Vân Tịch Truyện - Thiên Tài Tiểu Độc Phi

Chương 212 : Địa vị, danh xứng với thực

Ngày đăng: 17:00 30/04/20


Đáng buồn nhất nằm ở việc lừa mình dối người.



Có Mộ Dung Uyển Nhi kiềm chế Nghi thái phi, chắc hẳn sau này Nghi thái phi không dám la lối nữa, chuyện của người sống cũng hỏi ra rồi, hai điều kiện này, Phi Dạ hẳn là hài lòng đúng không?



Hàn Vân Tịch không tiếp tục hỏi nhiều, lạnh lùng lườm Mộ Dung Uyển Nhi một chút, thản nhiên nói: "Mẫu phi, người và Uyển Nhi đơn độc đợi một chút đi, đợi một lát nữa nàng ta sẽ tỉnh trong một nén nhang, sau một nén nhang mãi mãi không tỉnh lại, có gì muốn nói thì phải nắm bắt thời gian.”



Vừa dứt lời, Nghi thái phi lập tức hút một ngụm khí lạnh, suýt nữa đã ngừng thở, bà đã chấp nhận kết quả Uyển Nhi an nghỉ bất tỉnh, nhưng đột nhiên nói cho bà chuyện này, trong lúc nhất thời luống cuống cả lên, không biết nên làm sao bây giờ.



"Nàng ta sắp tỉnh rồi, thời gian một nén nhang, mẫu phi hãy nắm bắt."



"Một nén nhang..." Nghi thái phi tự lẩm bẩm, đối với bà thì một nén nhang này là sợ hay là vui?



Hàn Vân Tịch không giải thích nhiều, sau khi đi ra cửa, tiện tay khóa trái cửa phòng, nàng cũng không hề rời đi, an vị tại cửa phòng, lặng im chờ ở đấy.



Lúc này, Phi Dạ từ trong bóng tối đi ra, Hàn Vân Tịch đang muốn đứng dậy, Phi Dạ lại ra hiệu nàng ngồi xuống, hắn không hỏi cái gì cả, chỉ ngồi xuống bên cạnh nàng.



"Ma ma kia tên là..."



Hàn Vân Tịch còn chưa nói xong, Phi Dạ liền cắt lời: "Ừm, đã phái người điều tra."



Được thôi, nàng nên đoán được nhất định tên này sẽ giám sát tất cả trong phòng, từ phản ứng của hắn, xem ra hắn rất hài lòng với kết quả xử lý của nàng.



Chưa bao lâu, rốt cuộc trong phòng cũng truyền đến động tĩnh, Mộ Dung Uyển Nhi tỉnh, cũng không biết Nghi thái phi và Mộ Dung Uyển Nhi nói cái gì, ngay từ đầu vẫn là âm thanh rất nhỏ, lại đột nhiên vang lên tiếng hét của Mộ Dung Uyển Nhi.



"Dựa vào cái gì? Ta hận người! Mẫu phi cả đời này ta cũng hận người!



"Ta là Công chúa, ta là Công chúa tôn quý nhất, người dựa vào cái gì mà không cho ta chính danh! Dựa vào cái gì ta chỉ có thể làm con nuôi chứ!



"Mẫu phi, ta mãi mãi cũng sẽ không tha thứ cho người! Là người tước đoạt tất cả mọi thứ của ta!"



"Ta không cam tâm, ta cần chính danh! Ta muốn đi nói rõ mọi thứ với Hoàng Thượng, ta mới là chính thống Hoàng tộc, chính là ta!"


Thái hậu không kiên nhẫn phất tay: "Cho hắn vào đi, đồ không có mắt, người cũng không gặp được, còn tra cái gì mà tra?"



Lúc trước khi Thái hậu thu mua Mộ Dung Uyển Nhi, cũng giữ lại một tay, vì phòng ngừa nàng phản, cố ý phái Cố công công điều tra thân thế của nàng, muốn tìm ra người thân thật sự của nàng để kiềm chế nàng lại.



Bây giờ, Mộ Dung Uyển Nhi không khác gì chết, điều tra cũng vô dụng.



Tiểu thái giám đang định đi, Lý ma ma lại nói: "Chủ tử, cũng đã tra xét rồi, không ngại nghe một chút, nói thế nào thì Mộ Dung Uyển Nhi cũng còn nằm trong phủ Bình Bắc Hầu mà? Nghe nói Nghi thái phi còn đi xem hai lần.”



Thấy Thái hậu không lên tiếng, Lý ma ma nhanh chóng gọi thái giám đưa người vào.



Nhưng Cố công công vừa tiến đến, lại bẩm một tin tức thế này: "Bẩm Thái hậu nương nương, lão nô dựa theo ghi chép năm đó điều tra, người thân của Mộ Dung Uyển Nhi đều đã qua đời, những thân thích khác tất cả đều bặt vô âm tín, làm thế nào cũng không tìm được."



Lúc đầu Mộ Dung Uyển Nhi do Hoàng hậu đích thân tuyển tiến cung làm cung nữ để chơi chung với Trường Bình công chúa, mới chỉ sáu tuổi, là cô nhi được người thân nuôi dưỡng lớn lên, là nhân thị Trần gia thôn thành nam ngoại ô.



Chính vì là người Hoàng hậu đích thân chọn, được Nghi thái phi chọn trúng, cho nên lúc đó cũng không có gây nên hoài nghi gì, mà sau khi Nghi thái phi sinh xong Tần Vương không thể sinh thêm nữa, lại đặc biệt thích con gái, cho nên chuyện này cũng cứ như thế này.



Thế nhưng nghe Cố công công nói, Thái hậu lại giống như đột nhiên khai sáng, ngửi được một loại khí tức quen thuộc, kỳ quặc, chuyện này rất kỳ quặc!



"Sao ngay cả một người thân cũng không có, chẳng lẽ những năm gần đây Mộ Dung Uyển Nhi đều không liên lạc với người nhà sao?" Lý ma ma cũng tò mò.



"Sau khi nàng tiến cung không lâu thì những người thân nhận nuôi nàng đều lâm nạn, sau đó những người thân của nàng người thì chết người thì chuyển đi, lão nô hỏi khắp cả Trần gia thôn, cũng không ai biết có cái tên Mộ Dung Uyển Nhi này." Cố công công thành thật trả lời.



Thái hậu trầm mặc, đáy mắt âm trầm ảm đạm.



"Thái hậu nương nương, lão nô đã cố gắng hết sức, thật sự là..."



Cố công công còn chưa dứt lời, Thái hậu liền lạnh giọng cắt đứt: "Lý ma ma, đi lấy quyển “Hậu Cung Khởi Cư Chú” của ai gia lại đây, ngay bây giờ!"



“Hậu Cung Khởi Cư Chú” ghi lại phi tần thị tẩm hậu cung, chuyện mang thai, sinh sản, bình thường đều do Hoàng hậu quản, quyển trong tay Thái hậu, đương nhiên là ghi lại chuyện của Tiên đế.



Thái hậu, muốn thẩm tra cái gì vậy?