[Dịch]Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 3465 : Chủ Địa Giới 2

Ngày đăng: 01:32 17/09/19

Đế Già giật bắn người. Hộ nói mỗi một câu đều là thật, khiến Đế Già cực kỳ bất an, cảm giác bất an thậm chí lúc gã bị cường giả Thiên Vũ giới phong ấn cũng chưa từng có. Vì miễn có thiên thánh khí là Đế Già sẽ không chết. Vì Đế Già là khí linh của thiên thánh khí! Đế Già chết thì lục đạo ma binh sẽ mở lối vào Ma giới ở Thiên Vũ giới khiến hai giới không ngừng dung hợp. Nên cường giả Thiên Vũ giới không làm gì Đế Già được, chỉ có thể trấn áp gã. Hiện tại Đế Già chợt cảm nhận uy hiếp của cái chết, vì nơi này là Ma giới, gã chết trong Ma giới thì ma binh không có phản ứng. Người trước mắt không chỉ có lực lượng giết Đế Già, cũng có kỹ pháp thu phục ma binh. Trận văn quanh A Hàm Trảm Cốt đao là trận lấy thân hiến tế. Hộ đang thông qua thi triển trận pháp khiến tmình biến thành khí linh A Hàm Trảm Cốt đao rồi cướp lấy A Hàm Trảm Cốt đao. Trên bầu trời gần đó dapạ dờn sóng, Bối Kinh Hoằng hiện hình, ánh mắt kinh hoàng khủng hoảng nhìn Hộ. - Ngươi... Ngươi là...! Hộ nhếch môi cười nói: - Ha ha ha! Còn bằng hữu cũ không quên ta. Bối Kinh Hoằng cảnh giác lấy ra Pháp Thụ Kim Luân che trước mặt mình, nghiến răng nói: - Quả nhiên là ngươi! Chủ Địa Giới, Trọc Khôn! - Cái gì?! Đế Già run bần bật nhìn người trước mắt, dường như nhớ ra điều gì. Mười vạn năm trước trong cuộc chiến hai giới, một trong bốn cường giả giới vương cảnh Thiên Vũ giới, chủ Địa Giới! Đế Già cắn răng nói: - Sao ngươi đến Ma giới và ma hóa chính mình? Hộ cười nói: - Nói ra thì dài dòng. Vẻ mặt Hộ hồi ức: - Nhưng hiện tại ta rất hưng phấn, không tâm tình tán gẫu chuyện xưa. Ma Chủ đại nhân tung hoành xưa nay, xem như tồn tại số một số hai, giờ sắp thành tro, đại nhân có suy nghĩ gì không? Đế Già rống to: - Nghĩ cái đầu ngươi! Muốn giết ta? Kiếp sau đi! Đế Già rót hết ma lực vào A Hàm Trảm Cốt đao, bốn cánh tay sau lưng bắt ấn, gã định triệu hoán ra ma binh khác. Vi Thanh mỉm cười nói: - Với lực lượng của ngươi đã không thể chiêu ra thanh ma binh thứ hai, hơn nữa ta tạm thời cũng chỉ có thể tiêu hóa một thanh, nên đừng phí công. Đôi mắt lam nhạt lóe sáng, cả người Đế Già như rơi vào ánh sáng lam, ma khí ngưng tụ không ngừng tan biến. Lòng Đế Già rung động: - Hoàng tuyền minh hỏa?! Đế Già hét thất thanh: - Ngươi đã là người Ma tộc tại sao có thể thi triển vật giới lực Thiên Vũ giới? Bối Kinh Hoằng cũng hoảng hồn, nhanh chóng quyết định lấy ra thụ kim luân biến to mấy mẫu chém đi. Rầm! Một khí kình siêu mạnh oanh kích đến đánh vào kim luân, đánh bay nó. Bối Kinh Hoằng kinh hoàng nhìn quanh, quát to: - Là ai? Thần thức không phát hiện có người nhưng Bối Kinh Hoằng ngưi được mùi hương nhẹ. Bối Kinh Hoằng giật mình phát hiện dưới mí mắt mình, chác trước mặt hơn ba mươi trượng có một nữ nhân lạnh lùng đứng, cười khẩy nhìn gã. Mặt Bối Kinh Hoằng vặn vẹo, người run rẩy. Nữ nhân bình tĩnh đứng đó nhưng Bối Kinh Hoằng không cảm ứng được, chứng minh thực lực của đối phương hơ nxa gã. Bối Kinh Hoằng khó khăn phun ra hai chữ qua kẽ răng: - Ma tôn! Nữ nhân gật đầu nói: - Tôn chủ Viện bộ, Viện. Xem như tự giới thiệu, nữ nhân có vẻ rất lễ phép. Nhưng trong mắt Viện tỏ rõ khinh thường, lạnh lùng như nhìn người chết. Bối Kinh Hoằng giận dữ nói: - Trọc Khôn, uổng công ngươi ngày xưa là lãnh tụ Thiên Vũ giới lại tự cam đọa lạc thành ma, hơn nữa cấu kết với Ma tôn Ma