh táo lại.



Có nhiều phù thủy nhỏ đến xem chiếu phim như vậy, tuy rằng phần lớn đều là xuất thân Muggle và máu lai, sẽ không giống như phù thủy máu trong lẫn lộn thường thức ngay cả việc soát vé trước khi vào rạp chiếu phim cũng không biết. Thế nhưng bọn họ dù sao vẫn là trẻ con nha, cho dù đây là hoạt động tập thể, thế nhưng những phụ huynh vẫn là hợp lại tổ chức một chút, thống nhất địa điểm đưa rước, sau khi nhìn thấy toàn bộ đám trẻ lên xe về nhà mới coi như hoàn thành nhiệm vụ.



Chỉ là hiện tại… vì sao biểu tình của bọn trẻ nhìn thế nào cũng không quá thích hợp vậy?



Các phụ huynh vừa hỏi, đám nhỏ đang hóa đá rốt cục cũng tìm được thanh âm và tư duy của mình, lập tức nháo nhào thảo luận những hình ảnh vừa nhìn thấy.



“Người trong phim vừa rồi tuyệt đối là giáo sư Voldemort.”



“Nói lời vô ích, mọi người đều nhận ra.”



“Vóc dáng của giáo sư thật tốt…”



“Đây không phải là trọng điểm, giáo sư và điện hạ…”



“Vì sao không phải trọng điểm, chuyện của giáo sư và điện hạ mọi người không phải đã sớm biết rồi sao? Trọng điểm đương nhiên là vóc người của giáo sư.”



“Vóc người cũng không quan trọng, quan trọng là giáo sư lại đi diễn điện ảnh, thật tốt.”



“Lily đâu?”



“Cậu ấy vừa rời khỏi rạp chiếu phim đã bị cha mẹ và chị gái đưa đi rồi, nhà bọn họ khá xa. Bất quá cậu ấy khẳng định không biết, nếu biết tuyệt đối đã sớm nói ra.”



“Đáng ghét, Severus nhất định biết.”



“Cậu trông cậy cậu ta mở miệng?”



“Vừa rồi bộ dạng điện hạ kéo cổ áo của giáo sư hôn lên nhìn thật khí phách “



“Có kéo cổ áo?”




“Cụ chính là đã trải nghiệm rất nhiều nên mới có thể dễ dàng đem ý nghĩ của mình gán cho những người khác như vậy, Dumbledore.” Đôi mắt đỏ rực như ruby mang theo một tia giễu cợt.



Trong chuyện này hắn thực sự có tư cách trào phúng Dumbledore, tuy rằng hắn và Peter còn chưa có định xuống, cũng chưa hoàn toàn thống nhất, thế nhưng Peter có thể đứng ra lo lắng vì hắn nhiều chuyện như vậy hiển nhiên chứng tỏ bọn họ chính là hai bên tình nguyện.



Mà Dumbledore tuy rằng ngoài miệng tuyên dương dùng năng lượng tình yêu để chiến thắng tất cả, phê phán hắn không biết cái gì là yêu. Kết quả thì sao, kẻ có thể ôm lấy người yêu vào lòng chính là hắn, còn Dumbledore lại rơi vào hoàn cảnh quyết tuyệt đấu tranh, cả đời cũng không thể qua lại với nhau.



“Tôi còn cảm thấy kỳ quái, rốt cục là cụ muốn biết chuyện gì mà phải mời ta đến tận đây. Rõ ràng chúng ta đều không phải là loại người chỉ cần nghe đối phương nói liền tin tưởng…”



Biểu tình của Voldemort vẫn giữ nguyên vẻ trào phúng, bất quá chỉ chuyển từ sự thất bại trên phương diện tình cảm đến vấn đề tâm tư quá nặng của Dumbledore.



Một đống lớn ‘mẫu đối thoại tham khảo’ mà Peter đưa đến trái lại khiến Voldemort không khỏi bừng tỉnh.



Không sai, hắn và Dumbledore trước giờ luôn đối chọi gay gắt, lập trường bất đồng. Mà Dumbledore luôn có thể nhen lên những cảm xúc tiêu cực của hắn khiến cho hắn phạm phải sai lầm cũng chính là sự thật. Bọn họ chính là người đứng đầu của hai trận doanh phù thủy đối lập nhau, bọn họ căn bản chính là tồn tại bất đồng cực độ.



Sở dĩ như vậy, hắn luôn đem Dumbledore đặt ở vị trí vô cùng quan trọng, chỉ cần có gió thổi cỏ lay đã bắt đầu lo lắng có phải Dumbledore đã toan tính gì đó hay không. Nếu như hắn có hành động gì trước hết cũng phải phòng bị Dumbledore.



