[Dịch]Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 3166 : Lôi Um (2)

Ngày đăng: 01:31 17/09/19

Lý Vân Tiêu giật nảy mình, theo hắn hiểu biết về sấm sét thì rõ ràng uy lực kim lôi kia đã gần đến tử lôi. Lôi Um vận dụng lực lượng lôi đình trên cơ Lý Vân Tiêu. Trong vòng xoáy có tiếng thú gầm chấn động linh đài thức hải, khiếp hồn người. Lý Vân Tiêu không dám khinh thường, thần dịch lực điên cuồng ùa vào trong kiếm, tỏa ra ánh sáng chói lòa cực nóng. Kiếm quang ngút trời đối kháng với sấm sét đầy trời. - Kiếm Trảm Tinh Thần! Một kiếm chém ra, kiếm ý mênh mông như đại đạo thôi diễn ầm ầm chém vào vòng xoáy sấm sét, xé rách một cái khe màu trắng nhưng chỉ dài cỡ thước, rất nhanh khép lại ngay. Bão vòng xoáy tiếp tục lượn vòng giáng xuống. Lý Vân Tiêu ngạc nhiên, vào phút then chốt này biến thành lôi điện xuyên qua khe hở sắp khép lại, từ bão vòng oáy độn ra ngoài. Đì đùng xẹt xẹt! Vòng xoáy như sụp xuống tụ tập vào giữa biến thành thân hình Lôi Um, xoay người nhìn Lý Vân Tiêu chằm chằm. Con ngươi màu vàng hấp háy như không dám tin có người trốn thoát khỏi bão lôi đình của nó. Lý Vân Tiêu cũng tim đập chân run, lòng thầm cười khổ. Trước giờ toàn là Lý Vân Tiêu dùng sét giáng vào người khác, ít khi bị sấm sét của người đẩy vào thế chật vật như vậy. Lôi Um ngửa đầu phát ra tiếng ùm bò, dường như nó thật sự nổi giận. Đôi cánh vỗ, tia sáng đỏ ầm ầm ập đến. Ánh sáng đỏ không phải máu không phải quang, là một dải biển sét đỏ tan rã trên không trung, hóa thành vô số tia chớp màu máu đì đùng giáng xuống giống như vạn lôi xuyên tâm. Lý Vân Tiêu tức giận quát: - Ngươi đủ rồi chưa!? Tay phải Lý Vân Tiêu cầm ngược chuôi kiếm cắm xuống đất. Keng! Kiếm giới màu trắng hùng hồn dựng lên quanh người Lý Vân Tiêu. Tay trái chỉ vào không khí, Bắc Thiên Hàn Tinh kiếm bay ra khỏi người hóa vạn kiếm đồ diễn hóa trong đại điện. Vô số kiếm ảnh lượn vòng bốn phía ngăn lại sét đỏ. Ầm ầm ầm ầm ầm! Vạn lôi giáng xuống đánh vào vô số kiếm cương nổ nát trăm ngàn kiếm hình. Lý Vân Tiêu bày ra kết giới kiếm không ngừng rút nhỏ. Từ phạm vi mấy chục trượng thoáng chốc thu hẹp còn ba trượng quanh thân, rốt cuộc chống đỡ qua đợt sét đánh. Lý Vân Tiêu gầm lên: - Chết tiệt! Lý Vân Tiêu hóa lôi thuấn di lên, kiếm chém vào Lôi Um, chia ra tám tàn ảnh đều tự cầm kiếm từ bốn phương tám hướng đánh tới. Là tuyệt kỹ của Mộ Dung Trúc, kiếm hóa cửu long, thân hóa vạn thiên. Thần thông lôi điện mà Lý Vân Tiêu sở trường nhất so với Lý Vân Tiêu thì như kiến càng và kiến hôi, nên hắn đành tìm cách dựa vào kiếm đạo giành chiến thắng. Tuy Lý Vân Tiêu có Ngũ Hành Lôi thể nhưng do tu luyện hậu thiên mà ra, so với tiên thiên lôi thú như Lôi Um thì có khuyết điểm rất lớn. Thứ hạng của Lôi Um trong thượng cổ chân linh cũng không yếu, giờ thân thể nửa thật nửa giả đã phục hồi một nửa lực lượng lúc còn sống, đủ ức chế đa số cường giả trong thời đại này. Đì đùng xẹt xẹt! Mỗi nhát kiếm Lý Vân Tiêu chém xuống xuyên qua thân hình Lôi Um mang theo dải lôi quang chớp lóe trên kiếm. Tất cả đều không ngoại lệ, thân kiếm vừa chạm vào lôi khu liền tràn đầy lôi văn phong ấn kiếm ý lại. Lý Vân Tiêu rất bực tức: - Bà nội nó, vậy làm sao mà đánh? Mỗi chém một kiếm chứa nhiều thần dịch lực chấn vỡ lôi văn phục hồi kiếm phong. Thứ duy nhất đối kháng lại lôi ấn được là Băng Sát Tâm Diễm, chỉ có ánh lửa bập bùng trên thân kiếm là không bị phong ấn, đẩy lùi Lôi Um, làm con thú