Vân Tịch Truyện - Thiên Tài Tiểu Độc Phi

Chương 157 : Gạo nấu thành cơm

Ngày đăng: 16:59 30/04/20


Mặc dù Trưởng Tôn Triệt chưa hề làm gì Mộ Dung Uyển Như, nhưng mà cảnh trong phòng kia tất cả mọi người đều nhìn thấy, khiến cho họ đều đỏ bừng mặt.



Nói cách khác, trinh tiết của Mộ Dung Uyển Như coi như bị Trưởng Tôn Triệt chiếm đoạt, đương nhiên tội của Trưởng Tôn Triệt là không thể tha thứ, sao Nghi thái phi có thể dễ dàng tha thứ được? Ngay cả giết hắn cũng không đủ hả giận!



Nhưng Mộ Dung Uyển Như vẫn là hoàng hoa đại khuê nữ chưa xuất giá, thất trinh bởi Trưởng Tôn Triệt, Trưởng Tôn Triệt nhất định không xong, Mộ Dung Uyển Như phải làm sao? Nàng còn có thể gả cho ai? 



Còn ai chịu cưới nàng cao hơn Bình bắc hầu phủ không? Dù nàng chịu giảm yêu cầu xuống, chưa chắc có nhà đứng đắn muốn lấy nàng.



Người thông minh đều biết, đến nay biện pháp duy nhất có thể cứu vãn nửa đời sau của Mộ Dung Uyển Như chính là gả nàng cho Trưởng Tôn Triệt!



Một phòng yên tĩnh, Nghi thái phi mãi không mở miệng. 



Bình bắc hầu tự nhiên cũng là người thông minh, mặc dù vô cùng phẫn nộ đối với hành vi của nhi tử, nhưng hắn cũng đã sớm phân tích mối quan hệ của sự việc một cách triệt để.



Thấy Nghi thái phi chần chờ mãi không mở miệng, Bình bắc hầu ngẩng đầu lên, chủ động mở miệng: "Thái phi nương nương, nghiệt tử phạm phải tội lớn tày trời như thế, thực sự không thể tha thứ, con không được dạy dỗ là lỗi của cha, bất kể Thái phi nương nương đưa ra quyết định gì, hai vợ chồng hạ quan đều không một câu oán thán, chỉ là cầu xin Thái phi nương nương hãy nghĩ cho tương lai của Uyển Như tiểu thư, mở rộng lòng bao dung để nghiệt tử chịu trách nhiệm với Uyển Như tiểu thư tới cùng!"



Bình bắc hầu nói xong, Nghi thái phi hung hăng liếc hắn một cái, lại gõ mấy cái lên bàn, nhưng không lên tiếng. 



Bình bắc hầu vụng trộm đẩy nhẹ nhi tử bên cạnh một cái, Trưởng Tôn Triệt đã hoàn toàn tỉnh rượu, đương nhiên cũng biết mức độ nghiêm trọng của sự việc, lần này bị phụ thân nhắc nhở, hắn kiên trì ngẩng đầu lên.



May mắn Nghi thái phi không nhìn hắn, bằng không hắn nhất định không có lá gan này.



Hai tay hắn chắp lại, vẻ mặt thành thật nói: "Thái phi nương nương, xin gả Uyển Như tiểu thư cho ta đi, ta nhất định sẽ chịu trách nhiệm với nàng tới cùng, đời này sẽ chăm sóc nàng thật tốt!" 



"Rầm!"



Nghi thái phi phẫn nộ đập bàn, trợn mắt nhìn sang, dọa cho Trưởng Tôn Triệt lập tức cúi đầu, một tiếng cũng không dám nói.



Nhìn dáng vẻ hắn nhát gan như chuột, Nghi thái phi càng thêm tức giận, càng không cam lòng! 




Hôm sau, sáng sớm trên đường Huyền Vũ truyền đến tiếng pháo nổ đùng đùng, người ta là mười dặm y áo gả nữ nhi, còn Bình bắc hầu phủ đúng là mười dặm sính lễ đến cầu hôn.



Hai gã sai vặt mặc áo đỏ gánh từng rương sính lễ, từng đôi từng đôi nối tiếp nhau, xếp thành hàng dài ở trên đường Huyền Vũ, trùng trùng điệp điệp, vô cùng náo nhiệt. Hai vợ chồng Bình bắc hầu mang theo Trưởng Tôn Triệt, còn có một bà mai đi đầu, ngoại trừ sắc mặt Trưởng Tôn Triệt không vui ra, những người khác đều vui vẻ ra mặt, mặt mày hớn hở.



Từ Bình bắc hầu phủ đến Tần Vương phủ cũng không xa, nhưng đội ngũ này lại cố ý lượn quanh đường, lôi kéo vô số người tới xem, có thể nói là người người đều đổ xô ra đường. 



Vừa nghe nói Bình bắc hầu muốn định hôn sự với Tần Vương phủ, đám người bắt đầu nghị luận, lại thêm Bình bắc hầu an bài không ít người trà trộn vào trong đám người, thế là thành Mộ Dung Uyển Như và Trưởng Tôn Triệt lưỡng tình tương duyệt, chuyện ngầm vụng trộm với nhau đã lâu cũng được truyền ra, sự việc ở Mai Hoa yến ngày hôm qua cũng bị truyền ra nhưng lại không chiếm thượng phong.



Cũng không biết Nghi thái phi làm sao thuyết phục được Mộ Dung Uyển Như, tóm lại, nàng vẫn có mặt ở buổi định hôn sự, hai mắt đỏ lên, liều mạng trừng mắt với Hàn Vân Tịch, sự điềm đạm đáng yêu trước đó hoàn toàn biến mất, chắc hẳn nàng ta đã biết cái chủ ý định hôn sự này là do Hàn Vân Tịch nghĩ ra.



Hàn Vân Tịch tùy ý cho nàng nhìn, tâm tình rất tốt, nhưng việc ngoài ý muốn chính là Long Phi Dạ cũng có mặt. Có điều, nghĩ lại, hắn là huynh trưởng cũng nên có mặt để xác thực. 



Sau khi định hôn sự kết thúc, người đều tản ra.



Nghi thái phi mới thở dài một hơi, thản nhiên nói "Phi Dạ, hôn sự của Uyển Như... con thấy thế nào?"



Nghe xong lời này, Mộ Dung Uyển Như liền vội vàng nhìn sang, nhưng ai ngờ, Long Phi Dạ lại lạnh lùng trả lời: "Thành hôn trong năm nay thời gian quá vội vàng, quyết định sang năm đi." 



Ý muốn của Nghi thái phi không phải là câu trả lời như vậy, Mộ Dung Uyển Như càng không muốn!



Nghĩ đến đời này mình và Tần Vương không duyên phận, Mộ Dung Uyển Như bỗng nhiên thấy đau lòng, hốc mắt đỏ lên che miệng bỏ chạy...



Tất cả chuyện này đều là do Hàn Vân Tịch hại, đều là Hàn Vân Tịch, trong lòng nàng ta âm thầm thề, cho dù là xuất giá, nàng cũng không dễ dàng buông tha cho Hàn Vân Tịch! 



Thấy bộ dạng Mộ Dung Uyển Như như vậy, lại thấy nhi tử lạnh lùng, Nghi thái phi không khỏi nhíu chặt lông mày, phiền não vô cùng!



Nhưng mà, ngay lúc này, Quế ma ma lại đến bẩm báo: "Thái phi nương nương, Điện hạ, Vinh Nhạc công chúa tới thăm."