[Dịch]Vạn Cổ Chí Tôn
Chương 3079 : Mười vạn năm qua đệ nhất nhân (2)
Ngày đăng: 01:31 17/09/19
Ma Phổ sơ suất, bị Trận Linh phong tỏa một mặt Pháp Tướng cùng song chưởng, trong khoảnh khắc rơi xuống hạ phong.
May mà A Nan hành sát ngăn trở bạch sắc trận hoàn, toàn bộ không gian Phong Ấn bị linh áp chen phân biệt rõ ràng, giống như hai thế giới.
Hai tay bị trận hoàn phong khóa, vội vàng buông Ma Binh ra, mười ngón bấm niệm thần chú, thoáng cái hợp ở trước người.
Sắc mặt Pháp Tướng mang kim cô cũng bình tĩnh trở lại, trong miệng lẩm bẩm.
Năm đạo trận hoàn ở dưới ma khí tập kích, bắt đầu xoay tròn, phát sinh quang mang màu sắc rực rỡ cùng Ma Khí chống lại.
Trận Linh thấy lâu áp chế không được, thu tay về, tay trái bấm niệm thần chú, tay phải vung lên phía trước.
Lại là năm đạo trận hoàn bay đi, hóa thành năm sắc long, thoáng cái hóa thành mấy trượng, muốn đem đối phương trói lại.
– Nằm mơ!
Ma Phổ nộ xích một tiếng, vung lên một tay, một thanh Thanh Đồng Chiến Phủ xuất hiện, quét ngang đi ra ngoài.
Ầm ầm!
Năm con sắc Long bị đánh tan, biến trở về thành trận hoàn, lóe lên liền biến mất.
– Chiêu thức giống nhau, còn có thể hiệu quả sao?
Ma Phổ băng lãnh, cánh tay hoảng động một cái, ngũ chỉ nắm chặt.
Một sợi xiềng xích đen kịt rơi vào trong tay, hóa thành tinh vân nhiễu ở quanh người.
Phanh! Phanh! Phanh!
Trận hoàn bị đánh trúng, âm thanh liên tiếp vang lên, năm đạo trận hoàn hiển hiện ra, bị xích sắt xuyên qua, không ngừng rung động muốn bay đi, khiến cho xích sắt “Ào ào” rung động.
Hai mắt Trận Linh co rụt lại, mà ma Phổ thì lộ ra dữ tợn, nắm lấy A Nan hành sát đi tới!
Ùng ùng!
A Nan hành sát cùng bạch sắc trận hoàn ở giữa không gian nổ lên, lực lượng kinh khủng hóa thành vòng xoáy, thoáng cái nuốt hai người!
Xa xa khuôn mặt của Lý Vân Tiêu phồng đến đỏ bừng, đột nhiên “Oa” một tiếng, phun ra một búng máu.
Thập phương Quy Tắc rất không ổn định, hơn nữa hai người kịch đấu, năng lượng ba động quá mạnh mẽ, trực tiếp ảnh hưởng, chấn đến hắn khí huyết cuồng bạo, Nội Phủ bị thương.
– Ha ha ha!
Bối Kinh Hoằng khiếp sợ trước loại bạo tạc kia, lúc này gặp Lý Vân Tiêu thổ huyết, tấn cấp thất bại, nhịn không được mừng như điên cười ha hả.
Hắn mừng rỡ phát ra từ nội tâm, trên mặt không chút nào che giấu.
– Ha ha ha, Linh Mục Địch, đây chính là Thiên Mệnh ngươi nói sao?
Bối Kinh Hoằng cười nhạo nói:
– Tấn cấp Thần đạo thất bại, mặc dù không chết cũng rơi xuống tu vi, người ‘Thiên Mệnh’ mà ngươi ủng hộ cũng đến đây chấm dứt!
Trong lòng Linh Mục Địch cũng giật mình cùng lo lắng, nhưng không dám rời Bối Kinh Hoằng quá xa, miễn cho hắn đột nhiên làm khó dễ, thì càng thêm vướng tay chân. Chỉ có thể đứng xa xa nhìn, đồng thời dùng thần thức cảm giác.
Chỉ thấy Lý Vân Tiêu ói ra tiên huyết, cả người đỏ bừng, hình dạng khôi phục bình thường, tiếp tục bấm tay niệm thần chú, ngồi xếp bằng.
Bối Kinh Hoằng nhướng mày, cười lạnh nói:
– Cửa khẩu tấn cấp trọng yếu như vậy thất bại, liền ý nghĩa tiền đồ hủy hết, vĩnh viễn không thể làm được. Đều đã như vậy, còn có thể làm bộ bình tĩnh, tấm tắc, thật không hỗ là có ‘Thiên Mệnh’ hộ thân, ha ha ha…
Trong lòng Linh Mục Địch hơi cảm thấy kinh ngạc, Lý Vân Tiêu không giống như là giả bộ, mà là thật tiếp tục nhập định.
Có khả năng từ trên người hắn cảm giác được nguyên lực ba động, không ngừng tăng cường, hiển nhiên là tích súc lực lượng, tiếp tục đột phá.
– Điều này sao có thể?
Linh Mục Địch cũng cảm thấy bất khả tư nghị, Bối Kinh Hoằng nói một điểm không sai, vũ đạo cùng Thần đạo hoàn toàn là hai tầng thứ, thời điểm vượt qua một khi thất bại, trên cơ bản chính là chung thân báo hỏng, không thể tấn cấp được nữa.
