Vạn Dặm Tìm Chồng

Chương 37 : Chuyện cầu hôn

Ngày đăng: 09:29 18/04/20


Trình Giang Dực vẫn luôn tự nhận mình là người thực tế và sáng tạo. Việc kinh doanh và kiếm tiền của anh đều dựa vào sự sáng tạo cộng với kỹ thuật. Cho nên liên quan đến chuyện cầu hôn này, anh cảm thấy nhất định không thể làm theo kiểu thông thường. Tặng hoa, tặng nhẫn, bữa tối dưới ánh nến đương nhiên chẳng có ý nghĩa gì rồi. Trình Giang Dực đã chuẩn bị rất lâu, hôm đó, rốt cuộc anh cũng đã lấy lễ vật cầu hôn của mình ra.



Buổi tối hôm đó, Tô Tiểu Bồi lên mạng xong thì đi tắm, lúc quay về phát hiện thư phòng đã bị Trình Giang Dực chiếm mất. “Bà xã, mau lên, mau lên.” Trình Giang Dực cười hi hi.



“Ừm, anh nói xem, chúng ta cần mua thêm một chiếc bàn làm việc không?”



“Không cần, không cần, hai người chen chúc nhau, tình cảm sẽ càng tốt.”



Tô Tiểu Bồi bĩu môi, tình cảm càng tốt nhưng làm việc sẽ rất bất tiện. Trình Giang Dực cũng bĩu môi với cô, ngữ khí vô cùng đáng thương. “Bà xã, anh rửa bát, làm xong việc nhà rồi, em không biểu dương anh gì cả.”



Tô Tiểu Bồi ngẫm nghĩ một lát rồi hôn lên má anh. “Tráng sĩ tiên sinh, anh thật tháo vát.”



“Haizz!” Trình Giang Dực làm bộ thở dài. “Cô nương à, em không thích nấu cơm, không thích làm việc nhà, ngoài anh ra thì còn ai muốn lấy em đây?”



“Cảm ơn anh nhé, Trình tiên sinh.” Tô Tiểu Bồi chẳng hề ngại ngùng chút nào. Cô thực sự bị anh nuông chiều thành ra như vậy, ở thế giới kia anh ôm chọn việc nhà, bây giờ ở bên này, cô cũng quen mất rồi.



“Haizz, em còn không biết tự kiểm điểm, cô nương lần sau chớ có như vậy nữa.” Nghĩ thấy không đúng, lại nói: “Haizz, phải nói là nương tử lần sau chớ như vậy nữa.”



“Nghịch ngợm.” Tô Tiểu Bồi đánh anh một cái.



“Mau lên, mau lên.” Trình Giang Dực bị đánh còn bật cười, kéo cô đến, để cô ngồi lên đùi mình. “Cho em xem game hoạt hình mới do anh thiết kế.”



“Những thứ trong game em không hiểu.”



“Không cần hiểu, giống như phim hoạt hình thôi, em xem đi, chắc chắn sẽ thú vị.”



Vậy sao? Tô Tiểu Bồi rất phối hợp ngồi xuống xem.



Đúng là phim hoạt hình, trước tiên hiện ra tên của game: Vạn dặm tìm chồng. Tô Tiểu Bồi thấy hơi hiếu kỳ. Đây là game gì vậy?
Tô Tiểu Bồi xếch mày lên lườm anh. “Quá thiếu sáng tạo.”



“Mau chọn ngày đi.” Anh cũng phớt lờ sự chê bai của cô.



“Đây gọi là cầu hôn sao?” Cô không phục lắm, lấy đâu ra kiểu như thế này chứ.



“Đúng vậy, thế mà em lại hiểu được, IQ rất tốt.” Vẻ mặt anh nghiêm túc. “Em viết một cuốn sách để bày tỏ tình yêu với anh, anh liền phát triển một game để đáp lại tình yêu đó, rất có thành ý, cảm động trời đất đúng không? Nếu không đồng ý thì thực sự thiếu nhân tính quá rồi.”



“Ít nhất phải có nhẫn chứ.” Cô bĩu môi, đưa ra yêu cầu.



Trình Giang Dực ôm cô, hai tay gõ một chuỗi ký tự lên bàn phím, sau đó trên màn hình hiện ra hình ảnh một chiếc nhẫn, còn là hình ảnh 3D xoay vòng kết hợp với hiệu ứng ánh sáng, Tô Tiểu Bồi toét miệng cười, đang muốn nói anh phạm quy quá, đột nhiên cảm thấy ngón tay mát mát, cúi xuống nhìn, một chiếc nhẫn thật sự đã được lồng vào ngón tay cô.



Tô Tiểu Bồi cắn môi, nhưng vẫn nói: Vậy còn hoa tươi thì sao, hoa hồng gì đó.”



“Em là bà xã nhà ai vậy, sao lại tầm thường thế này.”



Tô Tiểu Bồi bĩu môi, bị Trình Giang Dực cốc một cái vào đầu, sau đó anh mở chiếc tủ nhỏ của bàn làm việc, bảo Tô Tiểu Bồi tự lấy một chiếc hộp lớn màu hồng ở bên trong. Tô Tiểu Bồi cầm lấy, Trình Giang Dực bảo cô mở ra. Bên trong là hoa tươi đã được đặc biệt xử lý, nhìn giống hệt hoa vừa mới ngắt, nhưng có thể cất giữ được rất lâu. Hoa hồng màu đỏ, màu hồng, màu trắng, kết hợp với hoa baby, xếp thành hình trái tim bên trong hộp.



Tô Tiểu Bồi mím môi cười trộm, tuy cô thuộc típ người thực tế, nhưng khi nhìn thấy hoa tươi, nhẫn đính hôn đầy lãng mạn thế này, cô cũng rất vui mừng.



“Này!” Một chiếc hộp nữa được nhét vào tay cô. Tô Tiểu Bồi mở ra, là một chiếc nhẫn kiểu nam.



“Nào.” Trình Giang Dực đưa tay đến trước mặt cô, ra dáng “mau đeo nhẫn cho đại gia, sau này đại gia chính là người của em rồi.” Tô Tiểu Bồi mím miệng tiếp tục cười, lấy chiếc nhẫn ra, đeo cho anh.



“Chúc mừng anh, tráng sĩ tiên sinh.”



“Chúc mừng em, bà xã.”