Vân Tịch Truyện - Thiên Tài Tiểu Độc Phi

Chương 56 : Bá đạo, đi cùng bổn vương

Ngày đăng: 16:58 30/04/20


Hàn Vân Tịch trình phương thuốc lên cho Thiên Huy hoàng đế, hơn nữa đúng sự thật nói về tầm quan trọng của huyết sinh đan.



Nàng âm thầm tính toán, mặc kệ Thiên Huy hoàng đế như thế nào đi xin thuốc, tốt xấu cũng phải mất mười ngày nửa tháng. Trong khoảng thời gian này, nàng có thể quay lại Tần Vương phủ thư giãn chờ đợi, thân mang trọng trách, xem Nghi thái phi cùng Mộ Dung Uyển Như dám đối xử với nàng như thế nào! Hơn nữa, nàng còn có thể lấy cớ đi tìm Cố thái y để tham thảo (tham gia thảo luận), tự do ra vào Thái Y Viện.



Thái Y Viện có nhiều y thư như vậy, có nhiều dược liệu như vậy, địa phương này đối với nàng mà nói quả thực chính là một kho hàng cực lớn!



Đưa phương thuốc lên rồi, Hàn Vân Tịch tạm thời thở dài một hơi nhẹ nhõm, nhưng ai biết......



Thiên Huy hoàng đế buông phương thuốc xuống, nhìn về phía Long Phi Dạ, "Tần Vương, Dược Quỷ Cốc không phải là nơi bình thường, ngươi tự mình đi một chuyến đi."



Tuy là giọng điệu thương lượng, nhưng ai nghe cũng đều biết đây là hoàng lệnh.



Long Phi Dạ vẫn là gương mặt lạnh băng giống như trên bài Poker, gật gật đầu, "Vâng."



Hàn Vân Tịch ngắm hắn liếc mắt một cái, nhịn không được vui sướng khi người gặp họa, khối băng lớn nha khối băng lớn, nhường ngươi lần nữa khoanh tay đứng nhìn, bị tai ương đưa đến cá trong ao đi*.



*Trích từ một câu châm ngôn: Cửa thành cháy, vạ đến cá trong ao.



Huyết sinh đan cũng không phải là dễ mua như vậy nga!



Vạn nhất mua không được, tất cả tội lỗi đều sẽ đổ trên người của ngươi!



"Hoàng thượng, những dược vật khác trong phương thuốc này trong Thái Y Viện đều có, Vân Tịch sẽ cùng Cố thái y nhanh chóng phối chế thật tốt, chờ huyết sinh đan vừa đến, lập tức có thể tiến hành trị liệu." Hàn Vân Tịch nghiêm túc nói.



Thiên Huy hoàng đế gật gật đầu, "Vậy chờ tin tốt của Tần Vương."



Lập tức, mọi người đều tản đi, Hàn Vân Tịch lấy cớ cùng Cố Bắc Nguyệt phối dược, cũng không cùng Long Phi Dạ cùng nhau hồi phủ, Long Phi Dạ cũng không hề để ý tới nàng.



Hoàng hậu một đường bồi thái hậu rời đi, lo lắng sốt ruột, "Mẫu phi, đây là...... trái tim thần thiếp đang loạn, rốt cuộc có thể tin Hàn Vân Tịch hay không nha!"



Trong lòng Thái hậu cũng không tự tin, chần chờ một lát, thở thật dài một tiếng, "Nếu nha đầu này lần này có thể trị tốt cho Thiên Mặc, ai gia nhất định sẽ trọng dụng nàng!"



Năm đó Thiên Tâm phu nhân cứu thái hậu một mạng, thái hậu định bụng để Hàn Vân Tịch gả cho Tần Vương, thật ra là muốn dùng một nước cờ, để Hàn Vân Tịch nằm vùng bên cạnh Tần Vương. Nhưng ai biết, Hàn Vân Tịch khi trưởng thành lại là một nữ nhi phế vật xấu xí, hơn nữa Hàn Tòng An vẫn luôn không trị được bệnh cho Thái tử.



Hoàng hậu gật gật đầu, không nói thêm gì nữa.



