Vân Tịch Truyện - Thiên Tài Tiểu Độc Phi

Chương 344 : Chuyện lớn không hay rồi

Ngày đăng: 17:02 30/04/20


Trên nóc cung điện đối diện phòng khách của Tần vương phủ, động tác của Long Phi Dạ ưu nhã, từ từ thu hồi cung tiễn, khuôn mặt tuấn tú rét lạnh vẫn lạnh lùng như trước, không hề có biểu cảm gì.



Ám vệ vội vàng tiến lên nhận lấy cung tiễn, Long Phi Dạ đứng chắp tay, hắn lạnh lùng nhìn vào cửa lớn của phòng khách, cái áo choàng màu đen bị gió lạnh thổi bay phần phật.



Cửa lớn của phòng khách nhanh chóng được mở ra, chỉ thấy Triệu ma ma vội vàng chạy ra, cũng không biết đã hô lớn điều gì, không bao lâu thì Hoàng thái y mang theo một cái hòm thuốc vội vàng chạy đến. Sau đó không được bao lâu, cung tiễn thủ cũng đến, bảo vệ phòng khách từ khắp bốn phương tám hướng.



Lúc này, Long Phi Dạ mới hơi nhíu mày, sự nghi hoặc giữa hai hàng lông mày như có như không, làm cho người ta không nghĩ ra được.



Hắn vẫn ung dung thản nhiên mà quan sát.



Chỉ chốc lát sau, một ám vệ đuổi đến: “Bẩm, bên Đường Môn đã dùng bồ câu đưa tin đến báo, Đường thiếu gia đã bị đưa lên cỗ kiệu để đón dâu, cảm xúc... không tốt lắm.”



Vốn Long Phi Dạ phải ở lại Đường Môn thêm mấy ngày, theo kế hoạch của hắn, hắn sẽ đích thân dẫn Đường Li đi, sau đó cùng Đường Li đến Dược Quỷ cốc tìm Cổ Thất Sát tính sổ. Nhưng không ngờ hắn lại rời đi từ sớm, chuyện này khiến Đường Li vốn đã phiền muộn đến phát điên lại càng phiền muộn hơn.



Hôm nay chính là ngày đại hôn, lúc này chắc hẳn Đường Li đang trên đường đón dâu.



“Bổn vương đều sắp xếp xong xuôi thay hắn rồi, lại còn trốn không thoát, vậy thì hắn cũng đừng đến nữa.” Long Phi Dạ lạnh lùng nói.



“Rõ!” Ám vệ cung kính lui xuống.



Long Phi Dạ ngồi xuống nóc nhà, rất hứng thú nhìn chằm chằm vào cửa phòng khách, chuyện này khiến cho ám vệ ở bên cạnh lén than thở trong lòng, đã đi theo Tần vương điện hạ nhiều năm như vậy, chưa từng thấy hắn có sự kiên nhẫn tốt như vậy với bất kì nam nhân nào, Cố Bắc Nguyệt xem như là người đầu tiên.



Lúc này, bầu không khí trong phòng khách vô cùng nặng nề, không ai nghĩ đến sau khi ám sát thất bại thì đám người kia lại còn bắn ra một mũi tên, trong lúc bối rối, Hàn Vân Tịch cầm máu cho Cố Bắc Nguyệt trước, bây giờ đang chờ Hoàng thái y rút tên.



Phải biết rằng Cố Bắc Nguyệt vừa mới tỉnh lại, cơ thể vốn đã cực kì suy yếu, nhưng mũi tên này lại đâm vào giữa bụng, vết thương này đơn giản chính là vết thương trí mạng đối với cơ thể của Cố Bắc Nguyệt.



“Với độ sâu này, haiz...”



Hoàng thái y đã thở dài rất nhiều lần, dựa theo chiều dài mũi tên bình thường để ước chừng, mũi tên này đã bắn vào vùng đan điền của Cố Bắc Nguyệt, mặc dù mũi tên chỉ vào một chút, nhưng ở vị trí này, chỉ một chút cũng đủ mất mạng.



Hắn không thể đoán được khi rút mũi tên này ra sẽ khiến Cố Bắc Nguyệt mất bao nhiêu máu, càng không thể đoán được khi rút tên ra sẽ tạo thành sự tổn thương lớn thế nào đối với huyệt đan điền.
Hoàng thái y nhìn thế nào cũng không hiểu: “Vương phi nương nương, người...”



“Hoàng thái y, không sao... cứ yên tâm.” Cố Bắc Nguyệt yếu ớt mở miệng.



Hàn Vân Tịch vui vẻ: “Ngươi cũng nhớ sao?”



“Ừm.” Cố Bắc Nguyệt cười gật đầu.



Sự ăn ý giữa hai người, ai cũng không hiểu, Sở Tây Phong thấy vậy thì khóe miệng không ngừng co giật, hắn vừa hiếu kì về sự tự tin của Hàn Vân Tịch, vừa rối rắm không thôi, không biết phải bẩm báo như thế nào với chủ tử ở ngoài nữa. Phải biết rằng, vì trận thăm dò này mà chủ tử đã hao tổn khá nhiều tâm sức, chưa nói đến việc để cho mọi chuyện thật hơn thì đã hi sinh biết bao nhiêu tử sĩ và ám vệ, chỉ nói đến một mũi tên chính xác ở khoảng cách xa như vậy đã hao tổn rất nhiều nội công.



Sở Tây Phong đứng chờ ở cửa, trong lòng yên lặng khẩn cầu các vị thần tiên: Xin hãy cho nữ nhân có đủ trí tuệ và sự ngu xuẩn này thất thủ đi!



Hàn Vân Tịch sẽ thất thủ ư? Trước mắt vẫn chưa biết.



Vốn Long Phi Dạ đang ngồi nhưng chẳng biết từ lúc nào đã đứng lên, hắn thấy cửa sổ phòng khách đóng chặt, cũng nhìn thấy tất cả người hầu đều đứng ở cửa ra vào, nói cách khác Hàn Vân Tịch và Cố Bắc Nguyệt là cô nam quả nữ đang ở cùng một phòng.



Phải biết rằng, Cố Bắc Nguyệt bị tổn thương ngay vùng đan điền, đây chính là chỗ dưới rốn ba tấc.



Nữ nhân kia, nàng định làm gì để cứu Cố Bắc Nguyệt chứ?



Sự bình tĩnh của Long Phi Dạ tuyệt đối sẽ không thua Cố Bắc Nguyệt, thế nhưng, dưới tình huống này, rất nguy rất nguy!



Đột nhiên, Triệu ma ma đang đứng ở cửa ra vào la to lên: “Không được!”



Mọi người giật nảy mình, Hoàng thái y vội vã hỏi: “Triệu ma ma, sao vậy?”



Lúc này Triệu ma ma mới nhớ đến vị trí mà mũi tên bắn trúng, lúc nãy tất cả mọi người đều hoảng loạn, mà khi Vương phi nương nương cầm máu cho Cố thái y cũng chỉ rải thuốc xung quanh mũi tên, không có ai ý thức được có điều gì không đúng cả.



Thế nhưng, cửa vừa đóng lại, Triệu ma ma lập tức phát hiện... chuyện lớn không hay rồi!