Vân Tịch Truyện - Thiên Tài Tiểu Độc Phi

Chương 342 : Bắc nguyệt, chỉ còn lại con

Ngày đăng: 17:02 30/04/20


Triệu ma ma nói, nếu nàng còn như vậy, Tần vương điện hạ sẽ tức giận.



Tại sao Tần vương điện hạ lại tức giận nhỉ?



Hàn Vân Tịch cảm thấy hơi giật mình, nếu như nàng còn nghe không hiểu ý của Triệu ma ma, vậy thì đây tuyệt đối là hành vi làm ra vẻ.



Từ xưa đến nay thì nữ nhân bao giờ cũng nhạy cảm với chuyện tình yêu hơn là nam nhân, huống chi lại là một nữ nhân thông minh như Hàn Vân Tịch chứ?



Nàng biết Triệu ma ma đang nói gì! Thế nhưng, trong lòng nàng lại không chắc chắn.



Nàng chớp đôi mắt sáng ngời như làn thu thủy của mình, nhìn chằm chằm vào Triệu ma ma, không nói lời nào.



Cho rằng nữ chủ nhân không hiểu, vì lo lắng nên Triệu ma ma lại thở dài một tiếng thật sâu, nghiêm túc khuyên bảo: “Vương phi nương nương, dù sao thì nam nữ có khác, hơn nữa tôn ti lại khác biệt, Tần vương điện hạ không ở trong phủ, người lại để một nam nhân ở trong phủ nhiều ngày như vậy, còn tự mình chăm sóc, như vậy thì không thích hợp đâu! Lỡ như chuyện này bị truyền ra ngoài thì danh dự của Cố thái y, của người và điện hạ đều sẽ bị tổn hại!”



Ai ngờ, Hàn Vân Tịch lại mang vẻ mặt mất mát: “Chỉ có như vậy thôi sao?”



Thì ra ý của Triệu ma ma là ý này, nàng còn tưởng là...



Triệu ma ma bối rối: "Như vậy đã rất nghiêm trọng, người còn muốn thế nào nữa?"



Hai tay Hàn Vân Tịch chà vào góc áo của mình, nói thầm: “Ta còn tưởng rằng hắn sẽ tức giận là vì...”



“Là vì để ý đó!” Triệu ma ma cũng thua với nữ chủ nhân luôn rồi, một người thông minh như vậy, tại sao cứ mơ hồ trong chuyện tình cảm chứ?



Lời này vừa nói ra, ánh mắt của Hàn Vân Tịch lập tức sáng bừng lên, thì ra, ý của Triệu ma ma chính là ý mà nàng đã nghĩ.



Nàng nhìn Triệu ma ma, nhìn một chút, cũng không biết đã nghĩ đến điều gì, đột nhiên nở nụ cười.



“Vương phi nương nương, người... không sao chứ?" Triệu ma ma bị hù dọa rồi.



Hàn Vân Tịch bật cười: “Vẫn còn khỏe lắm! Cứ để Cố thái y ở trong phủ dưỡng bệnh, khi hắn khỏi hẳn thì hẵng để hắn đi.”



Nàng nói xong, vòng qua người Triệu ma ma đang đứng cản đường, vui vẻ bước về phía phòng khách.



“Trúng tà hay sao? Cái gì với cái gì chứ?”


“Quá tốt rồi quá tốt rồi!” Triệu ma ma cũng rất vui mừng, vội vàng đi rót nước.



Hàn Vân Tịch nghiêm túc bắt mạch cho Cố Bắc Nguyệt, phát hiện mạch tượng đã gần như bình thường, nàng mới hoàn toàn yên tâm.



“Vương phi nương nương hẳn là người đã cho tại hạ dùng kỳ dược?”



Thân thể của mình, Cố Bắc Nguyệt là người rõ ràng nhất. Trong cơ thể hắn có một luồng sức mạnh ấm áp, đang từ từ thẩm thấu vào trong kinh mạch, rất có ích trong việc phục hồi nguyên khí. Nếu không phải có luồng sức mạnh này tác động vào, chắc hẳn hắn phải ngủ thêm mấy canh giờ nữa.



“Máu của thú nhỏ.” Hàn Vân Tịch xích lại gần, cúi xuống gần người Cố Bắc Nguyệt, thấp giọng nói bên tai hắn.



Tuy Hàn Vân Tịch đã nhanh chóng rời khỏi, thế nhưng, Triệu ma ma lại kinh ngạc đến mức ngẩn người!



Vương phi nương nương, cho dù muốn làm cho điện hạ không vui, người cũng không thể sáp lại gần như vậy chứ! Sẽ có chuyện lớn đó!



Triệu ma ma vội vàng mang nước tiến lên, đang định xen vào giữa Hàn Vân Tịch và Cố Bắc Nguyệt, ai ngờ Sở Tây Phong đột nhiên hét to một tiếng: “Ai đó, đi ra!”



Vừa mới nói xong, ngay cửa sổ lại có mấy tên thích khách áo đen chui vào, tất cả đều cầm trường kiếm trong tay lao đến, xông thẳng vào chỗ của Hàn Vân Tịch và Cố Bắc Nguyệt.



“A... người đâu, có thích khách! Có thích khách!”



Triệu ma ma vừa hô to, lại vừa đứng bảo vệ trước người Hàn Vân Tịch. Đám thích khách này rất đông, hơn nữa mỗi người còn là cao thủ được chọn từ trăm người, Sở Tây Phong lấy một địch nhiều, chưa được mấy chiêu đã không chịu nổi nữa.



May là ám vệ của vương phủ nhanh chóng xuất hiện, chỉ là, dù ám vệ đã đến, cũng chẳng chống lại được đám thích khách.



Có thể xuyên qua tầng tầng phòng thủ của vương phủ, xông đến chỗ này thì chắc chắn không hề đơn giản.



Đột nhiên, một thanh kiếm sắc đâm thẳng về phía Triệu ma ma, Cố Bắc Nguyệt nằm ở trên giường, thấy rất rõ ràng!



Hắn hô to đầy hoảng sợ: “Triệu ma ma, Vương phi nương nương cẩn thận!”



“Sở tiểu tử!” Triệu ma ma sợ đến mức la to, thế nhưng, lúc này Sở Tây Phong đã bị ba tên thích khách vây quanh, mà những ám vệ khác cũng không thể thoát thân.



Mặt Hàn Vân Tịch không hề thay đổi, vào lúc thanh kiếm sắc nhọn muốn đâm đến, nàng đột nhiên phóng ra một cái ám châm.



Thế nhưng…