Vân Tịch Truyện - Thiên Tài Tiểu Độc Phi

Chương 28 : Dùng tư hình, sẽ không khuất phục (2)

Ngày đăng: 16:58 30/04/20


Ngục tốt hung hăng hắt nước đá lên người nàng, một thùng tiếp theo một thùng. Từng luồng nước lạnh như băng từ cổ chảy xuống thân thể, làm Hàn Vân Tịch vốn đã ướt đẫm nay lạnh đến tay chân đều phát run, hàm răng phát ra tiếng lập cập.



"Ai u, các ngươi sao lại không cẩn thận như thế nha, đừng hướng trên người Tần Vương phi hắt nha! Nhìn nàng một cái thật là đáng thương." Trường Bình công chúa xem đến cười ha ha.



"Hàn Vân Tịch, ngươi chạy nhanh tới cầu xin bọn họ nha. Ha ha, nếu không, ngươi cũng có thể cầu ta nha, cầu ta cho ngươi một cái tát, ta liền thả ngươi ra."



Không sai, Trường Bình công chúa tối nay chính là tới báo thù, Hàn Vân Tịch tính là cái thá gì, dám chạm vào Thanh Võ ca ca, dám dùng bối phận trước mặt mọi người giáo huấn nàng, tối nay nàng liền phải cho tiện nhân này trả giá đại giới!



"Hắt cho ta, dùng sức hắt! Hắt đến khi nàng cầu xin tha thứ mới thôi!"



Liếc liếc mắt một cái thấy trên mặt đất tích lên một tầng băng hơi mỏng, Trường Bình công chúa tin tưởng rất nhanh Hàn Vân Tịch liền sẽ cầu xin tha thứ.



Nhưng mà, rất nhanh Trường Bình công chúa liền thất vọng, Hàn Vân Tịch thế nào cũng không hề cầu xin tha thứ, mà ngay cả né cũng đều không né, liền đứng ngay ở trên giường sưởi, vẫn không nhúc nhích dựa lưng vào tường, chằm chằm nhìn nàng.



Giờ này khắc này Hàn Vân Tịch, chật vật túng quẫn, tựa như một con chó bị rơi xuống nước. (Nguyên văn: 就像一条落水狗; Her pathetic state made her look like a drenched dog)



Nhưng giờ này khắc này nàng càng là phương hoa tuyệt đại, phong hoa muôn vàn, sắc xanh tím bên môi hơi gợi lên, hai tròng mắt trong sáng kia ý vị trào phúng mười phần, nàng giờ này khắc này, cao cao tại thượng nhìn chằm chằm xem Trường Bình công chúa.



"Ngươi đang cười cái gì? Không được nhìn!"



Trường Bình công chúa tức muốn hộc máu chất vấn, bị đùa bỡn rõ ràng là Hàn Vân Tịch, nhưng vì cái gì nàng lại cảm giác được nhục nhã.



"Hàn Vân Tịch, không được nhìn! Ngươi nhắm mắt lại cho ta!"



"Hàn Vân Tịch, ta nói cho ngươi biết, hôm nay ngươi không cầu xin tha thứ, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi! Bắc Cung đại nhân, mở cửa."



Trường Bình công chúa tức điên rồi, nàng muốn thân thủ(tự mình) đi vào thu thập cái tiện nữ nhân này.



"Công chúa không được nha, nàng dù sao cũng là người của Tần Vương phủ." Bắc Cung đại nhân vẫn là có điều kiêng kị, nếu không đã sớm tra tấn Hàn Vân Tịch.



"Nàng hiện tại là tù nhân! Ta mệnh lệnh ngươi lập tức mở cửa." Trường Bình công chúa thở phì phì, còn không quên ra lệnh ngục tốt một bên tiếp tục hắt nước.



Hàn Vân Tịch lạnh lùng nhìn Trường Bình công chúa kêu gào giống như chó điên, trong mắt khinh miệt càng đậm thêm vài phần, làm Trường Bình công chúa kề bên càng thêm điên cuồng.




