Vân Tịch Truyện - Thiên Tài Tiểu Độc Phi

Chương 105 : Trà trang, manh mối tái hiện

Ngày đăng: 16:59 30/04/20


Long Phi Dạ!



Cư nhiên là Long Phi Dạ, Tam di nương trước nay đều chưa từng gặp qua Long Phi Dạ, nhưng là, cũng đã kết thù rất sâu!



Trong hai tháng qua, Long Phi Dạ giết chết vô số thủ hạ của nàng, thậm chí người mà nàng tự hào nhất, đại đệ tử có thể chỉ huy đàn muỗi độc đều chết ở trên tay hắn.



Nàng có thể không hận sao?



Tam di nương hận không thể lao ra ngoài, quyết liều chết một phen cùng Long Phi Dạ, nhưng, trời sinh nàng có lý trí rất rõ ràng, nàng không thể, nàng giết không được người nam nhân này. Một khi nàng bị bại lộ, tâm huyết nhiều năm như thế của Bắc Lịch quốc sẽ hoàn toàn uổng phí.



Nàng vừa rồi còn đang buồn bực, Hàn Vân Tịch xông tới, thủ vệ đang âm thầm ẩn nấp vì sao không có động tĩnh, hiện tại đã minh bạch, nguyên lai là có Long Phi Dạ cùng tới!



Thủ vệ bất động là đúng, vì một khi hành động, nàng rốt cuộc không thoát khỏi bị hiềm nghi.



Nhưng, nàng không rõ chính là, Long Phi Dạ vì sao lại ở bên nhau cùng Hàn Vân Tịch, hắn không phải rất xem thường nữ nhân này sao?



Chẳng lẽ, bắt đầu từ khi Hàn Vân Tịch giải được độc cho Mục Thanh Võ, nàng đã dành được sự tin tưởng của Long Phi Dạ?



Thậm chí, Hàn Vân Tịch am hiểu độc thuật cũng đang điều tra một chuyện nội gian, giúp Long Phi Dạ? Cho nên, Long Phi Dạ đối độc thuật dốt đặc cán mai mới có thể giết chết đại đệ tử đắc ý nhất của nàng? Vì vậy, đầu sỏ gây nên tội chính là Hàn Vân Tịch?



Nghĩ đến điều này, Tam di nương siết chặt chuỷ thủ trong tay!



Bắc Lịch quốc đã phải mất mấy năm, chuyên môn huấn luyện ra những nội gian này chính là vì đề phòng Long Phi Dạ. Không nghĩ tới các nàng ẩn núp nhiều năm qua, thời điểm đang muốn bắt đầu thu hoạch, Hàn Vân Tịch cư nhiên tiến vào một chân, khiến tất cả các kế hoạch của nàng đều bị quấy nhiễu!



Mà hiện tại, cư nhiên còn tra tới được nơi này của nàng.



Hàn Vân Tịch, không giết được ngươi, Lý Minh Nguyệt (李明月) ta thề sẽ không làm người!



Tình thế bức bách, Lý Minh Nguyệt không còn cách nào khác ngoài ngăn chặn ngọn lửa đang bùng cháy trong ruột, nàng lặng yên không một tiếng động thu hồi chủy thủ, nằm nghiêng trở về.



"Nhanh!"



Hàn Vân Tịch quay lại nói một câu với Long Phi Dạ, đột nhiên nhấc rèm buông lên, nàng kiểm tra giường một lần, lại kiểm tra bàn tay của Tam di nương, hệ thống giải độc vẫn không có nhắc nhở gì.



"Phù......"



Với một tiếng thở dài nhẹ nhõm, trái tim Hàn Vân Tịch cuối cùng cũng được thả xuống, "Đều không có, thật tốt quá."
Sau khi Hàn Vân Tịch xem xong tên người, mới bắt đầu từ tên thứ nhất, tập trung xem các chi tiết liên quan. Nàng vừa xem, vừa trêu ghẹo hỏi, "Thiếu tướng quân, đây chính là sự riêng tư của ngươi nha."



