[Dịch]Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 3176 : Bắt chẹt

Ngày đăng: 01:31 17/09/19

Ba Cẩn ngẫm nghĩ, nói: – Có lời gì cứ nói thẳng, ta phiền nhất là quanh co lòng vòng! – Ha ha ha, Ba Cẩn đại nhân vẫn luôn nhanh mồm nhanh miệng như xưa, vậy bổn tọa xin nói thẳng. Hay là bổn tọa và đại nhân hợp tác cùng chống lại ngoại địch, thấy sao? Nguyên Cơ nhìn Ba Cẩn chằm chằm: – Chuyện quá khứ đã là dĩ vãng, làm người phải nhìn tới trước, bảo thủ chỉ có một con đường chết. Ba Cẩn trầm ngâm một lúc, chỉ vào Lý Vân Tiêu: – Ngươi và ta hợp tác còn người này thì sao? Nguyên Cơ cười cười, mắt lóe sát khí nói: – Người này dù sao là người ngoài giới, khác với đại nhân và ta. Đã hợp tác kết minh thì vừa lúc lấy người này khai đao, giết hắn để tỏ rõ thành ý. Lý Vân Tiêu nghe mà không biết nên nói cái gì, khẽ rên, lòng bỏ Nguyên Cơ vào sổ đen. Ba Cẩn nhướng mí mắt: – A? Nhưng người này không đơn giản. Ba Cẩn bình tĩnh nói: – Dù ngươi và ta liên hợp cũng khó thể chế ngự người này trong thời gian ngắn được. Nếu chiến đấu bắt đầu sẽ có lợi cho người khác. Nguyên Cơ khó tin hỏi: – Người thật sự có thực lực vậy sao? Nguyên Cơ nhìn kỹ Lý Vân Tiêu thêm một lúc, lại nhìn trong phòng hỗn độn. Nguyên Cơ biến sắc mặt nói: – Nhưng để người này lại là mối họa, sớm muộn gì cũng sẽ là một trong những đại địch cướp đan của chúng ta, chaqửng bằng hiện tại nhanh chóng trừ bỏ. Lý Vân Tiêu cười lạnh một tiếng, duỗi tay chỉ hướng Nguyên Cơ: – Lão già, ta theo dõi ngươi rồi. Lát nữa bản thiếu gia sẽ không cướp đan mà chuyên môn đánh lão, lão đi đâu ta theo đó. Ta không lấy được đan thì lão cũng đừng hòng! Nguyên Cơ biến sắc mặt hoàn toàn, nhìn hướng Ba Cẩn, trầm giọng nói: – Ba Cẩn đại nhân, giờ hắn đã nói vậy tất nhiên sẽ phá hỏng kế hoạch của chúng ta, dù khó giải quyết cũng phải trừ khử hắn ngay. Ba Cẩn không dao động, thản nhiên nói: –kẻ người này muốn đối phó là đại nhân, liên quan gì ta? Có hỏng việc cũng là chuyện của đại nhân, lôi kéo ta làm gì? Kỳ cục. Nguyên Cơ nổi giận, trách móc: – Ba Cẩn, ngươi đừng không biết phân biệt! Ba Cẩn bật cười, cười nhẹ tênh: – Làm sao dám biết tốt xấu nữa? Lần đầu tiên bị đại nhân ám toán là ta sơ sẩy, nếu tái diễn lần thứ hai tức là ta ngu! Vẻ mặt Lý Vân Tiêu tức giận trừng Nguyên Cơ, lạnh lùng cười: – Ha ha ha! Để xem ngươi làm sao trốn lên trời, chút nữa khi cướp đan ta chuyên môn theo dõi đánh ngươi! Nguyên Cơ bực mình muốn hộc máu, mặt xanh mét. Nguyên Cơ dịu giọng nói: – Tiểu huynh đệ, vừa rồi là ta lỗ mãng, xin đừng vì chút khí phách mà chôn vùi cơ hội cướp đan của ngươi. – Hừ! Ta cố tình muốn lãng phí chôn vùi, chỉ đuổi theo đánh lão! Vẻ mặt Lý Vân Tiêu tức giận muốn đồng quy vu tận. Nguyên Cơ tức hộc máu: – Ngươi . . .! Nguyên Cơ không hiểu tại sao có kẻ ngu ngốc như vậy, nếu bị kẻ lỗ mãng làm việc không có suy nghĩ này theo dõi thì rắc rối to cho lão. Quan trọng nhất là cái tên não rỗng này có thực lực siêu mạnh, Ba Cẩn cũng không muốn chọc hắn. Vẻ mặt Nguyên Cơ chân thành, khom người vái: – Tiểu huynh đệ, trước đó lão phu lỡ lời, tại đây chân thành xin lỗi ngươi, hy vọng ngươi đừng so đo với lão nhân gia ta đây. Vì cướp đan, Nguyên Cơ chịu nhục. Lý Vân Tiêu cực kỳ tức giận chỉ vào ngực mình, quát to: – Hừ! Lão nói nhẹ nhàng quá. Nếu không phải Ba Cẩn đại nhân không hợp ô làm chuyện xấu với lão thì bản thiếu gia có thể sống đến bây giờ hay không còn chẳng biết. Lão có biết đã để lại bóng ma tâm lý trong lòng ta lớn cỡ nào