Vẫn Chờ Người Online - Tựu Đẳng Nhĩ Thượng Tuyến Liễu
Chương 1 : Tiểu tiên A Tấn
Ngày đăng: 13:13 18/04/20
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:Trước khi bắt đầu vẫn nên giải thích một chút về thời điểm phát sinh của câu chuyện này.
Bối cảnh của truyện là ở tương lai vài năm sau, tức là một khoảng thời gian ảo tưởng (khi đó đã có game toàn tức, truyện cũng sẽ đề cập qua loa tới một số sản phẩm mới của tương lai, ví như nền khoa học kỹ thuật huyền diệu mà trí tuệ con người hiện tại không cách nào lý giải), tuy nhiên chỉ là tương lai trong khoảng mười năm thôi, cho nên thay đổi sẽ không quá lớn. Bên cạnh đó, câu chuyện về “tám năm trước” tương đương với thế giới khách quan trong “hiện tại”, khi đó internet và máy tính cá nhân đã phổ biến, trẻ vị thành niên cũng được bố mẹ trang bị smart phone, các loại game online trong nước đã lưu hành, như Kiếm võng, Thiên hạ, Cửu âm, vân vân… Bối cảnh game của truyện này cũng được tham khảo từ những game phổ thông kể trên, cũng dựa vào đó để xây dựng tương lai, hy vọng có thể viết thực là thú vị.
Được rồi, chúng ta bắt đầu cuộc yêu đương ngọt ngào này đi! ︿( ̄︶ ̄)︿
——–
Đi vào canteen số 2, Hà Tấn gọi một phần cơm sườn chua ngọt và bắp cải xào thịt, sau đó cầm hộp đựng chậm rì rì đi về chỗ ở.
Trên con đường nhỏ đi thông tới ký túc xá, lá ngô đồng cùng với lá cây bạch quả rơi đầy mặt đất, giữa những mảng nâu vàng là từng phiến vàng kim rực rỡ, dẫm lên chỉ nghe thấy tiếng sàn sạt kêu vang.
Một nhóm nữ sinh trang điểm đẹp đẽ mang theo thanh âm trò chuyện rộn ràng huyên náo đi ngang, bọn họ nhanh chân bước vội, khuôn mặt rạng rỡ tươi cười, trên tay còn cầm những túm bông muôn màu vạn sắc, đó là một đạo cụ dùng khi cổ vũ. Cuộc nói chuyện của bọn họ liên tục xoay quanh mấy từ mấu chốt như là “Tennis”, “Hot boy No.1 vườn trường”, nhiệt tình dào dạt có thể xua tan cái lạnh cuối mùa thu. Thế nhưng, hễ cứ nhìn thấy từng cặp chân dài trần trụi phơi bày bên ngoài không khí vào cái thời tiết như thế này, Hà Tấn liền nhịn không được mà run rẩy toàn thân.
Lối rẽ phía trước dẫn tới sân đấu tennis của trường đại học, xem ra xế chiều hôm nay sẽ có một trận đấu quan trọng diễn ra, hơn nữa, “Hot boy số một” mà mấy nữ sinh đang nói tới cũng sẽ tham gia thi đấu.
Có điều, Hà Tấn không hề quan tâm tới mấy loại chuyện này – hai năm rưỡi lăn lộn ở đây, những gì cần tò mò cậu đã tò mò đủ, những cái nên trải qua cậu cũng đã trải qua hết rồi.
Năm thứ ba chính là năm chuyên ngành bận rộn nhất, bắt đầu từ nửa học kỳ sau, cuộc sống đại học thoải mái an nhàn tựa hồ đã đi về nơi xa lắm, trái lại cảm giác lo lắng cùng bất an đối với tương lai sẽ từng chút từng chút lan tràn.
Hà Tấn thở dài, nhớ lại cuộc điện thoại gọi về nhà vào tối qua, người phụ nữ kia nói, ba cậu đã an bài công việc cho cậu tại quê nhà, là một đơn vị hành chính sự nghiệp có tiếng, có thể xin vào làm nhân viên công vụ, tiền lương cao phúc lợi tốt, tất cả chỉ còn chờ cậu tốt nghiệp là có thể bắt đầu…
Chẳng hiểu vì sao cứ nghĩ đến đây Hà Tấn lại cảm thấy hơi phiền não.
