Vân Tịch Truyện - Thiên Tài Tiểu Độc Phi

Chương 100 : Bá đạo, danh nghĩa là người của ta

Ngày đăng: 16:59 30/04/20


Edit & Dịch: Emily Ton.



Sau khi trở lại bình thường, Hàn Vân Tịch giống như bị điện giật vội vàng đem chân lùi về trong váy, lại nhìn ánh mắt kia của Long Phi Dạ, mặt nàng tức khắc đỏ ửng!



Gia hỏa này sẽ không cho rằng nàng lả lơi ong bướm đi? Hoặc là cho rằng nàng đang câu dẫn hắn đi?



Tất cả mọi thứ!



Hoàn toàn mất mặt!



"Điện hạ, thần thiếp tự mình có thể bôi dược, ngươi ra ngoài trước đi." Hàn Vân Tịch miễn cưỡng mở miệng.



Nhưng mà, Long Phi Dạ không những không đi, ngược lại kéo ghế dựa lại đây, ngồi ở trước mặt nàng, mở thuốc dầu trị bong gân ra.



Đây là muốn giúp nàng bôi dược hay sao?



Tưởng tượng đến ánh mắt vừa rồi của hắn, Hàn Vân Tịch cảm thấy không được tự nhiên, miễn cưỡng tươi cười, "Điện hạ, ta...... có thể tự mình làm."



"Vương Phi nương nương đều đã kéo vớ cởi giày, bổn vương tự nhiên cũng muốn cống hiến sức lực." Trong giọng nói lạnh băng của Long Phi Dạ lộ ra một chút châm chọc.



Hàn Vân Tịch vì sao nghe thế nào đều cảm thấy giọng điệu này không thích hợp, hơn nữa, nàng cũng không tin gia hỏa này thật sự sẽ có hảo tâm như vậy, tự mình thay nàng bôi dược, sự tình gân cốt bị thương, vạn nhất hắn không lưu ý tay dùng lực lớn, chẳng phải nàng sẽ đau đến chết?



"Điện hạ, ngươi và ta tuy là phu thê, nhưng là...... nhưng là......"



Hàn Vân Tịch chần chờ một lát, đơn giản nói thẳng, "Điện hạ, nam nữ thụ thụ bất thân, ngươi vẫn nên đi ra ngoài trước đi."



Bên môi Long Phi Dạ nổi lên một nụ cười lạnh lùng, ánh mắt bá đạo bắt đầu tập trung đánh giá nàng, "Tần Vương phi, ngươi xác định muốn cùng bổn vương thảo luận vấn đề phi lễ hay sao?"



Hàn Vân Tịch bỗng nhiên có chút chột dạ, nhưng vẫn đúng lý hợp tình trả lời, "Tần Vương điện hạ, ngươi và ta vốn là hữu danh vô thực, ta bất quá chỉ là Vương phi trên danh nghĩa, ta vì cái gì không thể cùng ngươi thảo luận vấn đề phi lễ? Thỉnh ngươi hãy nghiêm túc hơn!"



Ai ngờ, Long Phi Dạ lại hỏi lại, "Hàn Vân Tịch, bổn vương thời điểm nào nói qua ngươi là Vương phi trên danh nghĩa? Ngươi vào đại môn Tần Vương phủ ta, chính là mang danh nghĩa người của Long Phi Dạ ta."



Hắn nói, liếc mắt nhìn giày một bên một cái, lạnh lùng cảnh cáo, "Thỉnh ngươi nhớ kỹ chính mình là phụ nữ đã có chồng, giữ gìn tốt nữ tắc của ngươi!"



"Ngươi!" Hàn Vân Tịch chán nản, gia hỏa này rõ ràng là đang nhục nhã nàng không biết giữ đạo làm vợ!



Chẳng qua chỉ là cởi giày ra, nàng nơi nào nghĩ nhiều như vậy, là tâm hắn bất chính, nghĩ nhiều quá nên nghĩ sai lệch đi!



Thật đáng giận, tuy nhiên, đáng chết, Hàn Vân Tịch phát hiện chính mình cư nhiên không phản bác lại.


Trước đây đều là do Sở Tây Phong thẩm vấn, đám người này đều không nói gì, cũng không ăn không uống, muốn chậm rãi đói chết, lúc trước đã chết đói mấy tên.



Mà mấy ngày trước, Long Phi Dạ tự mình tới thẩm vấn, bị khổ hình, bắt đầu phát hiện có người trúng độc mà chết.



Địa lao sẽ không có nội gian, rất rõ ràng là những người này không thể chịu nổi khổ hình, nên uống thuốc độc mà chết.



Hiện tại, Long Phi Dạ không rõ chính là các nàng lấy độc dược từ đâu, làm sao để uống thuốc độc?



Bây giờ chỉ còn lại hai tên nội gian, vạn nhất lại lục tục trúng độc mà chết, đều sẽ uổng phí sức lực lúc trước hắn thẩm vấn lâu như vậy.



Hàn Vân Tịch vừa dùng ngân châm lấy máu độc từ hai cỗ thi thể kiểm tra, vừa nghe Long Phi Dạ nói về tình huống xảy ra.



Ngay từ đầu nàng đã không có hứng thú gì, nhưng mà vừa nghe tình huống này, nàng liền tò mò.



Thông thường, một người muốn uống thuốc độc tự sát, phần lớn sẽ đem độc dược giấu ở dưới hàm răng, nhẹ nhàng cắn một cái lập tức sẽ trúng độc, nhưng, những phạm nhân này đều đã bị kiểm tra qua khoang miệng.



Các nàng uống thuốc độc như thế nào?



Hàn Vân Tịch mượn cớ lấy đồ trong túi chữa bệnh, đem máu để vào trong hệ thống giải độc, chỉ trong giây lát đã có kết quả: Mễ Độc*!



*Mễ độc (米毒): Mễ (米) nghĩa là gạo. ( Độc gạo : Rice Poison) {Dịch: Emily Ton}



"Cư nhiên là Mễ Độc!" Hàn Vân Tịch chấn kinh, vẻ mặt không thể tin nổi nhìn về phía Long Phi Dạ.



Long Phi Dạ khó hiểu, "Mễ độc?"



Hàn Vân Tịch rất nghiêm túc, "Còn có người sống không?"



"Còn có hai người." Long Phi Dạ đúng sự thật trả lời.



Hàn Vân Tịch chần chờ một lát, nghiêm túc nói, "Hãy lấy mỗi người một giọt máu lại đây, còn có, tìm một chén nước cơm tới đây."



Long Phi Dạ làm theo, rất nhanh, máu tươi của hai tên tù phạm, cùng một chén nước cơm đều được đưa đến trước mặt Hàn Vân Tịch.



Hàn Vân Tịch múc một muỗng nước cơm để vào trong máu tươi của một tù nhân, im lặng nhìn.



Trong một thời gian dài, máu tươi không có biến hoá gì, Long Phi Dạ khó hiểu, nhưng vẫn nghiêm túc nhìn Hàn Vân Tịch cau mày. Hắn trước sau cũng không mở miệng, tuy nhiên hai thị vệ quanh mình đều tò mò không thôi, Vương Phi nương nương đang làm gì nha?