Vân Tịch Truyện - Thiên Tài Tiểu Độc Phi

Chương 214 : Nuôi dưỡng, chức năng cường đại

Ngày đăng: 17:00 30/04/20


Màn đêm luôn khiến người ta xúc động.



Dưới sự tĩnh mịch là từng cơn phong ba cuộn trào. Hàn Vân Tịch có thể nghe thấy tiếng tim mình đập loạn nhịp, nàng đang đợi một đáp án.



Vì sao?



Từng lời nói từng hành động của hắn từ trước đến nay chỉ cho mình đưa ra lý do chứ không cần nói cho người khác nghe.



Long Phi Dạ nhìn nữ nhân trước mắt, đôi mắt hắn đen láy tựa biển sâu, nhưng mặt hắn vẫn vô cảm như cũ, một cảm xúc phức tạp thoáng lướt qua trong đáy mắt hắn, nhanh đến nỗi không ai phát hiện được.



“Không vì sao cả, đây là mệnh lệnh.” Cuối cùng hắn cũng lên tiếng.



“Ta từ chối mệnh lệnh.” Hàn Vân Tịch không chút do dự nói.



“Nàng không có quyền từ chối, ra ngoài.” Hắn lạnh lùng nói.



Hàn Vân Tịch nổi giận: “Long Phi Dạ, ta sống ở đây rất...”



Nhưng còn chưa nói hết câu, nàng đột nhiên dừng lại, lông mày thanh tú thoáng chốc nhíu chặt lại, sao lại như vậy, không biết từ đâu từng cơn choáng váng xâm chiếm đầu óc khiến nàng không đứng vững.



“Nàng làm sao vậy?” Long Phi Dạ nhanh chóng phát hiện sự bất thường của nàng.



Hàn Vân Tịch đỡ đầu, quật cường nhìn Long Phi Dạ, nàng là người bướng bỉnh, không hỏi thì thôi, nếu muốn hỏi sẽ hỏi cho ra nhẽ, nàng cũng mặc kệ bản thân làm sao, đêm nay toàn hỏi những chuyện này rồi, chính là muốn hắn đưa ra một lý do, nàng thở hổn hển: “Dựa vào cái gì? Chàng trả lời ta!”



Thế nhưng, vừa dứt lời, trước mắt nàng trở nên tối sầm rồi nhanh chóng ngã về phía trước.



Long Phi Dạ vội vàng đỡ lấy nàng, thấy người đã hôn mê bất tỉnh, hắn vội vàng ôm nàng lên, vừa đi đến bên giường vừa gọi thái y.



Lý thái y vừa đến nơi thì bị khuôn mặt lo lắng của Tần Vương điện hạ hù dọa, lão đã làm việc ở Tần Vương phủ nhiều năm, ngay cả lúc Nghi Thái phi bệnh nặng, lão cũng chưa thấy Tần Vương điện hạ nhíu mày lần nào!



Lý thái y không dám chậm trễ, vội vàng bắt mạch, thế nhưng, tập trung bắt mạch hai lần, không phát hiện ra điều gì bất thường, tất cả đều rất bình thường.



“Xảy ra chuyện gì?” Long Phi Dạ lạnh lùng hỏi.


Nàng không lấy trộm ao của người ta, nước ở nơi đây tự nhiên biến thành một cái ao, thảo dược độc trong ao sinh trưởng vô cùng tươi tốt, có không ít những độc tính của thảo dược độc đã bắt đầu thể hiện ra.



Hàn Vân Tịch bước đến gần, tiện tay ngắt một đóa hoa không biết tên, lập tức trong đầu liền truyền đến tiếng nhắc nhở của hệ thống giải độc: “Phấn hoa có độc, có thể khiến làn da mẩn ngứa, cho đến khi gãi đến chảy máu mới có thể dừng ngứa, giải dược vẫn đang được phối chế, cần khoảng nửa năm để hoàn thành, không nên tùy tiện động vào.”



Nghe xong lời này, Hàn Vân Tịch sợ hãi lập tức buông tay, ôi, độc này phải nửa năm sau mới có thuốc giải!



Hàn Vân Tịch lưỡng lự một chút, lại cẩn thận hái một cây cỏ độc, ai ngờ, lúc này lời nhắc nhở của hệ thống giải độc là: “Độc tính của cây thuốc còn đang được phân tích, cần thời gian ba tháng.”



Đúng là tốc độ rùa bò!



Có điều, Hàn Vân Tịch vẫn thấy khiếp sợ, phải biết rằng, trước đó hệ thống giải độc còn không phân tích ra độc tính của ao độc, bây giờ lại có thể phân tích ra độc vật sống ở trong ao độc, còn có thể tự phối chế thuốc giải?



Cho nên, đây chính là chức năng mới được thêm sau khi thăng cấp, nàng có thể tìm nguyên liệu của độc dược rồi mang vào trong đây, để hệ thống giải độc nuôi dưỡng, đồng thời phối chế ra giải dược?



Đây quả thực là tin tức vô cùng tốt, việc Quân Diệc tà muốn làm trong rừng dược liệu bị nàng cướp đến đây rồi.



Nói một cách khác, nàng đã trở thành người nguy hiểm nhất giới độc thuật rồi.



Nghĩ đến đây, Hàn Vân Tịch nhếch miệng cười, lộ ra một nụ cười gian ác.



Hệ thống giải độc có một ít độc mà ở cổ đại không có, nhưng chỉ một ít, mà lại là loại duy nhất, số lượng cũng rất có hạn, ví dụ như thuốc mê liều mạnh, bây giờ đã có chức năng nuôi dưỡng này của hệ thống giải độc, nàng còn sợ trên tay không có kỳ dược sao?



Nhìn ao độc mọc đầy thảo dược tươi tốt, Hàn Vân Tịch vô cùng chờ mong một ngày nào đó bội thu.



Ngoại trừ phòng chứa và cái ao độc này ra, xung quanh là một vùng vắng vẻ, mà nơi xa tối đến mức đưa tay ra không thấy được năm ngón tay, cái không gian này lớn như vậy, phải chăng còn cất giấu bí mật nào đó nàng không biết?



Hàn Vân Tịch thử đi lên phía trước, nhưng ai ngờ, nàng vừa mới đi tới ao độc, lập tức một trận choáng váng xuất hiện, ngay cả một bước cũng không đi nổi, trước mắt tối sầm lại rồi lập tức ngất xỉu.



Nàng ngất xỉu trong hệ thống giải độc, trái lại bất ngờ mở mắt ở ngoài hiện thực, chỉ thấy rèm buông hình tròn vô cùng xa hoa trên đỉnh đầu.



Ấy, đây là nơi nào?



Hàn Vân Tịch trong cơn mơ màng, nhìn sang một bên, chỉ thấy...