Vân Tịch Truyện - Thiên Tài Tiểu Độc Phi

Chương 201 : Nhìn lén bí mật của nàng

Ngày đăng: 17:00 30/04/20


Khi Hàn Vân Tịch vẫn không biết phải làm thế nào, Tiểu Dật đã vội kéo lấy tay nàng: "Tỷ, tỷ nhìn đi, không bị thương ở tim, vẫn còn hy vọng, vẫn có thể cứu được!"



Hàn Vân Tịch ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Tiểu Dật đã vạch áo trên ngực của Cố Bắc Nguyệt, lau sạch sẽ vết máu, chỉ có một vị trí vẫn còn đang rỉ máu, mà vị trí kia nằm lệch bên phải trái tim.



Không còn nghi ngờ gì nữa, đó chính là miệng vết thương, nơi Mai Hoa châm đâm vào. Mai Hoa châm sớm đã đâm sâu vào trong cơ thể, mắt thường không thể nhìn thấy được.



Mà vị trí này, tuy rất gần trái tim, nhưng dù sao cũng không đâm vào!



Sao Cố Thất thiếu có thể trượt tay?



Lại vừa khéo như vậy, chỉ lệch một chút?



Nếu chỉ lệch thêm một chút nữa thôi, mạng này xem như không thể nào giữ được!



Hàn Vân Tịch biết không có nhiều thời gian để xem xét nhiều chi tiết như vậy, nàng chỉ cảm thấy bầu trời đang âm u bỗng nhiên tan mây, cả thế giới bỗng vụt sáng lên!



Có hy vọng!



Phải lập tức cứu người!



Hàn Vân Tịch nhanh chóng vực lại tinh thần, nhanh chóng lấy thuốc tới cầm máu cho Cố Bắc Nguyệt, sau đó nói Thất di nương tìm người đưa Cố Bắc Nguyệt vào phòng.



Độc châm này khác với độc châm từng đâm vào Mục Thanh Võ lúc trước. Lần này không hề có chất độc, vì thế nàng chỉ đơn giản rút châm ra, không có gì phức tạp.



Tiểu Dật nhanh chóng lấy tới một thang thuốc, gọi là "Bạt Châm Tán", phương thuốc gồm Linh Từ Thạch (nghiền nhỏ) 3 tiền, Ba Đậu Sương (khử dầu) 1 tiền, Bế Ma Tử (khử dầu) 5 tiền, sáu con bọ hung và hai phần Xạ Hương.



*Tiền (錢) ở đây là đơn vị đo lường, đồng cân, 1 tiền = 5g.



Thuốc này tác dụng như tên, dùng để rút châm từ trong cơ thể.



Không thể không cảm khái sức mạnh của Trung y, Linh Từ Thạch trong này là vị thuốc mấu chốt nhất, từ tính của Linh Từ Thạch rất mạnh, trong khi kim châm thời xưa đều có chứa sắt, vì thế có thể lợi dụng lực hút để rút châm ra, những thành phần còn lại có công hiệu làm trơn, tiêu viêm, giảm đau, cầm máu.



Tuy nhiên, Hàn Vân Tịch dùng ba thang thuốc Bạt Châm Tán, nhưng vẫn không có chút công hiệu nào.




Nàng giải thích chuyện này với Cố Bắc Nguyệt, Cố Bắc Nguyệt thở dài nhẹ nhõm: "Có lẽ nhờ phúc của Vương phi nương nương mới thoát được một kiếp này."



Hàn Vân Tịch nhịn không được trợn mắt: "Cố Bắc Nguyệt, ngươi từ bao giờ đã biết nịnh nọt như vậy? Rõ ràng là ta liên lụy tới ngươi."



Cố Bắc Nguyệt cười ngượng ngùng: "Vương phi nương nương, lúc ấy ta rất sợ hãi, khi nhận ra có chuyện gì cũng không nghĩ nhiều mà trực tiếp gọi người. Cố Thất thiếu không phải là bạn của ngươi và điện hạ sao? Sao lại..."



Hàn Vân Tịch ngoài cười nhưng trong không cười: "Ai là bạn của hắn chứ? Cùng lắm chỉ quen biết sơ sơ mà thôi. Dù sao chuyện cũng rất dài dòng."



Đáy mắt Cố Bắc Nguyệt có chút phức tạp, hỏi tiếp: "Vương phi nương nương, lúc đó nghe hai người nói châm ám khí kia là của Đường Môn?"



"Ngươi cũng biết Đường Môn?" Hàn Vân Tịch hoài nghi. Ngay cả một thầy thuốc như Cố Bắc Nguyệt, cũng biết tới chuyện giang hồ?



"Ám khí Đường Môn nổi tiếng khắp đại lục Vân Không, trước đây khi còn ở Y thành cũng nghe mọi người nói đến." Cố Bắc Nguyệt đáp.



Hàn Vân Tịch gật gật đầu, cũng không định tiếp tục đề tài này, nàng thuận tay kéo chăn đắp cho Cố Bắc Nguyệt, sau đó gọi Thất di nương và Tiểu Dật vào.



Cố Bắc Nguyệt lúc này mới phát hiện mình đang bán khỏa thân, tai hắn hơi ửng đỏ, yên lặng kéo chăn kĩ hơn.



Thấy Cố Bắc Nguyệt không sao, Thất di nương và Tiểu Dật đều vui vẻ ra mặt, Thất di nương giữ Cố Bắc Nguyệt ở phủ mấy ngày để dưỡng thương, nhưng Cố Bắc Nguyệt khăng khăng đòi trở về phủ.



Hàn Vân Tịch đích thân đưa hắn về Cố phủ, sắp xếp xong xuôi, hướng dẫn dược đồng cách thay thuốc. Lúc sắp rời đi, Hàn Vân Tịch quay lại và nói: "Cố Bắc Nguyệt, chuyện hôm nay..."



Nhưng nàng còn chưa nói xong, Cố Bắc Nguyệt đã thản nhiên cười nói: "Vương phi nương nương yên tâm, tại hạ sẽ không nói ra bất cứ điều gì."



Đúng thật là người thông minh!



Hàn Vân Tịch phát hiện mình càng lúc càng thích nam tử này, nàng cười tươi rói, lúm đồng tiền như hoa, gật gật đầu yên tâm ra về.



Cố Bắc Nguyệt nhẹ nhàng vuốt ve vết thương trên ngực mình, nhỏ giọng thì thầm: "Cố Thất thiếu, chẳng lẽ ngươi cũng như ta, đến từ nơi đó, đang tìm độc nữ hay sao?"



Hàn Vân Tịch có thể biến ra độc dược, đây là năng lực gì? Nàng liệu có phải người hắn đang tìm kiếm không?