Rất nhanh đã đi tới khu ký túc, đúng lúc này Hà Tấn lại bắt gặp mấy bóng người đột ngột lao tới từ phía đối diện. Bọn họ lỗ mãng mà chạy sượt qua cánh tay cậu kéo theo một trận gió bụi mịt mù. Bởi vì đang lơ đễnh, Hà Tấn chỉ biết ôm hộp cơm đứng ngây ngay tại chỗ, kết quả người cuối cùng trong đội ngũ nọ né tránh không kịp, trực tiếp va vào người cậu.
“Lạch cạch”
Hà Tấn lảo đảo một cái, hộp đựng thức ăn cũng vì thế mà rơi thẳng xuống đất.
“Thực xin lỗi…” Người nọ vươn tay kéo Hà Tấn một phen, đợi khi cậu đứng vững mới xoay người giúp cậu nhặt hộp cơm lên, “Chưa làm hỏng đồ của cậu đấy chứ?”
“Phụt…” Hầu Đông Ngạn phì cười, “Tấn đại ca, mày chơi acc nữ à!”
Hà Tấn đỏ mặt, ho nhẹ một tiếng nói: “Chọn đại.”
— Bản thân cậu cũng đã quên mất vì sao mình lại chơi acc nữ rồi. (=_=)
Nhưng, con trai chơi acc nữ cũng là chuyện bình thường thôi, hiện tại không ít nhân vật nữ trong game được thiết kế vô cùng xinh đẹp, game thủ nam chơi acc nữ có đôi khi chỉ vì đam mê cái đẹp thuần túy mà thôi, nhân vật trong『 Ma Tháp 』của Hầu Đông Ngạn cũng là một nữ tinh linh tóc đỏ kia mà.
Hầu Đông Ngạn liếc nhìn server Hà Tấn chơi một cái, thất vọng thở dài: “Chúng ta không cùng server rồi!”
Hà Tấn: “Tao chỉ tùy tiện lên xem thử, cũng không nhất định sẽ chơi.”
Hầu Đông Ngạn nghe đối phương nói thế liền hết hứng nhòm ngó, chỉ nói giỡn một câu “Vậy nếu mày may mắn trúng mũ giáp thì cho tao luôn đê”, nói xong lập tức quay về chỗ của mình.
Hà Tấn thuận lợi vào game, chỗ cậu login là một khe núi đầy hoa nhưng lại không có bóng người, xung quanh trải đầy cúc hoa bạch thảo, dưới ánh mặt trời rực rỡ tựa hồ được phủ một mảnh kim quang…
Phong cảnh thật là tươi đẹp, Hà Tấn thực sự ngỡ ngàng.
Điều chỉnh góc nhìn của Loli áo xanh, Hà Tấn bị cảnh tượng rực rỡ cùng bố cục của bảng điều khiển làm cho hoa mắt chóng mặt, nhất thời cậu có một cảm giác lạ lẫm vô cùng.
Mở danh sách bạn tốt ra, Hà Tấn chỉ thấy một mảnh toàn là màu xám với vài cái tên ít ỏi như là: Thịt băm chạy chối chết, Chả giò đau ku, Sủi cảo nằm không cũng trúng đạn… Đa số đều là bạn bè thời trung học.
— Sặc, Thương Hỏa Vô Tình?
Giữa một đống “đồ ăn”, cái tên này có vẻ không liên quan cho lắm, nhưng Hà Tấn lại cảm thấy rất quen. Đáng tiếc, cậu nghĩ mãi vẫn không ra đấy là acc của người bạn nào, dù sao cũng đã tám năm trôi qua rồi, ai mà nhớ được, mà có lẽ người nọ cũng không còn chơi game nữa rồi…
Nhưng mà, ngay giây tiếp theo, cái nick bị cậu nhìn chăm chăm kia đột nhiên sáng rực, kéo theo một dòng chữ vàng chói lọi hiện ra ngay giữa màn hình —
〖 Hệ thống 〗: Phu quân của bạn 『 Thương Hỏa Vô Tình 』 đã online.