Vân Tịch Truyện - Thiên Tài Tiểu Độc Phi

Chương 62 : Uy hiếp, dược quỷ mang thù

Ngày đăng: 16:58 30/04/20


Dược quỷ đại nhân gầy trơ cả xương tay, cơ bản là da bọc xương, một màn kế tiếp khiến xương cốt đặc biệt rõ ràng, lại còn là màu đen, làm người nhìn thấy đều sởn tóc gáy, nhưng mà, dù là tay như vậy, cầm bút lại vẫn ra dáng ra hình, viết ra ký tự rất kính kiện hùng kỳ (mạnh mẽ & đậm nét), dáng vẻ thoải mái.



Rất nhanh, Dược quỷ đại nhân liền bá bá bá tràn ngập một tờ giấy hoàn chỉnh, ước chừng có hơn hai mươi vị dược liệu.



Thấy thế, đáy mắt Long Phi Dạ hiện lên một mạt phức tạp, không vui nói, "Chờ huyết sinh đan là cần dùng gấp để cứu mạng người, ngươi muốn các nàng tìm đến ngày tháng năm nào?"



"Dược quỷ đại nhân, không thể phí thời gian để cứu mạng người." Đoan Mộc Bạch Diệp cũng mở miệng.



"Khụ khụ!"



Dược quỷ đại nhân ho nhẹ vài tiếng, không cao hứng, dược liệu không nhiều lắm, chỉ cần tìm trong chốc lát, không chơi nhiều lắm nha? Ít nhất cũng tìm mất mười ngày nửa tháng đi, như vậy hắn sẽ có thể mỗi ngày nhìn xem mỹ nhân tìm dược, sẽ không quá nhàm chán.



Còn việc cứu mạng hay không cứu mạng, cùng hắn có quan hệ gì đâu? Bên ngoài sơn cốc người chờ cứu mạng quá nhiều đi.



"Ngại nhiều, vậy đừng chơi." Dược quỷ đại nhân cười lạnh.



Điều này làm Đoan Mộc Bạch Diệp cùng Đoan Mộc Dao đều nóng nảy, đang muốn đáp ứng, Long Phi Dạ lại nói, "Được."



Dứt lời, cư nhiên xoay người muốn đi, Dược quỷ đại nhân đột nhiên híp mắt, lạnh lùng nhìn bóng dáng Long Phi Dạ, toàn thân tản mát ra hơi thở nguy hiểm.



Long Phi Dạ có thể cảm nhận được một cỗ hơi thở cường đại bức tới sau lưng, chỉ là, vẻ mặt của hắn vẫn lãnh ngạo như cũ, bước chân kiên định, thậm chí còn thúc giục Hàn Vân Tịch, "Còn không đi?"



Tỷ thí tìm dược là thế mạnh của Hàn Vân Tịch, Long Phi Dạ không nghĩ sẽ cự tuyệt, nhưng nếu phải tìm nhiều vị dược như vậy mà nói, dựa vào thể lực của Hàn Vân Tịch chắc chắn sẽ đấu không lại Đoan Mộc Dao, cuối cùng Hàn Vân Tịch sẽ bị thua.



Một bước này, Long Phi Dạ sẽ không làm.



Hàn Vân Tịch đương nhiên trong lòng cũng biết rất rõ lợi thế cùng bất lợi của bản thân, trong lòng âm thầm bội phục, gia hỏa Long Phi Dạ này quả nhiên có khí phách! Nàng không nói hai lời lập tức cùng rời đi.



Thấy hai người thật sự muốn đi, trong mắt Dược quỷ đại nhân tức giận càng ngày càng lớn, Đoan Mộc Dao cách hắn gần nhất vô cớ dâng lên sợ hãi, mà lúc này, Long Phi Dạ cùng Hàn Vân Tịch đã đi tới cửa, sắp ra khỏi cửa.



Đột nhiên, một đạo phi tiêu hình con bướm từ trong tay Dược quỷ đại nhân bay ra, nhìn không ra quỹ đạo của phi tiêu, chỉ thấy nháy mắt đã tới gần Long Phi Dạ, nhưng mà, Long Phi Dạ đều không có xoay người, phía sau chấn ra một đạo lực vô hình, trực tiếp đẩy lùi những phi tiêu con bướm, bay ngược trả lại cho Dược quỷ đại nhân.



Thấy thế, Đoan Mộc Dao cùng Đoan Mộc Bạch Diệp đều chấn kinh rồi, không nghĩ tới mới mấy tháng không gặp, võ công của Long Phi Dạ cư nhiên có tinh tiến nhiều như vậy.



