Vân Tịch Truyện - Thiên Tài Tiểu Độc Phi

Chương 192 : Rốt cuộc hắn muốn làm gì

Ngày đăng: 17:00 30/04/20


Hàn Vân Tịch nhìn Long Phi Dạ và Đường Li, khóe miệng co giật, nàng vô cùng hoài nghi, chỉ biết Long Phi Dạ muốn dẫn nàng đi hạ độc giết người, về tình huống cụ thể, cái gì nàng cũng không hiểu rõ, nhưng từ tình huống này, đoán chừng chuyện này không dễ.



Hai người đàn ông giằng co, Long Phi Dạ bá đạo, cường thế khí tức rõ ràng cao hơn một bậc.



"Ngươi và nàng đều phải đi, bớt nói nhiều lời, giao đồ ra, nếu không bản vương lập tức đưa ngươi về Đường Môn." Long Phi Dạ nói thông điệp cuối cùng.



"Ngươi!" Đường Li chán nản, hắn vất vả lắm mới đào hôn trốn tới đây, đánh chết cũng không quay về.



Tay Long Phi Dạ đã vươn tới trước mặt hắn, cuối cùng Đường Li chỉ có thể thỏa hiệp: "Long Phi Dạ, tốt nhất ngươi nên cam đoan nữ nhân này có thể hạ độc giết chết đám người kia, nếu không không có lần sau đâu!"



Nói xong, hắn rất không tình nguyện ném một đống đồ bằng sắt màu đen hình thoi, cỡ một bàn tay phóng tới tay Long Phi Dạ.



Thứ này chính là Bạo Vũ Lê Hoa Châm trong truyền thuyết sao?



Hàn Vân Tịch lập tức lại gần nhìn, con mắt lóe sáng đến giống như đèn pha.



Long Phi Dạ nghiền ngẫm nhìn vài lần, đang muốn khởi động cơ quan, Đường Li vội vã ngăn lại: "Thôi đi, đừng lãng phí được hay không?"



Cơ quan vừa khởi động, sẽ lãng phí hết một viên kim châm, phải biết rằng một cái Bạo Vũ Lê Hoa Châm cũng chỉ có hai mươi bảy viên kim châm, chỉ có thể xử lý hai mươi bảy cao thủ.



Có trời mới biết thiên tài địa bảo thế nào mới thực sự có thể khiến Long Phi Dạ nhìn trúng, mặc cho Đường Li khẩn trương, hắn cũng vô cùng bình thản, đương nhiên, cũng không thật sự khởi động cơ quan.



Hắn chỉ khua tay, dạy Hàn Vân Tịch dùng như thế nào.



Ám khí tốt, không chỉ ở chỗ lực lượng và tốc độ, mà tốt ở chỗ cách sử dụng, Long Phi Dạ giới thiệu sơ lược một chút, Hàn Vân Tịch lập tức hiểu rõ.



Hai mươi bảy viên kim châm ứng với hai mươi bảy cơ quan, chỉ cần nhẹ nhàng bấm vào nó, kim châm sẽ lập tức bay ra ngoài, nổ chết đối phương.



Hàn Vân Tịch âm thầm cảm khái, thứ này sắp nhanh bằng súng ngầm thời hiện đại.



"Rõ chưa?" Lòng kiên nhẫn của Long Phi Dạ cũng không tệ lắm.



Hàn Vân Tịch gật nhẹ đầu, nhận lấy Bạo Vũ Lê Hoa Châm, ai biết vừa tới tay thì suýt nữa rơi mất, thứ này nhìn qua không lớn lắm nhưng không nghĩ tới nặng như vậy.



Thấy thế, Đường Li khinh thường cười lạnh: "Long Phi Dạ, đây chính là nữ nhân ngươi nhìn trúng sao?"




Đương nhiên Hàn Vân Tịch cũng không có cơ hội nhìn nhiều, một lát mà thôi, Long Phi Dạ liền dẫn theo nàng thuận lợi xuyên qua đám sát thủ áo đen, tới sân thượng của các lầu.