tộc! - Ha ha ha! Trọc Khôn cười như điên: - Bối Kinh Hoằng, trong Ma giới có một việc rất tốt đó là con người thẳng tính, ít ai ngốc nghĩ một đằng nói một nẻo như ngươi. Ngươi thì chính nghĩa lắm, vậy ngươi đến hồ sâu này có ý gì? Hơn nữa ta từng gặp chủ Giới Thần Bi, dường như không thể khống chế Giới Thần Bi, chắc vì lòng ích kỷ của ngươi không chịu nói cho hắn biết sự thật về khí linh đúng không? - Hừ! Mặt Bối Kinh Hoằng lúc xanh lúc trắng, biết khó chiếm lợi được, gã hừ lạnh xoay người hóa thành độn quang định trốn đi. - Thật là nhức đầu, người Thiên Vũ giới đều thiếu não như ngươi sao? Viện phiền não vỗ đầu nói: - Thực lực của ngươi chỉ có hư cực trong Thiên Vũ giới, hống chi bị giới lực Ma giới áp chế, muốn trốn từ tay một Ma tôn, chỉ số thông minh thấp đến mức nào mới làm được điều này? Trọc Khôn nói: - Viện đại nhân đừng nói nhảm nữa, nhanh chóng giết người đi. Pháp Thụ Kim Luân trong tay hắn là đồ tốt. Viện gật đầu, biến mất tại chỗ. Bối Kinh Hoằng vừa chạy ra mấy ngàn trượng liền cảm nhận áp lực to lớn từ trên trời giáng xuống mang theo hơi thở chết chóc khủng bố. Bối Kinh Hoằng rống to: - Chết tiệt! Pháp Thụ Kim Luân lượn vòng trong tay Bối Kinh Hoằng diễn biến ra một phương thiên địa. Viện xuất hiện trên bầu trời, một tay cầm trường mâu, hồng anh phất phơ trước mắt. Viện đâm xuống. Rầm! Mũi thương trường mâu đâm vào thiên địa, Pháp Thụ Kim Luân phát ra âm rung kịch liệt nhưng vẫn không thể ngăn cản trường mâu. Bối Kinh Hoằng biến sắc mặt, gã biết thực lực giữa hai người chênh lệch. Về giới lực Ma giới áp chế Bối Kinh Hoằng không lớn, dù ao trong Tam Thập Tam Thiên Bối Kinh Hoằng cùng Ma Chủ tồn tại mười vạn năm, hấp thu nhiều ma khí, tu luyện ma công, nên gã có chút kháng tính với giới lực. Nhưng lúc này áp lực nhỏ mấy cũng là ngáh nặng lớn. Ầm ầm ầm ầm ầm! Két giới Pháp Thụ Kim Luân vỡ nát, Bối Kinh Hoằng phun ngụm máu. Bối Kinh Hoằng ném Pháp Thụ Kim Luân như ám khí, bản thân hóa thành độn quang chạy trốn. Viện nhởn miệng cười, thân hình yểu điệu lắc nhẹ chộp Pháp Thụ Kim Luân trong tay, trường mâu bắn xuyên qua. Thời gian đằng trước như ngừng lại, cơ thể Bối Kinh Hoằng khựng lại, bị trường mâu đâm thủng. Máu phun ra trên không trung,miệng gã phun máu, mắt dữ dằn. Ánh mắt đó phức tạp, không biết là độc ác, hối hận hay hồi ức, hoặc không cam lòng. Nhưng dù là gì thì Bối Kinh Hoằng không có mạng sống tiếp tục tình cảm đó, thân thể bị trường mâu đóng đinh dưới đất, máu chảy dọc xuống. Bối Kinh Hoằng cứ thế lặng lẽ chết. Viện vẫy tay, trường mâu bay về chợt lóe biến mất trong tay nàng. Xác Bối Kinh Hoằng ngã dưới đất, rất nhanh có nhiều sinh vật Ma tộc đến xâm thực. Lòng Đế Già chợt chùng xuống, liếc mắt thấy Viện đã kết thúc chiến đấu, đưng đứng gần đó ngắm nghía Pháp Thụ Kim Luân. Chân ma pháp thân cũng bắt đầu rơi xuống thế yếu, lực lượng của Đế Già hoàn toàn bị hoàng tuyền minh hỏa áp chế, cháy bỏng toàn thân. Ma nguyên, ý chí của Đế Già tan vỡ. A Hàm Trảm Cốt đao hoàn toàn mất đi khống chế, bắt đầu bị Trọc Khôn luyện hóa. Một lúc sau vẻ mặt Đế Già hoảng hốt, sự sống xói mòn. Lý Vân Tiêu ở Thiên Vũ giới xa xôi đang trên đường về La Ma Diễn Na đột nhiên tinh thần rung động, cảm giác kỳ lạ lan tràn dưới đáy lòng. Cảm giác đó cực kỳ chân thật, như có thứ gì bị người rút khỏi thân thể Lý Vân Tiêu. - Chuyện gì xảy ra? Lý Vân Tiêu hoảng hốt, cảm ứng sinh mệnh Đế Già yếu ớt. - Đế Già... Lục đạo ma binh...