Vân Tịch Truyện - Thiên Tài Tiểu Độc Phi

Chương 128 : Kịch liệt, tình huống chân thật

Ngày đăng: 16:59 30/04/20


Từ phu nhân làm ầm ĩ ở cổng lớn nhà nàng như vậy, tuy rằng cuối cùng danh dự và hình tượng của nàng đã được vãn hồi. Tuy nhiên, cũng không có nghĩa là nàng không bận tâm.



Không gây khó dễ cho Từ phu nhân đã không tồi rồi, sao có thể ban ngồi?



Nghi thái phi nhìn thoáng qua, tâm tư lại dừng ở trên cuộn giấy. Từ phu nhân vừa nhìn thấy thế, trăm triệu không nghĩ tới vừa đến Đại Lý Tự, thái độ của Nghi thái phi sẽ trở nên lạnh lùng như vậy. Bà ta vừa kinh ngạc vừa tức giận, dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía Mộ Dung Uyển Như.



Từ phu nhân này, hiện tại đã là khi nào rồi mà còn để ý tới một chỗ ngồi?.



Mộ Dung Uyển Như khó thở, lại hung tợn liếc mắt nhìn Từ phu nhân một cái như là lời cảnh cáo. Tuy nhiên, mắt đi mày lại nhiều lần, tất cả đều bị Hàn Vân Tịch nhìn thấy.



Hàn Vân Tịch chậm rãi nheo mắt lại, được rồi, lần này lại là Mộ Dung Uyển Như. Gia hỏa này đúng là âm hồn bất tán, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, đúng không?



Hôm nay, nàng nhất định sẽ khiến nàng ta minh bạch, tư vị hối hận là như thế nào.



Đúng ngay lúc này, thị vệ bên ngoài là truyền thông báo tới, "Bẩm, đã đưa tù phạm Hàn Tòng An tới."



Vừa nghe lời này, tất cả mọi người ở đây đều hoàn toàn phấn chân tinh thần. Có chỗ ngồi hay không cũng không quan trọng nữa. Nghi thái phi ngồi thẳng thân mình, cũng nghiêm túc lại, lạnh lùng nói, "Áp vào".



Hàn Tòng An không biết đã xảy ra sự tình gì, cũng hoàn toàn không biết ai muốn gặp hắn. Khi nghe nói sẽ tới đại đường, hắn suy đoán rằng người muốn gặp hắn nhất định có thân phận rất tôn quý.



Tuy nhiên, ngoài trừ Hàn Vân Tịch, hắn không nghĩ ra còn ai nhớ tới hắn mà vào đây, nguyện ý tới gặp hắn. Chỉ là, Hàn Vân Tịch nếu muốn gặp hắn, đều sẽ đi đến phòng giam.



Hàn Tòng An vừa hồ nghi, vừa tiến vào, bước qua ngạch cửa cao cao.



Trong nháy mắt, khi vừa nhìn thấy đại sảnh đầy người, đặc biệt là những gương mặt quen thuộc của người Hàn gia, Hàn Tòng An lập tức tê liệt ở cửa, trợn mắt há hốc mồm.



Chuyện này... chuyện gì đang xảy ra vậy?



Hắn còn đang thất thần, Tiểu Dật Nhi đột nhiên khóc lớn một tiếng, nhảy xuống ghế dựa cao cao lao qua, "Cha".



Một tiếng "Cha" chân thật như vậy, động tình như vậy, giọng nói trẻ con không hề mang một chút dáng vẻ kệch cỡm, hư tình giả ý, tràn ngập khao khát và phụ thuộc, cho dù người có ý chí sắt đá cũng sẽ vì điều này mà lay chuyển, tấm lòng son cùng lắm cũng chỉ như thế mà thôi.
Ngoại trừ mẫu tử Tam di nương và Thất di nương, người Hàn gia đều vây quanh Hàn Tòng An, từng tiếng dò hỏi, cùng với dò hỏi, còn giống như đang ép hỏi.



Nghi thái phi không thể tin nổi lắc lắc đầu. Nàng cũng không tin Hàn Tòng An sẽ nói ra những lời như thế.



Hàn Tòng An không có lý do để làm như vậy.



Không nói đến Hàn Vân Tịch là đã ngoại gả nữ nhi, chính là Hàn Tòng An bỏ tù một chuyện, theo nàng hiểu biết, cũng cùng Hàn Vân Tịch thoát không được can hệ, nói trắng ra là, Hàn Tòng An sở dĩ bỏ tù đều là bái Hàn Vân Tịch ban tặng.



Hàn Tòng An hận Hàn Vân Tịch còn không kịp, sao có thể phó thác chìa khóa nhà kho cho nàng, phó thác tương lai Hàn gia cho nàng.



"Mẫu phi, ta nghĩ nơi này nhất định có ẩn tình." Mộ Dung Uyển Như rốt cuộc cũng không kiềm chế được, thật hiếm khi trực tiếp nói ra như thế.



Hàn Vân Tịch ý vị thâm trường nhìn về phía nàng, bên môi nổi lên một nụ cười lạnh, như có như không.



Trong lòng Mộ Dung Uyển Như không khỏi ngẩn ra, lập tức cảm thấy bất an. Hàn Vân Tịch cười như vậy đối nàng ta, chẳng lẽ đang hoài nghi điều gì.



Không.



Hôm qua, sự tình Từ phu nhân tới Hàn gia, nàng ta đã bảo vệ mọi thứ rất tốt. Ngoại trừ Từ phu nhân ra, sẽ không có ai biết nàng ta đã đưa ra chủ ý gì cho Từ phu nhân.



"Hàn Tòng An, có ẩn tình gì, ngươi cứ việc nói ra, bổn cung thay ngươi làm chủ" Nghi thái phi cũng rất thẳng thắn. Sự tình đã nháo thành như vậy, nếu còn không trị được Hàn Vân Tịch, hôm nay chẳng phải nàng đã lãng phí một chuyến hay sao?.



Tuy nhiên, Hàn Tòng An lại nghiêm túc nói, "Thái phi nương nương, đây là việc nhà của Hàn gia. Tội thần sở dĩ lựa chọn tạm thời giao cho Vương Phi nương nương bảo quản chìa khoá, đều đã có suy tính của tội thần"



Lời này còn chưa nói xong, Hàn Ngọc Kỳ liền tức giận đánh gãy, "Ta xem ngươi là lão hồ đồ, có cái gì suy tính cũng đều không liên quan Hàn Vân Tịch sự, nàng đều đã gả đi ra ngoài"



"Nghịch tử" Hàn Tòng An lập tức răn dạy, tức giận nói, "Lão phu tuy rằng thân ở nhà tù, nhưng còn chưa có chết đâu, vẫn là Hàn gia gia chủ, còn có quyền lợi quyết định nhà kho chìa khóa thuộc sở hữu, quyết định Hàn gia gia chủ người được đề cử"



Hàn Ngọc Kỳ mới mặc kệ nhiều như vậy, ở hắn xem ra, cái này phụ thân đã vô dụng, đang muốn tức giận mắng, từ phu nhân vội vàng kéo lại, sợ xúc động lỗ mãng nhi tử hỏng rồi đại sự.