Vân Thường Tiểu Nha Hoàn

Chương 4 : Đụng vào nhị hoàng tử

Ngày đăng: 07:03 19/04/20


Trên đường đi đến phòng khách, hai bên là hai hàng liễu, mầm xuân xanh biếc tựa khói sương. Y Vân với tay lấy cành liễu, chuẩn bị trở về cấp tiểu thư chiếc kèn lá.



Đã nhiều ngày, tiểu thư thực dụng tâm học thổi, đến bây giờ đã có thể thổi được một đoạn.



Phía sau có tiếng bước chân rất nhỏ, Y Vân đang muốn quay đầu lại, đã bị một đôi tay che đi ánh mắt.



“Đoán xem ta là ai nha?”



“Đoán không ra nga.” Y Vân buồn cười đáp, nói xong, dùng cành liễu nhẹ nhàng vẩy về phía sau.



“Ai nha”, một thiếu niên mười hai mười ba tuổi, kiễng chân hắt giọng hô: “ Y Vân tỷ tỷ, hảo ngoan nha, đánh ta đau. Ngươi sẽ không đành lòng nha, ta mà bị ngươi đánh chết, về sau ai thú ngươi đây.”



Y Vân quay đầu, hài hước nói: “ Ai nha, nguyên lai là tiểu thiếu gia, ta làm sao biết là người nha.”



Nguyệt Thanh Huy ngước mặt, thở phì phì nói: “ Trừ bỏ ta, còn có ai hội che mắt của ngươi.” Truyện "Vân Thường Tiểu Nha Hoàn "



“ Có rất nhiều người hội che mắt ta. Ngươi muốn hay không nghe một chút nha.”



“ Nói mau là ai, ta đi huỷ tay hắn.” Nguyệt Thanh Huy vừa nghe, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, Y Vân tỷ tỷ của hắn, không thể để người khác sờ.



“ Ai nha, tiểu hài tử, cũng không nên ác tâm như vậy.” Nhìn Nguyệt Thanh Huy khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ, Y Vân thân mật nói, nàng chính là thích tiểu thiếu gia trời sinh khả ái này, liền đối xử bình thường giống như tiểu đệ của mình.



“ Y Vân tỷ tỷ, ngươi thật tốt nha, mà ngươi như thế nào lại đến nơi này, làm hại ta đến chỗ Nãi Nãi vài lần đều không thấy được ngươi.”



“Ta ở đây với tiểu thư, có việc phải làm. Lão phu nhân có khoẻ không, hai ngày nay đều không nhàn rỗi nhìn qua lão phu nhân.” Y Vân thực nhớ lão phu nhân, nàng hầu hạ người đã nhiều năm, sớm xem người là Nãi Nãi của mình.
Y Vân từ khi vào Nguyệt phủ, mấy vị lão nhân cũng từng nói qua như vậy, chính là vừa hỏi đến giống ai liền không ai nói gì nữa, làm Y Vân thực tò mò. Hiện giờ người này cũng nói thế, hay là chính mình thật sự rất giống người nào đó sao?



“Thỉnh đi thong thả.” Y Vân vội hướng thân vượt qua lão nô kia: “Không biết nô tì giống ai, còn thỉnh ngài cho biết.” Truyện "Vân Thường Tiểu Nha Hoàn "



Kha Quý kia lại nói, “Lời này cô nương không cần hỏi ta.”



Y Vân lại mù mờ. Chẳng lẽ chính mình giống một nhân vật thần bí nào đó, không thể để người ta nói ra sao?



Bỗng nhiên một trận bước chân truyền tới, chỉ thấy Nguyệt tướng quân mang theo một vài tôi tớ vội vàng đến đây, nhìn thấy Long Mạc, rất xa đã khúm núm trên mặt đất.



Nếu thân phận đã muốn vạch trần, Y Vân chỉ biết thuận theo hành lễ.



Nguyệt tướng quân nói: “Không biết Vương gia đại giá quang lâm, không có tiếp đón từ xa, thỉnh Vương gia giáng tội.”



“Tướng quân xin đứng lên, ngài có tội gì nha, ta không muốn kinh động ngài, cho nên không cho bọn hạ nhân bẩm báo. Nếu muốn nói có tội thì……….À! Mà thôi”



Nói xong ánh mắt cố ý hay vô tình liếc sang Y Vân.



Y Vân cả kinh, nghĩ thầm vị Nhị hoàng tử này như thế nào lòng dạ lại hẹp hòi như vậy, chính mình nhiều lắm chỉnh hắn vài câu, chắng lẽ cái này cũng giáng tội sao? Người hoàng thất quả không nói lý lẽ.



Nguyệt tướng quân tựa hồ vẫn chưa cảm thấy gì, cuống quít nói: “Tạ Vương gia thứ tội, cựu thần chính là sai người chuẩn bị tiệc rượu, thỉnh Vương gia ở lại dùng bữa.”



Mày kiếm Long Mạc cười nói: “Được rồi, cho vị tiểu nha hoàn này đến hầu hạ bổn vương đi.” Nói xong tay chỉ ngay Y Vân.