Nhưng nhìn lại Lý Vân Tiêu lúc này, tựa như không có việc gì.
– Lẽ nào…
Đột nhiên Linh Mục Địch nghĩ đến một loại khả năng, nhưng mà nội tâm không quá chắc chắn.
A Nan hành sát cùng bạch sắc trận hoàn oanh kích ra vòng xoáy kéo dài không dứt, năng lượng trùng kích ra, không ngừng ảnh hưởng nguyên lực ba động trong cơ thể Lý Vân Tiêu.
Tuy còn chưa tấn cấp thành công, nhưng trải qua Thần dịch lực tẩy rửa, rõ ràng cảm thấy so với trước phát sinh biến hóa.
Thập phương quy tắc cũng theo dư ba trùng kích, như sóng biển đập ở trên người hắn, không ngừng chuyển hóa Nguyên Lực trong cơ thể thành Thần dịch lực, quay một Đại Tiểu Chu Thiên, liền trở lại trong đan điền trầm tích xuống.
– Cái này… Điều này sao có thể?
Bối Kinh Hoằng cũng cảm nhận được biến hóa trên người Lý Vân Tiêu, tròng mắt trừng như chuông đồng, còn liều mạng lắc lư đầu, không tin mình nhìn thấy.
Lúc này sắc mặt Lý Vân Tiêu yên lặng, da thịt thoáng cái trơn truột như ngọc, lộ ra ánh sáng màu trắng.
Sau đó có Ngũ Thải ngọc lưu ly sắc, ở trên người lóe ra bất định, trong suốt như ngọc.
– Tàn Quang minh ngọc lưu ly thân của Hiểu Phong!
Bối Kinh Hoằng thất thanh kêu lên, kinh hãi nói:
– Cái này… Thảo nào… Khó trách hắn đột phá thất bại cũng không sao… Nhưng mà… Nhưng mà Quang Minh ngọc lưu ly thân… Cũng không phải a…
Dáng dấp của Lý Vân Tiêu bây giờ, hoàn toàn là hình dạng sau khi tấn cấp thành công, chỉ bất quá là ổn định tu vi, đem cảnh giới sau khi đột phá ổn định lại, cấu trúc căn cơ Thần đạo.
Lúc này đan điền của hắn hoàn toàn hiện ra một dáng dấp khác, tăng lên không chỉ gấp mười lần, như một vũ trụ. Có khả năng dung nạp Thần dịch lực cũng nhiều thập bội.
– Thảo nào Thần Cảnh có khả năng kéo dài thọ mệnh, có khả năng leo lên cảnh giới cao hơn, nguyên lai Đan Điền sẽ biến hóa về chất. Đây là hiệu quả mà vũ đạo tu luyện như thế nào cũng không đạt được, mặc dù là Siêu Phàm Nhập Thánh, cũng tất không sánh bằng Quy Chân Thần Cảnh.
Trong lòng Lý Vân Tiêu âm thầm nghĩ, không chỉ là sức mạnh, còn có dung tích của Đan Điền đối lập. Quy Chân Thần Cảnh muốn giết Siêu Phàm Nhập Thánh, quá dễ dàng.
– Thật… Thực sự thành công…
Bối Kinh Hoằng kinh ngạc đứng ở đó, triệt để ngốc trệ.
– Lẽ nào… Lẽ nào… Hắn thực sự… Thật là… Thiên Mệnh Sở Quy…
Trong lòng Linh Mục Địch cũng thở phào nhẹ nhõm, nói:
– Người mang Tàn Quang minh ngọc lưu ly thân của Hiểu Phong, có lẽ đối với đột phá đưa đến tác dụng. Nhưng càng thêm then chốt chính là, bản thân hắn chính là Siêu Phàm Nhập Thánh cảnh giới, hiện tượng mới vừa rồi không phải là tấn cấp đột phá, mà là chuyển hóa.
– Chuyển hóa?
Bối Kinh Hoằng sửng sốt, trên mặt lộ ra mê man.
Hắn cũng không biết tình huống hiện tại của Thiên Vũ giới, cũng không biết hai cảnh giới Siêu Phàm Nhập Thánh cùng Đăng Phong Tạo Cực.
Linh Mục Địch đại khái nói tình huống Thiên Vũ giới một lần, đem hai cảnh giới kia giản lược miêu tả một phen.
Nghe mà Bối Kinh Hoằng giật mình, nói:
– Thảo nào, nguyên lai hắn từ lâu đã ở tầng thứ Quy Chân Thần Cảnh, chỉ là không có Thập phương quy tắc chuyển hóa Nguyên Lực, mở ra Đan Điền. Trách không được thất bại còn có thể trở lại.
Linh Mục Địch nói:
– Lý Vân Tiêu đã trở thành người thứ nhất bước vào Thần Cảnh trong mười vạn năm qua. Hiện tại ngươi đã tin hắn nắm lấy Thiên Mệnh chưa, còn muốn đoạt Giới Thần Bia sao, đến tầng thứ của ngươi ta, nhìn Thiên đạo mà lòng kính sợ, ngươi thực sự muốn nghịch thiên sao?
Bối Kinh Hoằng cả người run lên, hai tay toát ra mồ hôi lạnh, phức tạp nhìn Lý Vân Tiêu.