"Chỉ cần có thể trợ giúp tra ra nội gian, cho dù Vương Phi nương nương muốn xem quân cơ bí mật, cũng là có thể tấu xin hoàng thượng." Mục Thanh Võ vẫn tích cực như vậy.



"Đừng! Ta không muốn biết." Hàn Vân Tịch vội vàng cự tuyệt, nàng hiểu đạo lý biết càng nhiều càng nguy hiểm.



Hàn Vân Tịch nhìn nhìn, dần dần trở nên nghiêm túc. Mục Thanh Võ hầu ở một bên, không dám lên tiếng, lơ đãng ngẩng đầu nhìn đến sườn mặt nghiêm túc của Hàn Vân Tịch, hắn có chút không dời nổi tầm mắt.



Từ lần đầu tiên nhìn thấy nữ nhân này ở cửa Tần Vương phủ, hắn đã biết nữ nhân này không đơn giản, nhưng, không nghĩ tới bọn họ sẽ có nhiều tương tác như vậy. Hắn từng nghĩ, nếu nàng không gả vào Tần Vương phủ, bọn họ có lẽ ngay cả tương tác cũng đều sẽ không có đi.



Hàn Vân Tịch đang chuyên chú trên tư liệu, nào biết đâu rằng Mục Thanh Võ đang nhìn chằm chằm nàng một bên.



Nàng xem tất cả từng điều đã ghi lại, phần lớn không có địa phương nào đáng giá hoài nghi, bằng hữu mời, chủ yếu là uống rượu, Vạn Xà Độc tuyệt đối không thể hạ ở trong rượu, điểm này nàng có thể khẳng định, hơn nữa tần suất uống rượu cũng không tính là cao.



Mà mấy đường huynh muội lui tới, tuy rằng thường xuyên, nhưng không có quy luật gì, phần lớn là đến quý phủ bái phỏng mà thôi.



Cuối cùng, tầm mắt Hàn Vân Tịch dừng ở trên tư liệu về Mục Lưu Nguyệt. Không thể không nói Mục Lưu Nguyệt là người có quan hệ thường xuyên cùng Mục Thanh Võ nhất. Trên cơ bản, Mục Thanh Võ trở lại Đại tướng quân phủ sẽ lập tức nhìn thấy muội muội, hết thảy này đều rất bình thường.



Nhưng, có một điều đã ghi lại, khiến cho Hàn Vân Tịch cảnh giác.



Trà!



Mục Lưu Nguyệt cư nhiên thường xuyên mời Mục Thanh Võ đến trà trang Thiên Hương ở vùng ngoại ô để uống trà!



Hàn Vân Tịch đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Mục Thanh Võ, mà Mục Thanh Võ lúc này cũng đang nhìn nàng chằm chằm, lần này, bốn mắt va chạm, tiếp xúc nhau.



Mục Thanh Võ giống như làm tặc bị bắt tại hiện trường, lập tức chột dạ cúi đầu, nhưng Hàn Vân Tịch lại kinh hãi, nơi nào nhận thấy được sự khác thường của hắn, vội vàng hỏi, "Thiếu tướng quân, muội muội ngươi thường xuyên mời ngươi đi uống trà?"



Lỗ tai Mục Thanh Võ có chút nóng lên, đời này còn chưa từng chật vật qua như thế, hắn cũng không biết đã xảy ra chuyện gì với mình.



Hắn miễn cưỡng ngẩng đầu lên, đáp, "Đúng vậy, mỗi tháng đều sẽ đi một hai lần, trà trang Thiên Hương ở vùng ngoại ô, Lưu Nguyệt là khách quen nơi đó."



"Mỗi tháng 1-2 lần?" Hàn Vân Tịch hồ nghi, mỗi tháng 1-2 lần, tần suất này cũng không giống với tần suất hạ độc, hơi quá xa.



"Các ngươi mua trà từ nơi đó sao?" Hàn Vân Tịch lại hỏi, người đi trà trang, phần lớn sẽ mua lá trà trở về, việc này nàng vẫn có hiểu biết.