không? Nguyên Cơ bực bội gắt giọng: – Lão phu là thân phận thế nào? Đã hạ mình xin lỗi ngươi rồi còn muốn gì nữa? – Hừ! Lý Vân Tiêu hừ mạnh mở miệng nói: – Người chết vì tiền chim chết vì ăn, có lợi thì mọi chuyện đều dễ nói, không lợi thì bản thiếu gia chết sống với lão! Nguyên Cơ: – . . . Nguyên Cơ sửng sốt, thế mới hiểu người này không phải não rỗng, bộ dáng tức tối kia hơn phân nửa là giả bộ. Ngẫm lại cũng đúng, nếu không có chút thông minh thì làm sao lăn lộn trong thế giới mạnh ăn thịt yếu này đến hiện tại? Nguyên Cơ hiểu ý đồ của Lý Vân Tiêu rồi thì thoải mái hơn, lão sợ nhất là đối phương não rỗng một dây thân kinh cắn chặt không nhả, thế thì rắ rối. – Vậy ngươi muốn sao? Lý Vân Tiêu nói: – Hừ! Chẳng muốn gì, nếu lão có thể đến đây thì hơn phân nửa cũng được một viên thần đan đúng không? Đưa viên thần đan đó cho bản thiếu gia là được. – Phụt! Ba Cẩn, Nguyên Cơ giật mình hộc máu, há to mồm. Khẩu vị thật khủng. Nguyên Cơ giận dữ cười gằn: – Ha ha ha, người trẻ tuổi bây giờ đều cuồng vọng không biên giới như vậy sao? Muốn thần đan? Vậy phải xem ngươi có thực lực và mạng lấy không đã! Nói đến cuối cùng mắt Nguyên Cơ lộ tia hung ác, sát khí bộc phát. Lý Vân Tiêu nhún vai, xòe tay nói: – Ta không có dã tâm lớn muốn cướp viên Thiên Vận Tạo Hóa đan duy nhất. Mới rồi lão định giết ta, đây là thù lớn sinh tử, nếu không lấy một viên thần đan để bù đắp thì hôm nay ta bám theo lão chắc luôn. Ta không tin bị bản thiếu gia quấy rầy mà lão còn có thể cướp đan, ta muốn làm cho lão không có một phần trăm cơ hội! Nguyên Cơ nổi khùng, rõ ràng Lý Vân Tiêu đang trấn lột. Nguyên Cơ lạnh lùng nói: – Nếu ngươi đã muốn tự tìm chết vậy thì không thể trách ta! Kêu Nguyên Cơ lấy thần đan ra là chuyện không thể nào, thế là sát tâm nổi lên, khí thế trên người bùng nổ như hồng thủy mãnh thú trùng kích ra ngoài. Đột nhiên cả không gian lung lay, xoay tròn kịch liệt. Lý Vân Tiêu đang định ra tay thì thấy những sát khí cuồng bạo bị lực lượng không gian cuốn tan biến mất, sau đó phòng tối lắc lư mông lung. Ba người giật mình, ánh mắt sắc bén. Biết rằng đế đan cung bị mở ra nên tất cả không gian hòa thành một thể. Ù ù ù! Tiếng nổ đì đùng không dứt bên tai, thân hình bị lực lượng mạnh mẽ xé rách, chớp mắt đã xuất hiện trước dãy cung điện to lớn. Các loại khí thế cường đại lần lượt xuất hiện bên cạnh. Chớp mắt có hai, ba mươi người tụ tập ngay trước cửa cung điện. Có người cực kỳ mừng rỡ, có người vẻ mặt hoang mang. Lý Vân Tiêu quét thần thức qua, thấy Mạch, Cố Thanh Thanh, Mục Tinh. Nhưng không thấy Tiền Sinh, Trần Đoạn Thiên đâu, chắc hai người nhận được đan dược xứng đôi với mình liền rời khỏi Đế Đan Lâu. Đinh Sơn cũng không có trong đám người. Mục Hạc của Bắc Minh Huyền cung, Mi Hoành của Huyết Nha cung cũng ở, người còn lại có một số quen mặt nhưng không thân. Trong đám người trừ Ba Cẩn, Nguyên Cơ ra còn hai lão nhân khác khí thế cực kỳ cường đại. Hai lão nhân thả thần thức ra ngoài, xem rõ ràng tình huống trước điên, nghi ngờ nhìn Ba Cẩn, Nguyên Cơ, thậm chí quét qua người Lý Vân Tiêu mấy lần. Rất nhiều người không biết xảy ra chuyện gì, tìm thấy người quen liền châu đầu ghé tai. Nhưng rất nhanh không gian yên lặng lại. Trước đại điện có hai người đưa lưng hướng bọn họ,.gió thổi áo bọn họ bay phần phật. Mọi người không nhúc nhích nhìn, tuy nhiều người không biết xảy ra chuyện gì nhưng biết chắc có chuyện xảy ra. Lý Vân Tiêu biết hai người trước mắt là cao thủ đảo Huyền Ly.