này tràn ngập kiêng dè. Nhưng từ khi Ma Phổ rút đi Chân Ma Cự Linh thì lực lượng ma nguyên trong cơ thể Lý Vân Tiêu mười đi hết chín, không thể giữ Băng Sát Tâm Diễm thời gian dài được. Trong lòng Lý Vân Tiêu dâng lên suy nghĩ kỳ lạ, nếu muốn sử dụng ma công thì phải đi Cổ Ma Tinh ở Hóa Thần hải một chuyến, phục hồi lại lực lượng ma nguyên của mình. Nếu không thì thứ mất đi không chỉ là chân ma pháp tướng, Băng Sát Tâm Diễm, càng không thể vận dụng lục đạo ma binh, mất một lá bài tẩy cực mạnh. Đầu óc Lý Vân Tiêu xoay chuyển nhanh, phân tâm một chốc thì Lôi Um đã cứng rắn đỡ kiếm khí gầm rống nhào lên. Thân hình Lôi Um biến to gấp ba trên không trung, giơ chưởng trước vỗ vào người Lý Vân Tiêu. Chưởng trước chỉ có bốn ngón, chính giữa hiện ra lôi phù lấo lóe giáng xuống. Lý Vân Tiêu giật nảy mình. Lôi Um là lôi thú thiên địa sinh thành, tất cả lực lượng trên người nó đều là căn nguyên tinh thuần. Phù văn lôi này đại biểu thiên địa lôi đình, rất giống ma Kha cổ tự trên Thiên Chuy của Lý Vân Tiêu rồi lại có khác biệt. Ma Kha cổ tự là thượng cổ đại năng sáng tạo ra để bắt chước quy tắc thiên đạo, trong mỗi chữ ẩn chứa đạo ý rất mạnh. Lý Vân Tiêu lập tức hiểu ra, Ma Kha cổ tự đại biểu quy tắc lôi trên Thiên Chuy bắt chước quy tắc chính là phù văn dưới chưởng của Lôi Um. Lý Vân Tiêu không kịp nghĩ nhiều, hắn vội thu lấy tất cả phân thân, tay trái nhanh chóng bắt ấn, kết ấn giữa không trung. Một mảnh ánh sáng đỏ biến ra trong lòng bàn tay Lý Vân Tiêu, mông lung dâng cao. Lôi Um tức giận, đôi mắt vàng chợt lóe, khi thấy ánh sáng đỏ đó thì sửng sốt, dường như hơi sợ. - Phù sinh nhược mộng, phi hồng hữu ấn! - Trần thế khổ hải, siêu thoát bỉ ngạn! - Thiên Địa Vô Cực, lục đạo luân hồi! Lý Vân Tiêu quát khẽ: - Tam ấn như nhất! Ảo ảnh ba đạo ấn ngưng tụ lại tỏa ra uy năng vô biên, ánh sáng đỏ phun ra nuốt vào bốn phía, là đan hỏa bị Lý Vân Tiêu luyện hóa, Tân Quý Ly Diễm! Dị hóa này mạnh thật nhưng chưa đủ làm Lôi Um e sợ, có điều lửa này là đan hỏa mà Đế Đan Lâu dựng dục ra, là nguồn lực lượng của tháp này. Nó làm lòng Lôi Um bối rối, bị phân tâm. Ầm ầm ầm ầm ầm! Tam ấn như nhất đánh ra trúng chưởng trước của Lôi Um, ánh sáng chói lòa khủng bố bắn tứ phía. Một bên là thiên lôi cuồn cuộn, lôi quang ngũ sắc phô bày hóa thành từng tia sét bắn ra, khắp nơi là sấm chớp đì đùng. Đại điện bị từ hóa tràn đầy lôi văn. Một bên là đại thủ ấn của tam ấn như nhất, lực lượng cường đại bao la từ trong ấn vọt lên cao, phản chiếu huy hoàng. Đan hỏa Tân Quý Ly Diễm cháy hừng hực gần như biến rồng bay lên cao đối kháng với thiên lôi cuồn cuộn. Không biết cung điện này làm bằng gì mà trước uy lực khủng bố như thế vẫn không sụp đổ. Lý Vân Tiêu bị mảnh lôi vân ngũ sắc ức chế, ánh sáng đại thủ ấn yếu dần nhưng lực lượng đan hỏa thì không ngừng tăng mạnh. Trong đại điện bị từ hóa bắt đầu hiện ra hỏa văn đối kháng với lôi văn! Ba nữ nhân đứng xa hoảng hốt nhìn, sẵn sàng tùy thời giúp sức. Hễ Lý Vân Tiêu lộ vẻ mệt mỏi là các nàng sẽ ra tay ngay. Nhưng hai lực lượng kéo co làm bốn bức tường lắc lư như tường ánh sáng, hỏa văn liên tục chiếm ưu thế hơn. Mười vạn năm nay Tân Quý Ly Diễm là nguồn lực lượng của Đế Đan Lâu, vách tường đại điện là một phần thân tháp. Lực lượng nguyên Đế Đan Lâu ngưng tụ lại đây ức chế lôi điện. Hai nguồn lực lượng khó thể giữ cân bằng đột nhiên nổ tung, lực lượng mạnh mẽ không gì sánh bằng tuôn ra bốn phương tám hướng.