Vân Tịch Truyện - Thiên Tài Tiểu Độc Phi

Chương 328 : Vấn đề về thiên vị

Ngày đăng: 17:02 30/04/20


Trong lịch sử có biết bao vị quân vương vì mê đắm giai nhân mà quên cả chính sự, quên cả thiết triều.



Thiên Huy Hoàng đế vừa tan buổi chầu sáng liền tới cung của Vận quý phi kì thực cũng có thể hiểu được. Hàn Vân Tịch lí giải là Thiên Huy Hoàng đế không dễ buông tay đối với Sở Thanh Ca.



“Trẫm qua đây xem hai ngươi điều tra thế nào, hai ngươi cần điều tra cứ điều tra, cần hỏi cứ hỏi, không phải e ngại.” Thiên Huy Hoàng đế vẫn rất nghiêm túc.



“Vâng.” Hàn Vân Tịch liền buột miệng đáp lời.



Sở Thanh Ca lại nói: “Hoàng thượng anh minh như vậy, Thanh Ca quyết dốc hết sức để tìm lại chân tướng!”



Hàn Vân Tịch bên cạnh liếc xéo sang, chả nhẽ Thiên Huy Hoàng đế không đến thì nàng ta không dốc hết sức?



“Trầm rất tin tưởng ngươi!” Ánh mắt của Thiên Huy Hoàng đế đầy ẩn ý.



Sở Thanh Ca gật gật đầu, đang định tiếp tục chất vấn cung nữ thì Thiên Huy Hoàng đế lại nói tiếp: “Sở cô nương, nếu có điều gì cần giúp đỡ thì cứ nói thẳng với Trẫm, Trẫm nhất định sẽ xử lý cho nàng.”



Thiên Huy Hoàng đế đã cho Hàn Vân Tịch qua một bên.



“Tạ ơn Hoàng thượng!”



Nếu như là trước kia thì Sở Thanh Ca có lẽ sẽ chú ý đến những bất thường trong ánh mắt của Thiên Huy Hoàng đế, nhưng giờ này trong đầu óc nàng ta chỉ nghĩ đến ván cược với Hàn Vân Tịch.



Chỉ cần có thể thắng được Hàn Vân Tịch, có thể đem ra khoe khoang trước mặt Vân Tịch thì bất kể việc gì nàng ta cũng sử dụng mà không cần suy nghĩ.



“Có được sự tin tưởng như vậy của Hoàng thượng thật là vinh hạnh cho Thanh Ca.” Sở Thanh Ca cố tình nói lớn lên.



Tuy rằng Thái hậu ra sức tiến cử Hàn Vân Tịch nhưng Sở Thanh Ca không tin thái hậu thật lòng. Nàng đoán Thái hậu chắc chắn sẽ có âm mưu gì đó đối với Hàn Vân Tịch.



Mà Thiên Huy Hoàng đế thì lại càng không giúp Vân Tịch, không chừng còn đang chuẩn bị sẵn cái bẫy chờ nàng ta nhảy xuống!



Cho dù không được Thái hậu ủng hộ mà được Thiên Huy Hoàng đế tin tưởng như vậy thì cũng đủ để nàng ta vượt mặt Hàn Vân Tịch rồi.



Hàn Vân Tịch là chính phi của Long Phi Dạ thì đã làm sao, đồn thổi nàng ta được Long Phi Dạ sủng ái thì đã làm sao?


“Ái chà, sao các ngươi vẫn đứng đây thế?”



Giọng nói của Sở Thanh Ca bỗng vang lên, Hàn Vân Tịch quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Sở Thanh Ca đi thẳng về hướng mình, sau lưng nàng là đám cung nữ đang dọn dẹp bàn thức ăn không ăn hết.



Hàn Vân Tịch không đếm xỉa đến nàng ta, nói nhỏ: “Triệu ma ma, mình qua chỗ kia đi. Dù sao cũng đang đứng rỗi.”



Thấy bọn họ định đi, Sở Thanh Ca miệng cười ha hả: “Hàn Vân Tịch, nếu các ngươi đói rồi thì ta kêu bọn họ không dọn dẹp nữa, các ngươi qua ăn đi.”



Triệu ma ma rất tức giận. Sở cô nương này thật đáng ghét. Vương phi nương nương chẳng làm gì nàng ta cả buổi sáng nay mà sao nàng ta cứ thích gây sự thế?



“Sở cô nương, chủ nhân của tẩm cung này vừa chết mà cô nương lại ngồi ăn uống đàng hoàng ở ngay phòng bên cạnh như vậy mà không sợ buổi đêm bà ấy đến đòi cô nương đồ ăn sao?” Triệu ma ma hỏi rất thật.



Lời nói của ma ma vừa dứt, Sở Thanh Ca như cảm thấy một luồng gió lạnh sau gáy. Nàng vô thức nhìn về phía linh vị và quan tài đặt tại sảnh chính, bất giác tóc gáy dựng đứng.



“Lão nô tài kia nói xằng bậy gì vậy? Đây là những thứ mà Hoàng thượng thưởng cho ta! Ý ngươi là Hoàng thượng đã làm sai ư?” Sở Thanh Ca tức giận phản bác.



“Sở cô nương, cô nương ở đây một tiếng Hoàng thượng hai tiếng Hoàng thượng mà Vận quý phi nghe thấy là không vui đâu. Vận quý phi lúc còn sống rất hay ghen, cô nương không biết sao?” Triệu ma ma nhắc lại với một giọng điệu đầy ma mị.



Lông tóc Sở Thanh Ca dựng hết cả lên, nhưng cái miệng nàng ta thì không chịu thua: “Sao, Hoàng thượng thiên vị ta nên các ngươi đố kị hả?”



Triệu ma ma cười nói: “Sở cô nương nói gì lạ vậy? Cả hậu cung này đều biết Hoàng Thượng từ trước tới giờ đều rất công bằng, sao có thể thiên vị cô nương được? Nếu nói thiên vị thì phải là Tần Vương Điện hạ nhà chúng tôi mới đúng.”



Hàn Vân Tịch không định nói gì. Lần đầu tiên nàng phát hiện rằng mang Triệu ma ma theo bên mình thật thú vị biết bao!



Nàng nghĩ Sở Thanh Ca chắc không hiểu được hàm ý thật sự trong lời nói của Triệu ma ma.



Trong hậu cung đều biết Hoàng thượng rất công bằng. Ngộ nhỡ để người trong hậu cung biết được Hoàng thượng quan tâm và thiên vị cho Sở Thanh Ca như vậy thì hai ba ngày của nàng ấy ở đây sẽ chẳng tốt đẹp gì đâu!



Chuyện đấu đá giữa các nữ nhân chốn hậu cung nhiều khi còn khủng khiếp và tàn nhẫn hơn nhiều so với những cuộc đấu của các nam nhân trong triều. Cho dù là Hoàng thượng cũng chẳng thể lo hết được. Nếu không thì đã không có nhiều cái chết thảm, nhiều vụ sảy thai như vậy.



Sở Thanh Ca quả nhiên không hiểu được trọng ý mà Triệu ma ma muốn nói, nàng ta cười phá lên: “Thật à, vậy sao không thấy Tần Vương Điện hạ mang cơm cho các ngươi? Tần Vương phi, nghe nói Tần Vương Điện hạ vô cùng sủng ái ngươi nhưng như ngày hôm nay thì có lẽ tin đồn cũng chỉ là tin đồn mà thôi!”



Thật không may, Sở Thanh Ca vừa dứt lời thì từ ngoài cổng có tiếng thông báo của thái giám vọng tới: “Tần Vương Điện hạ tới!”