***



Hàn Vân Tịch mãi đến khi đã khuya mới bụng rỗng trở về Tần Vương phủ, vừa vào cửa đã bị Nghi thái phi cho truyền.



Nghi thái phi cùng Mộ Dung Uyển Như cả ngày đều đứng ngồi không yên, ngóng chờ tin tức. Hàn Vân Tịch có thể bình an trở về, đây là chứng tỏ điều gì đây?



"Tình hình của Thái tử như thế nào? Có thể trị hay sao?" Nghi thái phi đi thẳng vào vấn đề.


Tuy nhiên, Long Phi Dạ không trực tiếp trả lời, ngữ khí lạnh băng cùng cường ngạnh, "Cho ngươi thời gian một chén trà nhỏ để chuẩn bị, bổn vương ở cửa sau chờ ngươi."



Dứt lời, xoay người rời đi, để lại Hàn Vân Tịch với vẻ mặt thất thần, sững sờ tại chỗ.



Long Phi Dạ, xem như ngươi lợi hại!



Thời gian một chén trà nhỏ làm sao đủ để Hàn Vân Tịch thu thập, nhưng ai biết, tiểu Trầm Hương cư nhiên đã chuẩn bị tốt hành trang, còn có một phần điểm tâm chống đói.



Không thể nghi ngờ, đây là Long Phi Dạ đã sai khiến tiểu Trầm Hương chuẩn bị, hắn là quyết tâm muốn mang nàng đi.



Hàn Vân Tịch khóc không ra nước mắt, tiểu Trầm Hương lại vui vẻ, "Chủ tử, ta nghe mọi người nói điện hạ chưa bao giờ mang nữ nhân ra khỏi cửa, hơn nữa, cũng chưa bao giờ dùng hầu gái, ngươi là người thứ nhất nga."



Hàn Vân Tịch khóe miệng run rẩy, nàng nghĩ trong thiên hạ phỏng chừng cũng chỉ duy nhất một nữ nhân là nàng biết được, cùng Tần Vương điện hạ ra khỏi cửa, sẽ không có chuyện tốt gì.



"Chủ tử, Dược Quỷ Cốc là nơi nào nha, ngươi đi đến đó làm gì? Muốn đi bao lâu nha?"



Tiểu Trầm Hương vừa đưa Hàn Vân Tịch ra cửa, vừa tò mò dò hỏi.



Hàn Vân Tịch xem thường, "Ngươi hưng phấn như thế, hay là ngươi cũng cùng đi đi?"



Tiểu Trầm Hương sợ tới mức lập tức lui về trong phòng, dùng sức lắc đầu, cười đầy ái muội, mặt đều chuyển đỏ, "Nếu nô tỳ ở đó, sẽ bất tiện cho các ngươi!"



Hàn Vân Tịch không nói nhìn trời, tiểu Trầm Hương này tuổi còn nhỏ mà thật tinh ranh a, nghĩ rằng bọn họ là đi hưởng tuần trăng mật hay sao?



Nàng bất đắc dĩ lắc lắc đầu, lười giải thích, hướng tiểu Trầm Hương phất phất tay, rời đi.



Tới cửa sau rồi, Hàn Vân Tịch liền nhìn thấy xe ngựa.



Di, lần này gia hỏa này không mang theo nàng bay đi hay sao? Nàng dường như khá thích cảm giác phi hành gia.



Nghĩ cái gì đâu?



Hàn Vân Tịch lắc lắc đầu, một đầu chui vào xe ngựa, chỉ thấy Long Phi Dạ một tay gác đầu, lười biếng dựa người.



Nàng tìm vị trí một bên, cũng lười biếng dựa người, thầm nghĩ, đi thì đi, ai sợ ai đâu? Dù thế nào, ngươi đều phải phụ trách đem bổn vương phi bình yên vô sự trở về.



Ai ngờ, Long Phi Dạ giương mắt nhìn nàng một lúc, lạnh lùng hạ lệnh, "Đi đường tắt, tới Xà Cốc trước."



Xà Cốc?



Trong lòng Hàn Vân Tịch có dự cảm cực kỳ xấu.....