Vân Long Phá Nguyệt

Chương 14 : Vân thiển y

Ngày đăng: 04:17 19/04/20


Ngày chậm rãi qua , thời gian cùng không vì ai mà dừng lại , đảo mắt bán nguyệt đã qua



Bên trong vườn bí phương , Tử Y kéo tay áo , cẩn thận chà lau bàn ,

không lưu một chút tro bụi nào , lau hoàn xong , nàng lau một phen mồ

hôi trên trán , thắt lưng có chút đau nhức , thu thập tốt hết thảy , đi

ra phòng xem chủ tử của nàng đi



Trong vườn cỏ xanh , hoa tươi nở ra , ánh nắng theo kẽ hở lá cây hồng phong chiếu vào nữ tử đang nằm trên nhuyễn tháp*



Quần áo màu trắng , bao bọc lấy thân thể quá mức mảnh khảnh của nữ tử , nữ tử nằm ngửa , ánh mặt trời chiếu vào thân thể nàng , một tầng sáng màu vàng như nhập vào thân thể nàng , làm cho làn da có chút ửng đỏ .

Nhắm chặt hai mắt , lông mi dày rậm , cái mũi khéo léo hô hấp nhẹ nhàng , ngực cũng cùng nhau phập phồng . Khung cảnh tĩnh lặng như thế , nhưng

đôi mi thanh tú nữ tử lúc này nhíu chặt lại , trên trán ẩn ẩn xuất hiện

một tầng mồ hôi mỏng , môi mịn nhẽ mấp máy , phun ra âm thanh đứt quãng

không nghe rõ . Hiển nhiên là ngủ không tốt rồi



Tử Y nhìn thấy bất đắc dĩ thở dài , lại là ác mộng , ngay cả ngủ còn

không yên , trách không được mỗi ngày ăn cơm , cũng chả thêm được miếng

thịt nào , người ta nói ăn ngon ngủ ngon thì tốt , tiểu thư nhà nàng ăn

không ngon , ngủ càng không ngon , nàng thật sự hoàn toàn bất lực



Đi tới khẽ lay nữ tử nằm trên nhuyễn tháp , nhẹ gọi ” Tiểu thư , tiểu thư , tỉnh tỉnh !”



“Ân?…..” Vân Tâm Nhược khẽ mở hai mắt , có chút

sương mù , nhắm mắt lại , mở lại , ánh mắt trong trẻo vài phần , như là
Còn chưa đến bên hồ kia , tiếng đàn quen thuộc rõ ràng truyền tới ,

đã nghe qua rất nhiều lần nhưng không rõ ràng như hôm nay , tựa hồ ở rất gần



Vừa đến gần thấy hai tỳ nữ , một người mặc hoàng y (áo vàng) một người mặc phấn y(áo hồng) đứng ở cạnh bên người nữ tử đánh đàn, nữ tử đánh đàn mặc y phục ở ngoài màu xanh lục , màu gấm trắng bên trong , xem ra vải dệt vô cùng tốt ,

tóc dài vấn lên , tạo thành một cô gái dịu dàng thướt tha , nữ tử đưa

lưng về phía Vân Tâm Nhược nên không thấy rõ diện mạo , nhưng nhìn xem

bóng dáng , liền cảm giác là một cái nữ tử tuyệt mỹ



Không cần nói nàng cũng biết nữ tử này là ai , đại tiểu thư Vân phủ , Vân Thiển Y



“Đại……..”Tử Y che miệng lại , nghĩ như thế nào cũng

không nghĩ ở chỗ này gặp được các nàng . Trong lúc nhất thời không biết

nói cái gì cho phải ? Trong lòng vừa vội , lại vừa giận , trong lúc nhất thời không có chủ ý , có chút hoang mang lo sợ



Vân Tâm Nhược nhìn Vân Thiển Y , vị này là đại tiểu thư đoạt hết ba

ngàn sủng ái của Vân tam tiểu thư , nói vậy quan hệ bọn họ cũng là không tốt đi



Ba người phía trước nghe được có động tĩnh , toàn bộ quay đầu nhìn

chủ tớ hai nàng . Thấy rõ , ba ánh mắc thần sắc không giống nhau , mặc

hoàng y nữ tử trong mắt rõ ràng mang theo khinh thường , giống như bọn

họ là ruồi bọ . Mà hồng nhạt nữ tử mặt không chút thay đổi , đối với bọn họ như không có gì . Chỉ có nữ tử đang ngồi ánh mắt phức tạp hơn vài

phần . Giống như ngoài ý muốn , giống như không biết , còn thêm một chút áy náy , hơi lúng túng . Hai bên môi nàng khẽ nâng lên , một chút ý

cười ôn nhu dâng lên



“Tam muội , các ngươi cũng đến đây?” Thanh âm ôn nhu , chỉ thấy Vân Thiển Y đứng lên . bước chân hướng ra chỗ Vân Tâm Nhược , làn váy khẽ bay , hoa sen phía sau nở rộ , một khung cảnh tuyệt mỹ



Vân Tâm Nhược giương ánh mắt đánh giá nữ tử trước mắt , mi như thúy

vũ , da trắng như tuyết , mắt ngọc mày ngài , nói khuynh quốc khuynh

thành cũng không sai , hảo một cái nữ tử tuyệt sắc