Vẫn Chờ Người Online - Tựu Đẳng Nhĩ Thượng Tuyến Liễu

Chương 7 : Em ấy không nhìn thấy con

Ngày đăng: 13:13 18/04/20


Edit: Mimi – Beta: Chi



*****



Tiểu tiên A Tấn: “Vì sao cậu giết tôi mà tôi còn được thêm kinh nghiệm?”



Thương Hỏa giải thích: “Cấp cao và cấp thấp ở『 Thần Ma 』 chênh nhau rất lớn về thực lực, cho nên game đã thiết lập ‘thể chế bảo vệ người chơi cấp thấp’, giữa những chủng tộc khác nhau, nếu nhân vật bị một nhân vật cao hơn mình 50 cấp giết chết, chẳng những không rớt kinh nghiệm mà còn được tăng kinh nghiệm.”



Hà Tấn nghe xong lời này thì liền hiểu ra, chẳng trách ban nãy lại có nhiều người kêu gào “Xin được làm thịt” ở trên kênh thế giới như vậy, nhưng mà tự nhiên cậu lại có chút buồn bực: “Theo cậu nói thì, chẳng phải cao thủ có thể tùy tiện đồ sát acc nhỏ hay sao?”



Thương Hỏa: “Không đâu, giết người chẳng có gì tốt đối với đám cao thủ cả, gia tăng kinh nghiệm cho acc nhỏ, thế nhưng đánh rớt kinh nghiệm của bọn tôi gấp mười lần, hơn nữa giết nhiều còn bị tụt tu vi.”



Hà Tấn kinh ngạc: “Gấp mười lần!?” Cậu được thêm 300 điểm kinh nghiệm, cùng lúc đó Thương Hỏa giảm 3000? Từ khi online tới giờ, cậu đã được giết ba lượt, lại thêm hai người qua đường vừa nãy… vậy là Thương Hỏa e ngại bản thân quá nhiều kinh nghiệm không biết dùng vào chỗ nào đấy hở? 囧!



Thương Hỏa bâng quơ nói: “Bằng ấy điểm kinh nghiệm đối với những game thủ cấp cao mà nói cũng chẳng là cái gì, mấu chốt ở chỗ…”



Tiểu tiên A Tấn: “Mấu chốt là cái gì?”



Thương Hỏa: “Mấu chốt là giết acc nhỏ chẳng khác gì thái rau cả, không có cảm giác thành tựu, cho nên bình thường đám cao thủ sẽ không ra tay đâu.”



Giọng điệu của đối phương thực bình tĩnh, cứ như đang trần thuật vậy, thế nhưng…



Được rồi, Hà Tấn chính là có chút khó chịu vì mình vừa mới bị giết thôi ( ̄_ ̄|||), nhưng cậu thừa nhận Thương Hỏa vẫn thật ngầu, dù sao cũng là đại thần hạng nhất đầy tiếng tăm. Chẳng trách hai kẻ qua đường kia đã bị giết lại còn kích động như được ánh sáng thần thánh chiếu rọi tâm can vậy!



Thương Hỏa: “Còn một chuyện nữa, khi chênh lệch trên 50 cấp, người chơi đẳng cấp thấp sẽ không nhìn thấy nhân vật cấp cao, cho nên vừa rồi, hai người kia không nhìn thấy tôi.”



Thương Hỏa là cấp 100, nói vậy,  những người chơi có acc dưới cấp 50 đều không nhìn thấy hắn? Hà Tấn liếc mắt sang con số thể hiện cấp bậc của mình ở góc trái màn hình — Linh tiên (29). Đây chẳng phải là cách xa như đất với trời sao!



“Thế tại sao tôi có thể nhìn thấy cậu?” Hà Tấn nghi hoặc.



Thương Hỏa cười khẽ một tiếng, nói: “Bởi vì… cậu là vợ tôi nha…”



Thương Hỏa nói lời này đặc biệt chậm rãi, đặc biệt… ý vị sâu xa. Lần này Hà Tấn cảm thấy lỗ tai mình không phải chỉ bị cắn một ngụm thôi đâu, mà là bị người liếm từ trong ra ngoài một lượt, thậm chí đầu lưỡi còn lưu luyến cuốn lấy vành tai mà mơn mơn trớn trớn đến mức muốn nổi da gà.




Ha Ha Miêu Đại Thiên Thần: “Đậu má, tại sao lại là mày!”







Vài ngày sau Hà Tấn vào game, khiếp sợ khi phát hiện Thương Hỏa vốn đã sắp đuổi kịp cấp bậc của mình thế nhưng lại bị giáng cấp!



Cậu gặng hỏi rất lâu, Thương Hỏa mới ấp úng thừa nhận mình “bắt gặp” cái tên Ha Ha Miêu Đại Thiên Thần kia, muốn báo thù cho Hà Tấn, kết quả lại thành ra lấy trứng chọi đá rồi bị sát hại.



Hà Tấn kinh hãi nói: “Cậu bị giết bao nhiêu lần thế? Rớt mất hai cấp luôn này!”



Thương Hỏa: “Không nhiều, tầm bảy, tám… chín, mười lần đi.”



Hà Tấn im lặng nhưng trong lòng thì cảm động cực kỳ, tên ngốc kia thế nhưng lại đi chịu chết như hồi bị khỉ úp sọt ngày xưa, quả thực cậu cũng không biết phải nói cái gì nữa cả… Có điều, không bảo vệ tốt Thương Hỏa, cậu cũng có chút áy náy, cứ luôn cảm thấy bởi vì đề xuất đi “giết lại” của  mình cho nên đối phương mới phạm phải sai lầm ngu xuẩn này.



“Về sau không cần đi tìm chết nữa, tớ sẽ nghĩ cách.” Hà Tấn biết bị giết sẽ rơi tiền, cho nên đem Kim tệ của mình chia cho Thương Hỏa một nửa, rồi lại dẫn đối phương đi luyện cấp, “Đi, tới dắt cậu đi luyện bù!”



Quá trình sau đó, Thương Hỏa muốn giúp đánh quái, Hà Tấn cũng không cho, chỉ nói, “Đừng nhúc nhích, cứ đứng bên cạnh hít kinh nghiệm là được rồi!”



Ngày kế, Hà Tấn đem chuyện mình bị giết ở trong game nói cho mấy người bạn cùng lớp có acc cấp cao, nghe xong bọn họ liền nghiến răng nghiến lợi: “Đậu má, thằng cờ hó nào ăn được gan hùng mật gấu mà dám bắt nạt lớp trưởng của chúng ta, nhất định phải giết cho mấy trăm lượt mới hả giận!”



Và thế là, một đoạn thời gian tiếp đó, kênh thế giới thường xuyên xuất hiện dòng chữ mắng chửi của một người nào đó —



〖 Thế giới 〗『 Ha Ha Miêu Đại Thiên Thần 』: “Thịt Băm Chạy Chối Chết! Ôi đệt, ông đây chọc giận gì mày!”



〖 Thế giới 〗『 Ha Ha Miêu Đại Thiên Thần 』: “Chả Giò Đau Ku! Đừng để ông nhìn thấy mày lần nữa!”



〖 Thế giới 〗『 Ha Ha Miêu Đại Thiên Thần 』: “Sủi Cảo Nằm Không Cũng Trúng Đạn! Hãy đợi đấy!”







Vụ việc này nói cho chúng ta biết một điều, nhân quả báo ứng ấy mà, sẽ luôn luôn tồn tại.