Vẫn Chờ Người Online - Tựu Đẳng Nhĩ Thượng Tuyến Liễu

Chương 43 : Kiến thiết gia viên

Ngày đăng: 13:13 18/04/20


Edit: Mimi – Beta: Chi



*****



Tuy đã hiểu rõ ý đồ của Thương Hỏa khi mua đất, nhưng Hà Tấn cũng như những người chơi khác, bày tỏ mình hoàn toàn không lý giải được thế giới của đám nhà giàu vung tiền như rác trong game.



Hà Tấn không có tiền. Mặc dù cậu biết việc mua đất đầu cơ sẽ chẳng thiệt, song cũng không tham dự vào, bởi vì hoạt động mua – bán này liên đới trực tiếp đến tình hình tài chính trong hiện thực (rất ít người có thể kiếm được một ngàn vạn kim tệ trong game, phần lớn đều thông qua chuyển đổi nhân dân tệ mà có). Thương Hỏa đã hứa sẽ không hỏi chuyện ngoài đời của Hà Tấn, cho nên cũng không giựt dây đối phương mua đất với mình. Hắn cũng không có lòng tham, chỉ cần một mình hắn kiếm tiền là có thể nuôi sống cả hai người ở trong game, thế là đủ.



Thương Hỏa dùng tám bản khế ước để chọn lấy tám mảnh đất ở những thành trấn trọng điểm tại Phàm giới và Tiên giới, hai miếng đất cuối cùng, hắn lưu lại để kiến thiết gia viên cho mình cùng A Tấn — Đúng vậy, đây mới là chuyện cần làm nhất sau khi cả hai được Chức Nữ gợi ý, nếu đã là vợ chồng, lại được sống trong một thế giới gần chân thực như thế này, đương nhiên phải có nhà để “ở chung phòng” rồi!



Thương Hỏa hỏi A Tấn: “Em muốn nhà mình ở chỗ nào?”



Hà Tấn nghe đối phương hỏi mới bừng tỉnh, nhớ tới chuyện Chức Nữ đã nói thì không khỏi quẫn bách một hồi, đáp: “Thật sự muốn kiến thiết gia viên? Đất này đắt như thế, nếu kiến thiết gia viên chỉ để… để… này này nọ nọ, cũng quá không đáng giá rồi.”



Thương Hỏa nhướng mày: “Sao lại không đáng giá, chúng ta là vợ chồng đã kết hôn, bất kể nhà cửa hay là chuyện đó, đều thực cần thiết.”



A Tấn: “…”



Hà Tấn cố gắng giữ bình tĩnh mà suy nghĩ, trong game, việc “chung phòng” hẳn là sẽ không chân thực tới mức vứt hết lễ tiết rồi abc xyz đâu nhỉ? Thế thì, cho dù có dựng nhà xây phòng, phỏng chừng hai người cũng chỉ cần cùng ở chung một lát để tượng trưng thôi. Được rồi, nếu Thương Hỏa nhất định muốn, vậy cứ để hắn toại nguyện đi…



Thương Hỏa thúc giục: “Phàm giới hay là Tiên giới? Mau chọn nơi em thích.”



A Tấn: “Cậu chọn đi, tôi thế nào cũng được.”




Hà Tấn lấy lại tinh thần, liếc mắt nhìn tới khung giờ quốc tế ở trong game, thế mà đã sắp mười hai giờ. Thật không nghĩ tới, trong bất tri bất giác cậu đã chơi game nguyên một buổi tối!



Vì thế, cậu nhanh chóng nói với Thương Hỏa: “Không còn sớm nữa, tôi phải đi ngủ…”



Thương Hỏa hỏi: “Ngày mai có online không?”



Ngày mai là thứ hai, không phải ngày làm trực tuyến của Thương Hỏa, hơn nữa sau khi phiên bản thực tế ảo được tung ra, video hướng dẫn của Thương Hỏa trên Flying Network có một vài thay đổi, tạm thời ngừng phát sóng một tuần.



A Tấn: “Nếu không có chuyện gì thì tôi sẽ onl, có thể liên hệ qua ME mà.”



Thương Hỏa gật gật đầu. Ngay tại thời điểm A Tấn chuẩn bị out game, hắn đột ngột giữ chặt tay của đối phương, kéo vào lòng mình: “Nào, để anh ôm một cái.”



A Tấn: “…”



Lại bị Thương Hỏa ôm một lần nữa, Hà Tấn vẫn rất khẩn trương. Nhưng có thể là vì cả tối ở cùng nhau, cho nên cảm giác đã không còn xấu hổ cùng quẫn bách như lúc đầu, thậm chí, cậu còn loáng thoáng ôm lại người ta… nhẹ nhàng vỗ lưng đối phương như là an ủi.



“Ngày mai anh chờ em,” Thương Hỏa buông người trong ngực ra, cong môi, nói: “Nhớ kỹ, em còn thiếu anh một tiếng ‘chồng’.”



Rốt cuộc mặt A Tấn cũng đỏ ửng như một quả cà chua, được rồi, trước mắt cậu vẫn không nghĩ đến chuyện này đâu… Chung quy, Hà Tấn vẫn cảm thấy Thương Hỏa càng ngày càng được một bước lại muốn nhích lên một thước!



Thương Hỏa cười cười nhìn cậu, cùng cậu đứng trên mảnh đất sẽ trở thành tổ ấm của hai người trong tương lai, đồng thời out game.