Long Phi Dạ buông tay, Hàn Vân Tịch cũng vô ý thức buông eo hắn ra, chỉ là vừa buông ra nàng liền hối hận, vừa nãy Long Phi Dạ nói trên các lầu có mười độc nhân!



Tay Hàn Vân Tịch còn chưa buông ra, lại muốn ôm lấy hắn, Long Phi Dạ lại lập tức lui lại, chỉ để lại một câu: "Đừng khiến bản vương thất vọng."



Dứt tiếng, người cũng đã biến mất.



Vèo!



Hàn Vân Tịch tức giận, Long Phi Dạ đây là ý gì chứ! Mặc dù độc nhân đều biết dùng độc, nhưng không thể lợi hại hơn vị Khang vương kia, mười độc nhân, Long Phi Dạ vẫn giải quyết được, dựa vào cái gì để một mình nàng đối phó chứ?



Dù cho muốn nàng hạ độc chết độc nhân, hắn cũng phải giúp nàng một tay không phải sao?



Long Phi Dạ, chàng mới khiến bổn vương phi thất vọng đó!



Ngay lúc Hàn Vân Tịch uất ức, hệ thống giải độc đột nhiên nhắc nhở sau lưng nàng có độc tố đang nhanh chóng tới gần, Hàn Vân Tịch bỗng nhiên quay đầu nhìn, không biết từ lúc nào mà phía sau xuất hiện một nữ sát thủ áo đen, cầm trường kiếm trong tay gấp rút đâm về phía nàng.



Nếu như không phải trên kiếm này có độc, Hàn Vân Tịch nghĩ chắc chắn mình chết thế nào cũng không biết!



Nàng lập tức nghiêng người tránh, trường kiếm đâm vào khoảng không bên người nàng, lập tức quét ngang tới, Hàn Vân Tịch lại cúi xuống tránh, lưỡi kiếm sắc bén từ đỉnh đầu nàng đảo qua, chém trúng một ít tóc của nàng, thiếu chút nữa đã đả thương nàng.



Ngay chính lúc này, Hàn Vân Tịch xoay người lăn trên mặt đất vài vòng, miễn cưỡng kéo dài khoảng cách với nữ sát thủ áo đen, tựa trên vách tường, thở hồng hộc, dọa chết người rồi!



Hàn Vân Tịch thở dài một hơi nhưng nữ sát thủ áo đen không hề dừng lại, lưỡi kiếm lập tức tới gần, Hàn Vân Tịch không đường thối lui, ngay tại thời khắc ngàn cân treo sợi tóc này, cuối cùng nghĩ đến trên tay mình có vũ khí.



Lần này, nàng không tránh nữa, mặc dù sợ hãi, nhưng vẫn kiên trì đối diện trực tiếp với lưỡi kiếm, nhanh chư chớp lấy Bạo Vũ Lê Hoa Châm ra, bóp cơ quan, lấy ra một viên kim châm: "Bụp..."



Nữ sát thủ áo đen căn bản không nghĩ tới Hàn Vân Tịch có loại vũ khí này, có thể xuất chiêu này, kim châm trúng vào ngực nàng, nàng kinh ngạc đứng dậy, bờ môi đầy máu, rất nhanh liền ầm ầm ngã xuống đất!



Thấy thế, Hàn Vân Tịch nhổ ngụm khí bẩn, đang muốn đứng dậy, nhưng mà ai ngờ từng bóng đen đột nhiên xuất hiện trong không khí, ngay trước mặt nàng, tổng cộng chín người, tất cả đều là nữ sát thủ áo đen!



Chín người cùng lên? Hàn Vân Tịch chỉ cảm thấy tê cả da đầu, trong lòng rủa Long Phi Dạ trăm ngàn lần, nhưng nàng rất rõ ràng, Long Phi Dạ đặt nàng ở chỗ này, nếu nàng muốn sống, cũng chỉ có thể dựa vào mình!