Vân Tịch Truyện - Thiên Tài Tiểu Độc Phi

Chương 86 : Nhà kho, tình huống thế nào

Ngày đăng: 16:58 30/04/20


Nhà kho Hàn gia ở phía sau chủ viện Bách Thảo viện của Hàn Tòng An, là một tòa mật kho ngầm, lối vào có hộ vệ chuyên môn gác nhà kho. Những hộ vệ đó cũng không phải là gã sai vặt, một đám đều có võ công. Mặc dù Hàn Tòng An đã bị giam giữ, nhưng bọn họ vẫn luôn thủ vững ở chỗ này, chờ đợi gia chủ đời kế tiếp xuất hiện.



Nhà kho là một khu vực bị cấm, tất nhiên là không cho phép tùy ý tới gần, rất xa, gã sai vặt liền dừng bước, "Vương Phi nương nương đi thôi, tiểu nhân ở chỗ này chờ ngài."



Hàn Vân Tịch đi qua, lập tức có hộ vệ tiến lên ngăn cản, "Người nào, dám tự tiện tới gần nhà kho?"



"Đích nữ Hàn Vân Tịch." Hàn Vân Tịch lạnh lùng trả lời.



Hộ vệ nghiêm túc nhìn, lúc này mới nhận ra là Hàn Vân Tịch, nhưng, vẫn như cũ không di chuyển, "Đã là đại tiểu thư, thì càng nên biết gia quy Hàn gia."



Hàn Vân Tịch khí định thần nhàn lấy chìa khóa nhà kho ra, "Thấy chìa khoá nhà kho như thấy gia chủ, các ngươi hẳn là rõ ràng đi."



Thấy thế, hộ vệ kinh hãi, mà mấy hộ vệ khác cũng đều bị thu hút lại đây, nhận ra đây xác thật là chìa khóa nhà kho.



Trên thực tế, thấy chìa khoá nhà kho như thấy gia chủ, bọn họ là hạ nhân, không có quyền chất vấn Hàn Vân Tịch như thế nào có được chìa khoá, chỉ có thể cung kính cho đi.



Hàn Vân Tịch dũng cảm tiếp cận, từ nhỏ nàng đã từng nghe nói nhà kho Hàn gia rất lớn, chỉ là, tự mình đi vào, mới biết được đến tột cùng nó lớn bao nhiêu.



Dùng chìa khóa mở cửa lớn nhà kho, phát hiện bên trong phân thành hai kho trái phải, bên trái là kho tiền, được lưu trữ toàn là thỏi vàng thỏi bạc, là tiền tài dự phòng của Hàn gia, chưa đến thời điểm vạn bất đắc dĩ, tuyệt đối sẽ không bắt đầu dùng.



Bên phải là kho dược, Hàn Vân Tịch vừa đến cửa, mùi vị dược liệu nồng đậm liền ập vào trước mặt, loại hơi thở quen thuộc này, khiến tâm tình nàng cảm thấy thoải mái không ít.



Kho dược này giống như một tòa thư viện loại nhỏ, giá dược san sát cao ngất, mỗi một bên giá dược đều có dược liệu đã phân loại, mà trước ngăn kéo trên giá đều được viết tên dược liệu, phân loại, rất tỉ mỉ kỹ càng rõ ràng, rất tiện để tìm kiếm.



Rất nhanh, Hàn Vân Tịch đã tìm đến một loại độc dược, Hàn gia không phải độc môn, mà là y học thế gia, độc dược nơi này không phải là độc dược chính nghĩa, mà là những dược thảo đó có thể dùng làm thuốc độc.



Nếu không tìm thì không biết, một khi tìm đã bị dọa nhảy dựng. Hàn gia tàng trữ dược so với trong tưởng tượng của Hàn Vân Tịch muốn cao lớn và rộng hơn rất nhiều. Đáng tiếc, nàng đều đã đem mỗi loại độc dược trong mỗi ngăn kéo nhất nhất tìm một lần, ngay cả ám các cũng đều đã tìm, nhưng chỉ tìm được bảy vị Xà Độc thường thấy, trước sau vẫn không thấy ba vị dược khác mà nàng đang muốn tìm.