Chỉ là hiện tại không giống ngày xưa nữa. Bây giờ hắn đã nắm trong tay phần lớn quý tộc, ngay cả việc hắn xuất hiện trong phim điện ảnh của Muggle đám quý tộc kia cũng chỉ có thể trầm mặc cam chịu, có thể thấy được thực lực hiện nay của hắn.



Hắn hoàn toàn có thể công khai trực tiếp tiến hành bước tiếp theo trong kế hoạch của mình, không cần lúc nào cũng khẩn trương đề phòng Dumbledore sẽ phá hư mọi chuyện, ảnh hưởng đến địa vị và quyền lực của hắn.



“Tom, tôi chỉ là rất vui mừng nhìn thấy rốt cục thầy cũng đã tỉnh ngộ. Thế nào? Muggle không phải toàn bộ đều đáng ghét chứ? Bọn họ thực sự rất thú vị.”



“Hiệu trưởng Dumbledore.” Voldemort đột nhiên dùng biểu tình rất mềm mại chân thành gọi một tiếng hiệu trưởng, tình huống quỷ dị này khiến cho Dumbledore hoàn toàn không giữ được nụ cười trên môi. “Từ trước đến giờ ta tựa hồ chưa nói cho cụ biết về mục tiêu của mình.”



“… …”



“Khiến cụ vẫn luôn hiểu lầm rằng ta muốn giết sạch Muggle, thật sự vô cùng xin lỗi.” Voldemort yên lặng hồi ức cái mục tiêu vĩ đại cần 180 năm không ngủ không nghỉ mới có thể hoàn thành kia. “Trở thành người đứng đầu của máu trong, từ đó nắm giữ những mạch máu quan trọng nhất trên các phương diện tại giới phù thủy, trở thành lãnh đạo nói một không hai, định ra trật tự mới coi trọng phương diện huyết thống, dùng thực lực để sắp xếp xã hội… đó mới là mục tiêu của ta. Hiệu trưởng tôn kính… ta chưa từng nói qua mình muốn thanh trừng toàn bộ phù thủy không phải máu trong tại giới pháp thuật.”



Đoạn thời gian phi thường kia không kể đến, hắn có chết cũng không thừa nhận mình từng có lúc suy nghĩ như vậy.



“Về phần Muggle, trong mắt cụ bọn họ chỉ là thú vị, ở trong mắt ta chính là hữu dụng. Dĩ nhiên, Peter rất thích nghề nghiệp hiện tại của mình, Muggle cũng không phải chỉ là hữu dụng. Ồ… cụ có thể đi đến chỗ của Muggle tùy tiện tìm một người nào đó nói cho họ biết, có một đại ma vương muốn giết các ngươi, sau đó đem từng người trong bọn họ ôm vào trong ngực để bảo vệ.”



Sau đó bệnh viện tâm thần của Muggle sẽ mở rộng cửa chào đón ngươi.



“Albus Dumbledore. Phù thủy vĩ đại đứng đầu trận doanh chính nghĩa, ta cảm thấy rất hiếu kỳ, nếu như ta công khai tuyên bố không tiêu diệt phù thủy máu lai, công khai cho thấy không muốn giết hại Muggle. Lá cờ chính nghĩa kia của cụ làm sao có thể phất lên được?” Voldemort ưu nhã chỉnh sửa áo chùng của mình. “Vẫn là câu nói kia, giữa chúng ta cũng không cần dùng quá nhiều ngôn ngữ, dù sao có nói cái gì đối phương cũng không dễ dàng tin tưởng, cứ việc chờ xem là được rồi. Thêm nữa, cụ cũng không cần tìm đến Peter đâu, y bận rộn nhiều việc hơn nữa vẫn kiên định đứng về phía của ta. Cụ không tin? Cũng có thể thử xem, dù cho cụ thực sự chỉ tìm y đến trò chuyện một hồi, đứa trẻ kia cũng có cách vừa rời khỏi phòng làm việc của cụ liền nức nở khóc thầm một hồi, khiến cho toàn bộ Hogwarts đều biết y đã bị thiệt thòi thật lớn. Đến lúc đó….”



Voldemort đột nhiên rất muốn để Peter thực hiện cái kế hoạch này xem sao.



“Được rồi, học kỳ này Peter cũng không tổ chức diễn kịch nữa mà là quay điện ảnh. Cụ đừng nên bỏ lỡ, kịch bản thật sự rất thú vị.”