Dược quỷ đại nhân tâm tâm niệm niệm độc cự mãng đan đã rất nhiều năm qua, làm sao có khả năng để Long Phi Dạ đi thật.




Phải biết rằng, nơi này chính là nơi dễ bị mọi người xem nhẹ nhất, cho nên Đoan Mộc Dao ngu ngốc kia lập tức liền lao đi.



........Người dịch: Emily Ton.......



Độc dược có hai loại, một loại sẽ hiện ra độc tố sau khi đã trải qua đun sôi và chiết xuất, vì thế nó được phân loại là độc thảo ẩn tính (隐性毒草: loại không thể nhìn thấy). Một loại khác ngay khi nảy mầm sẽ hiện ra độc tố, vì thế nó được phân loại là độc thảo hiện tính (显性毒草: loại có thể nhìn thấy). Thực không khéo, ba vị dược mà Dược quỷ đại nhân viết ra toàn bộ đều thuộc về một loại phía sau.



Khi Hàn Vân Tịch vừa tiến vào Dược Quỷ cốc, hệ thống giải độc lập tức nhắc nhở qua rất nhiều lần, sơn cốc này độc dược không ít, mà thời điểm tiến vào cái sân này, hệ thống giải độc lại nhắc nhở lần nữa.



Nàng quen thuộc nhất chính là thảm thực vật độc dược, đối với loại độc thảo hiện tính này, căn bản không cần qua kiểm tra, nàng tùy ý quét mắt liếc một cái liền biết là độc thảo gì.



Đoan Mộc Dao, ngươi phải hảo hảo tìm đi thôi, "thất sát diên vĩ, đan bạch y mễ" hai loại độc thảo này đều không phải là dược thảo tầm thường, mà là độc thảo cực kỳ hiếm lạ, mặc dù trong sơn cốc này có cây thứ hai cây thứ ba, trong một khoảng thời gian ngắn chính bản thân Dược quỷ lão nhân cũng không nhất định có thể tìm ra chúng!



Mà quỷ đả tường cũng chỉ có một gốc cây, hẳn là Dược quỷ lão nhân cố ý nuôi dưỡng, ở bên ngoài vĩnh viễn sẽ tìm không thấy.



Mặc kệ Long Phi Dạ, Đoan Mộc Bạch Diệp cùng Dược quỷ đại nhân đều kinh ngạc nhìn nàng, Hàn Vân Tịch để tay lên ngực, sự tình kích động nhân tâm như thế, nàng cần một chút thời gian để bình phục tâm tình một chút.



Rốt cuộc, Đoan Mộc Bạch Diệp nhịn không được, không vui hỏi, "Tần Vương phi, ngươi còn không đi tìm hay sao? Ngươi muốn nhận thua?"



Chết đã đến nơi rồi còn kiêu ngạo, chờ một lát nữa mà khóc đi.



Hàn Vân Tịch đứng dậy, cười nói, "Diệp Thái tử, Trường Nhạc công chúa nóng vội, ngươi vì sao cũng nóng nảy theo đâu?"



Nàng nói, tay tuỳ ý đem tập dược thảo đồ còn chưa lật xem qua trao cho Long Phi Dạ, "Điện hạ, giúp ta cầm."



Đáy mắt Long Phi Dạ loé lên một tia sáng, cũng không mở miệng nói gì, lặng im tiếp nhận tập dược thảo đồ.



Đoan Mộc Bạch Diệp không có lời gì để nói, đáy lòng càng thêm bất an, chẳng lẽ nữ nhân này có phần nắm chắc? Chỉ là, rất nhanh ý tưởng này liền lại bị hắn phủ định, không có khả năng, mặc dù nàng nhận thức được những dược liệu đó, cũng không có khả năng có thể tìm được ngay lập tức.



Nàng lấy tự tin từ đâu tới? Nàng bất quá là đang cố đánh lừa mọi người mà thôi.



Nghĩ đến điều này, Đoan Mộc Bạch Diệp khoanh hai tay trước ngực, vẻ mặt cao lãnh, hắn sẽ chờ xem, không tin Hàn Vân Tịch có thể làm ra trò trống gì.



Nhưng mà, Dược quỷ đại nhân trong lòng có quỷ lại nổi lên bất an, nữ nhân này ngồi ở trong viện không đi, không phải là nàng đã phát hiện cái gì đi?