Vân Tịch Truyện - Thiên Tài Tiểu Độc Phi

Chương 316 : Không thể chết, phải sống tiếp

Ngày đăng: 17:02 30/04/20


Hàn Vân Tịch nhìn Bách Lí Minh Hương, ngoài đau lòng ra, cũng suy tư không ít vấn đề.



Xét thời gian mà Bách Lí Minh Hương uống thuốc độc, loại sớm nhất có lẽ là uống lúc năm tuổi, Bách Lí Minh Hương năm nay hai mươi tuổi, vậy có nghĩa là mười lăm năm trước Long Phi Dạ đã cần mĩ nhân huyết rồi, lúc ấy Long Phi Dạ mới có tám tuổi mà.



Là hắn nuôi mỹ nhân huyết, hay là thân nhân đến từ Đường Môn kia của hắn nuôi mỹ nhân huyết đây?



Nuôi mỹ nhân huyết lại muốn làm cái gì?



Mười ba năm trước, Long Phi Dạ cũng mới mười tuổi, Tiên Đế Gia vẫn còn sống, hắn lấy cái gì thu phục Bách Lí Tướng Quân?



Hoặc là, Bách Lí Tướng Quân có quan hệ với Đường Môn?



Gia tộc Bách Lý rốt cục là trung thành với Long Phi Dạ đến nhường nào, hoặc là nói trung thành với Đường Môn đến nhường nào, mới có thể để cho tiểu nữ của mình từ nhỏ chịu bao đau khổ như vậy



“Vương phi nương nương, độc mãn tính có thể dùng Độc sư thuộc hạ của Điện Hạ đều đã dùng hết rồi, từ nay về sau, phải phiền Vương phi nương nương giúp Minh Hương điều dược.”



Câu nói của Bách Lí Minh Hương đã kéo Hàn Vân Tịch trở lại từ mớ suy nghĩ rối ren.



“Long Phi Dạ cần mỹ nhân huyết làm gì?”



Hàn Vân Tịch vẫn cho là mỹ nhân huyết ghi chép trong cùng lắm chỉ là chuyện trong truyền thuyết thôi, không ngờ rằng thật là còn có việc đáng sợ này.



“Đây là bí mật.” Bách Lí Minh Hương lạnh nhạt đáp.



Hàn Vân Tịch tức giận: “Đã mời ta đến, lại không nói rõ chân tướng, ngươi cảm thấy ta sẽ giúp ngươi sao?"



“Vương phi nương nương, người không phải giúp ta, mà là giúp điện hạ.” Bách Lí Minh Hương rất bình tĩnh.



“Cho nên, ngươi thật sự không định nói cho ta biết?” Hàn Vân Tịch nghiêm túc hỏi.



Ai ngờ, Bách Lí Minh Hương lại cười: “Vương phi nương nương, ta cũng không biết bí mật này, nếu như người muốn biết, thì phải đích thân đi hỏi Điện Hạ rồi.”



Bách Lí Minh Hương nhìn ra được Hàn Vân Tịch mất hứng thế nào, nàng ta biết, nếu như không giải thích, Hàn Vân Tịch chắc chắn sẽ hiểu lầm.



Nàng ta cũng không phải lấy bí mật thị uy gì, nàng ta thực sự không biết vì sao phải nuôi mĩ nhân huyết.



Nàng chỉ nhớ lúc nhỏ, phụ thân mang nàng đến cho một người phụ nữ Đường Môn, một người phụ nữ rất đáng sợ.


“Vương phi nương nương, tại hạ có vinh hạnh mời người cùng thưởng trà không, Kì Hồng Môn loại mới nhất đó!”



Thanh âm quen thuộc truyền đến, Hàn Vân Tịch vén màn kiệu, chỉ thấy Cố Thất Thiếu y phục lộng lẫy đỏ rực, dáng vẻ tuấn tú đứng trước kiệu, trong tay bưng một cái hộp trà sứ đỏ, gương mặt anh tuấn ấy cười tươi như hoa nở.



Hàn Vân Tịch rất kinh hỉ, nàng vội vàng xuống kiệu, xông tới trước mặt Cố Thất Thiếu: “Ngươi không sao chứ?”



“Yên tâm đi, không chết được!” Cố Thất Thiếu vui vẻ cười rạng rỡ: “Chậc chậc, nàng rất quan tâm ta đấy, sớm biết thế này đã chịu thêm vài cước của Long Phi Dạ.”



Có thể ba hoa như vậy chắc chắn là không sao rồi Hàn Vân Tịch cười mà như không cười: “Mộc Linh Nhi tìm ngươi khắp nơi đấy”



Thật ra Cố Thất Thiếu luôn bám theo Long Phi Dạ và Hàn Vân Tịch đến đế đô, chỉ là sợ Long Phi Dạ phát hiện, không dám đến quá gần.



Hắn vẫn luôn dưỡng thương ở đế đô, Mộc Linh Nhi bị Long Phi Dạ bắt giam, sau đó được thả, lại làm náo loạn buổi thọ yến của Thái Hậu, những chuyện này hắn đều biết.



"Để nàng ấy tìm đi." Cố Thất Thiếu vô tư nói.



Ai ngờ, Hàn Vân Tịch còn vô tư hơn hắn: “Là ai nói sẽ bắt nàng ta đến, để ta tùy ý xử lý?”



“Chờ đấy!”



Cố Thất Thiếu đưa trà cho Hàn Vân Tịch, quay người đi thật, Hàn Vân Tịch liền vội vàng kéo hắn: “Được rồi, ân oán giữa chúng ta ta sẽ tự mình thanh toán, ngươi đừng nhúng tay vào.”



Nếu như Hàn Vân Tịch đoán không nhầm thì, mấy ngày nay Mộc Linh Nhi cũng chẳng dễ dàng gì, tin tức của buổi thọ yễn rất nhanh đã truyền đến dược thành rồi.



Chuyện Mộc Linh Nhi cố tình không tặng quà chúc mừng người của ba đại gia tộc đều đã biết, đoán chừng ngay cả phụ thân nàng Mộc Anh Đông cũng muốn đánh nàng một trận.



“Vậy Vương phi nương nương có nể mặt tại hạ, cùng uống chén trà không?” Cố Thất Thiếu ra vẻ khách khí.



“Đi thôi!” Hàn Vân Tịch rất dứt khoát, nàng nhìn ra được Cố Thất Thiếu có chuyện mới tìm tới.



Sau khi Cố Thất Thiếu đưa Hàn Vân Tịch đến lầu trà Kế Minh Hương đế đô, khi đi vào lầu trà Thiên Hương lầu sang trọng nhất, Hàn Vân Tịch mới biết được hóa ra đây cũng là sản nghiệp mà Cố Thất Thiếu đứng tên.



Tên này thật là một phú hào ngầm, hắn còn có bao nhiêu cơ nghiệp mà Long Phi Dạ không tra ra nữa?



Hai người ngồi xuống ghế, Hàn Vân Tịch đi thẳng vào vấn đề liền hỏi: “Nói đi, tìm ta làm gì.”



Cố Thất Thiếu chăm chú nhìn, thâm tình, từ tốn: "Nhớ nàng chứ sao."