Nhìn có vẻ như ba vị Xà Độc kia cũng không phải xuất phát từ Hàn gia, tuyến này lại bị chặt đứt.



Hàn Vân Tịch đóng lại một ngăn kéo cuối cùng, nhẹ nhàng thở dài, lúc này, khoé mắt lại thoáng nhìn qua bàn viết một bên, phía trên là một quyển sách, đã lật xem được một nửa.
Nếu Mục Thanh Võ đã hỏi như thế, Hàn Vân Tịch cũng không có gì phải dấu diếm, nàng thản nhiên cười, thoải mái hào phóng thừa nhận, "Đúng!"



Ai ngờ, Mục Thanh Võ luôn luôn khiêm tốn bỗng nhiên trở nên đặc biệt nghiêm túc, đặc biệt nghiêm trọng, hai tròng mắt trong veo của hắn thẳng bức nhìn Hàn Vân Tịch, nghiêm túc nói, "Vương Phi nương nương, ngươi nghĩ Mục Thanh Võ ta là người nào?"



Điều này......



Nhìn đáy mắt Mục Thanh Võ lỗi lạc quật cường, Hàn Vân Tịch đột nhiên có cảm giác lấy bụng tiểu nhân đo dạ quân tử, nhưng, nàng cũng không cho rằng tự bảo vệ mình như thế là sai.



"Thiếu tướng quân, nếu muội muội ngươi thua, ngươi thật sự sẽ thiết diện vô tư, để nàng cởi quần áo đi ra bên ngoài chạy một vòng hay sao?" Hàn Vân Tịch nghiêm túc chất vấn.



Ai ngờ, Mục Thanh Võ lại không hề do dự, "Ta sẽ!"



Trong lòng Hàn Vân Tịch hơi ngẩn ngơ, nàng không muốn tin, nhưng nhìn thấy cặp mắt trong sáng của Mục Thanh Võ, lại khiến nàng không thể nghi ngờ.



"Ta cùng phụ thân mấy ngày hôm trước còn từng khuyên qua nàng, để nàng biết điều không phải, ngay cả khi đó là đánh cuộc, chỉ tiếc nha đầu kia không thấy quan tài không đổ lệ." Mục Thanh Võ nhàn nhạt nói.



"Cho nên...... Ngươi muốn khuyên ta?" Hàn Vân Tịch nhíu mày hỏi.



"Không, mỗi người đều phải trả giá cho sự lựa chọn riêng của chính mình, Vương Phi nương nương, đây là hai người ngươi cùng Lưu Nguyệt đánh cuộc, mà vi thần cùng ngươi, chỉ có một chuyện tra án, thỉnh Vương Phi nương nương cứ việc yên tâm, vi thần nhất định toàn lực phối hợp." Mục Thanh Võ nghiêm túc nói.



Nhìn Mục Thanh Võ, trong lòng Hàn Vân Tịch tràn đầy cảm khái, không trách được Mục Thanh Võ tuy tuổi còn trẻ đã nắm giữ trọng binh, xuất thân danh môn quý tộc, lại có nguyên tắc như thế, quang minh lỗi lạc, đúng là hiếm có, trong cả triều văn võ Thiên Ninh quốc có thể có mấy người?



Hàn Vân Tịch biết, nàng có thể giải phóng trái tim một trăm lần.



"Thiếu tướng quân, ta sẽ tin tưởng ngươi. Đầu tiên, ba vị Xà Độc này, nhanh chóng tìm người điều tra. Tiếp theo, theo ta thấy, phàm là người có thể tiếp cận ngươi, cũng cần phải bí mật điều tra, bất luận thân phận là gì, bao gồm người chí thân." Hàn Vân Tịch nghiêm túc nói.



Vừa nghe lời này, Mục Thanh Võ chấn kinh rồi, "Người chí thân?"



"Đúng, thiếu tướng quân, chúng ta đã bỏ qua chi tiết rất quan trọng, người hạ độc, có thể muốn mượn tay người khác, mà người bị mượn, rất có khả năng đến nay cũng còn chưa biết!" Hàn Vân Tịch nói thẳng.