Vân Tịch Truyện - Thiên Tài Tiểu Độc Phi

Chương 199 : Gừng càng già Càng cay

Ngày đăng: 17:00 30/04/20


Có Cố Bắc Nguyệt ra mặt chữa bệnh từ thiện, có thể tưởng tượng được y quán thành Nam của Hàn gia nhộn nhịp đến mức nào, đừng nói là gia đình giàu có, ngay cả quan lớn quý nhân, thậm chí hậu duệ hoàng tộc quý tộc đều ầm ầm thi nhau tới, xếp hàng hi vọng có thể lấy số được.



Còn chuyện Cố Bắc Nguyệt lấy danh nghĩa Hàn gia chữa bệnh, căn bản là không ai quan tâm.



Cố Bắc Nguyệt là người đứng đầu Thái y viện, là ngự y riêng của Thiên Huy hoàng đế, bình thường không có lệnh của Thiên Huy hoàng đế, hắn lại không tình nguyện, ai có thể mời hắn tới xem bệnh đây?



Mộ Dung Uyển Như còn chưa tới, Thái hậu đã biết chuyện Cố Bắc Nguyệt tham gia chữa bệnh, thám tử không ngừng lui đến bẩm báo tình huống “nóng” ở cửa y quán thành Nam khiến bà đứng ngồi không yên, lửa giận càng nghẹn càng lớn, cuối cùng truyền ra ngoài.



"Người đâu, tuyên Cố Bắc Nguyệt, nói ai gia rất khó chịu, bảo hắn lập tức tới ngay!" Thái hậu gần như là nghiến răng hạ lệnh.



Thái giám vội vã muốn đi, Lý ma ma lại vội ngăn cản: "Chủ tử, không thể không thể!"



"Sao lại không thể, đúng là loại ăn cây táo rào cây sung, nhận bổng lộc trong cung lại đi làm việc cho Hàn gia, đừng tưởng y thuật hắn cao siêu thì bổn cung không dám động vào hắn!" Thái hậu vô cùng tức giận.



"Thái hậu nương nương, đó là chữa bệnh từ thiện, dân chúng cả thành đều biết hết. Người triệu Cố thái y đi như vậy sẽ ảnh hưởng không tốt đâu ạ!"



May có Lý ma ma nhắc nhở, Thái hậu mới tỉnh táo lại.



Lý ma ma nói phải, đó là chữa bệnh từ thiện, triệu Cố Bắc Nguyệt đi ngay trước mặt mọi người, lỡ may Hàn Vân Tịch mượn cớ bôi nhọ bà, vậy miệng lưỡi dân chúng cũng chẳng để bà được yên.



Thái hậu đứng dậy, chậm rãi đi tới đi lui, vừa không dám tùy tiện hành động, lại vừa không cam lòng: "Tên Cố Bắc Nguyệt này giả ngu hay ngu thật vậy? Quay về xem ai gia xử trí hắn thế nào!"



Thái hậu đang nổi giận, Mộ Dung Uyển Như vừa bước vào cửa đã muốn kể lể, nhưng trông thấy vẻ mặt sa sầm của thái hậu, liền biết có chuyện không hay.



Nhưng mà bà cũng đang sốt ruột lắm, vẫn phải giải thích rõ với Thái hậu.



"Thái hậu nương nương, Uyển Như đã sắp xếp xong rồi, lần này không những có thể giẫm nát danh dự của Hàn Vân Tịch, còn có thể khiến Hàn gia không thể vùng lên nữa, nhưng không ngờ Cố thái y đột nhiên lại..."



"Đủ rồi!"



Thái hậu tạm thời không triệu được Cố Bắc Nguyệt quay về, nàng lạnh lùng nói sang chuyện khác: "Dẹp bỏ mấy mánh khóe cỏn con của ngươi đi! Hàn Vân Tịch không dễ đối phó vậy đâu, ai gia nhắc lại lần nữa ngươi không được coi thường nàng ta, không được đánh giá thấp nàng ta, ngươi nghe rõ chưa!"
"Cố Bắc Nguyệt, lá gan cũng không nhỏ nhỉ, thực sự không sợ chủ tử trong cung gây khó dễ sao?" Hàn Vân Tịch tất nhiên hi vọng hắn lại đến, nhưng cũng không thể làm ảnh hưởng hắn được.



"Vương phi nương nương yên tâm, ta sẽ có cách đối phó."



Nụ cười của Cố Bắc Nguyệt rất hòa nhã, lại có sức mạnh khiến lòng người an tâm.



Chuyện này cũng có thể coi là tiền trảm hậu tấu, dán thông báo để cả thành biết trước, lúc đó dù là thái hậu hay hoàng đế, có muốn ngăn cản hắn chữa bệnh cũng không dễ dàng gì, về phần hắn phải đối mặt với điều gì sau khi hồi cung, hắn tạm thời không muốn nghĩ nhiều.



"Vậy lần sau không gặp không về!" Hàn Vân Tịch yên tâm.



Mà Tiểu Dật đứng cạnh nghe thấy vậy, biết Cố Bắc Nguyệt định về, liền vội vàng chạy tới ôm lấy hắn: "Bắc Nguyệt ca ca, mẹ đệ nói huynh hôm nay vất vả nhiều rồi, có công lớn nhất, phải mời huynh đến phủ dùng bữa, đừng về mà!"



Hàn Vân Tịch nhướn mày nhìn nhìn thằng nhóc này, giả vờ nghiêm túc hỏi: "Lúc nào cũng Bắc Nguyệt ca ca, sao không để ý gì đến tỷ cả? Hắn có công lớn nhất, vậy công lao của tỷ không lớn sao?"



Tiểu Dật ngượng ngùng, khuôn mặt đỏ ửng lên, trốn ra sau lưng Cố Bắc Nguyệt, hôm nay làm trợ thủ cho Bắc Nguyệt ca ca, nó phát hiện ra Bắc Nguyệt ca ca là người dễ gần nhất, cũng dịu dàng nhất trên đời luôn, nó hi vọng Bắc Nguyệt ca ca trở thành tỷ phu biết mấy, tiếc là nó có tỷ phu rồi.



Nó chưa từng gặp tỷ phu, lại nghe rất nhiều người bảo rằng, nghe nói tỷ phu là kẻ lạnh lùng nhất, kiêu ngạo nhất.



Cố Bắc Nguyệt mỉm cười không nói gì, Tiểu Dật lại cẩn thận thò đầu ra nói thêm: "Tỷ, mẫu thân sợ Bắc Nguyệt ca ca không chịu, nói tỷ phải mời huynh ấy đó."



Câu này rốt cuộc làm Hàn Vân Tịch không chọc nổi nữa, Cố Bắc Nguyệt cười phá lên, kéo Tiểu Dật đến trước người, xoa xoa tóc nó trêu: "Vậy đệ đi hỏi tỷ tỷ đi, xem xem tỷ tỷ mời, hay là không mời đây?"



Tiểu Dật rất ngoan ngoãn, lập tức nhìn Hàn Vân Tịch: "Tỷ tỷ, tỷ mau mời Bắc Nguyệt ca ca đi, mẫu thân nói đã chuẩn bị rất nhiều món ngon đó!"



Đứa bé này, rốt cuộc là thông minh, hay là ngốc nghếch đây?



Hàn Vân Tịch bất đắc dĩ cười: "Cố Bắc Nguyệt, có đồng ý không?"



"Tại hạ rất vinh hạnh." Cố Bắc Nguyệt đương nhiên đồng ý.