----------------------



Đến lúc Hàn Vân Tịch tỉnh táo lại, đã là buổi đêm ngày hôm sau. Độc khô nhiệt không cần giải dược, đều bị hàn khí xua tan. Mặc dù hiện giờ nàng đã qua khỏi nguy hiểm đến sinh mạng, nhưng vẫn như cũ lạnh đến run bần bật. Rất muốn lại uống thêm một viên độc dược, nhưng nàng so với bất luận kẻ nào đều rõ ràng, viên thứ hai tuyệt đối sẽ muốn mạng của nàng.



Nhìn xung quanh một vòng, Hàn Vân Tịch phát hiện trong phòng giam dấu vết đêm qua bị dọn dẹp đến không còn một mảnh, giường sưởi có đốt lửa, một bên còn có đồ ăn đang phóng nhiệt, quần áo sạch sẽ.



Đây là...... có ý tứ gì?



Hàn Vân Tịch đang tự hỏi, lại thấy Cố Bắc Nguyệt mang theo đồ vật xuất hiện ở cửa nhà giam.



Thì ra là thế a!



Bắc Cung đại nhân sợ bị Cố Bắc Nguyệt nhìn thấy chứng cớ động tư hình, cho nên xoá sạch mọi dấu vết, nhìn bề ngoài mọi việc đều rất tốt.



Ngục tốt dẫn đường vừa đi, Cố Bắc Nguyệt vội vàng vẫy tay với Hàn Vân Tịch, "Vương Phi nương nương, nhanh nhanh qua đây."



Hắn vội vàng ngồi xổm xuống, mở nắp chung canh ra, thật cẩn thận đổ canh vào trong chén, cách qua song sắt đưa tới trước mặt Hàn Vân Tịch, "Vương Phi nương nương hãy nhanh uống khi còn nóng, hạ quan tự mình nấu, nơi này rất âm lãnh, nước thuốc này có thể xua tan âm hàn."



Cố Bắc Nguyệt là người thật sạch sẽ, bạch y thánh khiết, khí chất thanh tuấn, cùng nhà giam âm lãnh tối tăm này không hợp nhau. Chính là khi nhìn đến hắn, Hàn Vân Tịch lại có loại cảm giác thân thiết nói không nên lời.



Hàn Vân Tịch đi tới, nhìn thanh tuấn trên mặt Cố Bắc Nguyệt kia là quan tâm chân thành cùng thương hại, lại nhìn nhìn bát canh tỏa ra hơi nóng, trong lòng nàng nổi lên đau xót, vô cớ khó chịu. Mọi chuyện đêm qua hết thảy đều qua đi, giờ lại nhịn không được cảm thấy thật ủy khuất.



Phải chăng một khi có người quan tâm, tâm cho dù kiên cường đến đâu cũng đều sẽ trở nên yếu ớt?



Nơi này âm lãnh? Nơi này không chỉ là âm lãnh, nơi này đủ lạnh để làm người mất mạng! Xua đuổi âm hàn? Một chén canh nóng, sao có thể chống lại được một thùng rồi một thùng nước đá đổ xuống vào đầu đêm qua? Nhưng mà, nam tử không có giao tình này, một câu như thế cũng đủ khiến cho Hàn Vân Tịch ấm áp.



Từ nhỏ đến lớn, đều chưa từng có người quan tâm đến nàng một câu, càng đừng nói tự mình vì nàng nấu một chén canh nóng đuổi hàn ấm thân.



-o-o-o-o-o-



(*) Đôi dòng về độc hắc lào: 毒癣: độc nấm biểu bì/độc hắc lào/ toxic ringworm: Đây là một loại vacxin gây ra trong cơ thể, cũng chính là nấm tay, nấm chân, nấm bẹn, nấm móng hoặc nấm đầu phát sinh trước, sau đó những bệnh này lại truyền nhiễm đến vùng da khác. (Là độc giống như độc vảy nến nhưng không phải là vảy nến)