Vân Tịch Truyện - Thiên Tài Tiểu Độc Phi

Chương 95 : Ngoài ý muốn, kinh hiện xà độc

Ngày đăng: 16:59 30/04/20


Hàn Vân Tịch chậm rãi uống một ly trà, lúc này mới mở miệng, "Phụ thân, xác thật giao đãi một việc với ta."



Lời này vừa ra, ngay cả Thất di nương vẫn luôn cúi đầu cũng đều ngẩng lên, nàng cau mày, thập phần lo lắng.



Lý thị lại rất bình tĩnh, Hàn Nhược Tuyết cũng giống Từ phu nhân, rất khẩn trương.



Đương nhiên, khẩn trương nhất không ai hơn Hàn Ngọc Kỳ, hắn gấp không chờ nổi buột miệng thốt ra, "Việc gì?"



"Đại sự." Giọng nói của Hàn Vân Tịch trở nên trầm trọng, điều này khiến cho Hàn Ngọc Kỳ càng thêm khẩn trương, hắn cũng quên truy cứu thật giả, không vô thức nghiêng về phía trước, vội vàng truy vấn, "Đại sự gì nha?"



"Phụ thân nói, chìa khóa nhà kho tạm thời giao cho ta bảo quản, chờ có người thích hợp được chọn làm gia chủ, ta lại đem chìa khóa giao ra, trong khoảng thời gian này, hy vọng các thiếu gia tiểu thư các phòng đều dốc lòng nghiên cứu y học, không cần có nhiều tưởng niệm đến hiệu quả và lợi ích."



Lời này vừa ra, ánh mắt Hàn Ngọc Kỳ trở nên lạnh lẽo, tức giận nói, "Không có khả năng! Ngươi gạt người!"



Hắn biết, Hàn Vân Tịch nhất định sẽ tìm cớ như vậy, chỉ là, hắn nghĩ nếu muốn lừa gạt người ở đây, không khỏi quá ngây thơ rồi đi!



Phụ thân sao có khả năng làm như thế?



Không nói đến phụ thân là vì nàng mới bị giam, ngay cả trước khi bị giam, phụ thân ghét nhất, không thích nhất chính là vị đại tiểu thư này!



Cho dù hiện tại phụ thân còn chưa có ý lập gia chủ khác, cũng không có khả năng sẽ đem chìa khoá nhà kho ủy thác cho Hàn Vân Tịch a! Nàng tính là gì nha!



"Vương Phi nương nương, lời nói ra không có chứng cứ, hình như không thích hợp." Giọng nói của Từ phu nhân cũng lạnh đi.



Hàn Nhược Tuyết ở một bên dường như không nhịn được, đối với nàng mà nói thì những gì Hàn Vân Tịch nói ra quả thực giống như một trò đùa.



"Vương Phi nương nương, loại vui đùa này không hề buồn cười một chút nào. Hay là, ngươi thông khí với Đại Lý Tự, để mọi người được gặp mặt phụ thân, miễn cho...... chúng ta tin tưởng ngươi, nhưng những người trong tộc cũng không tin ngươi nha!"



Lời này của Hàn Nhược Tuyết nói rất trực tiếp, lần này, Lý thị cũng không cản nàng.



Hàn Ngọc Kỳ vội vàng phụ họa, "Đúng! Tần Vương phi, có bản lĩnh thì hãy đi Đại Lý Tự châm chước châm chước, để chúng ta gặp mặt phụ thân một lần! Nếu không, chúng ta tuyệt đối sẽ không tin tưởng ngươi!"



"Nhưng, Vương Phi nương nương, nghe nói giam cầm vĩnh viễn cũng không có quá nhiều quy định hạn chế như vậy, mỗi năm đều cho phép người nhà vào thăm một hai lần. Ta từng nhờ rất nhiều người nhưng đều không thể gặp được lão gia, không chừng đã có người phía trên áp xuống, nếu ngươi đi châm chước, hẳn sẽ không thành vấn đề đi?" Từ phu nhân cũng gấp không chờ nổi, truy vấn.



"Vương Phi nương nương, chúng ta tất nhiên là tin ngươi, nhưng, việc này dù sao cũng là đại sự, ngươi vừa rồi cũng nói lão gia chỉ là bị giam, hắn vẫn còn sống. Theo ta thấy, việc này vẫn nên để cho vài vị thiếu gia và tiểu thư gặp qua lão gia, tương đối thỏa đáng, cũng miễn cho ngươi bị mang tiếng hiểu lầm." Lời của Lý thị nói luôn đẹp mắt như vậy.




Hàn Vân Tịch hiện tại đang hoài nghi Tam di nương, ai biết Tam di nương cư nhiên lại thản nhiên như thế, thật là thú vị.



Đáy mắt nàng hiện lên một mạt phức tạp, cười cười, "Vậy đi vào nhìn một cái đi."



Khi cánh cửa căn nhà gỗ nhỏ vừa được mở ra, mùi hương thảo dược liền đập vào mặt, chỉ thấy không gian trong phòng cũng không lớn, hai bên trái phải đều là tủ dược. Ở giữa là một cái bàn dài cùng một bếp lò dùng để sắc thuốc. Tất cả đều đã được dọn dẹp rất chỉnh chỉnh tề, rất sạch sẽ.



Hàn Vân Tịch bước vào, tùy ý kéo ra mấy cái ngăn kéo, phát hiện bên trong đúng thật là dược liệu. Nàng chậm rãi đi qua, lặng yên không một tiếng động khởi động hệ thống giả độc, từ từ tìm kiếm vị trí cụ thể của ba vị Xà Độc.



Nhà gỗ nhỏ quá nhỏ, những người khác đều đứng ngoài cửa nhìn vào, chỉ có Tam di nương tự mình theo vào, đi ở sau lưng Hàn Vân Tịch, nàng nện bước thong thả, bình thản ung dung.



Nhưng không lâu sau, Hàn Vân Tịch dừng bước, nhẹ nhàng đặt tay lên một cái ngăn kéo trước mắt.



Thấy thế, Tam di nương đột nhiên kinh hãi, nàng nhớ rất rõ ràng, ngăn kéo này chính là nơi cất giữ một vị Xà Độc.



Theo Hàn Vân Tịch chậm rãi kéo ngăn kéo ra, trái tim của Tam di nương lại đập nhanh thêm một lần.



Trong ngăn kéo đương nhiên không có Xà Độc, mà là dược liệu khác, nhưng, cũng không biết vì sao, nàng vẫn vô cớ chột dạ.



Dược liệu?



Hàn Vân Tịch kinh hãi, nàng rõ ràng kiểm tra ra chính là Xà Độc, vì sao lại biến thành dược liệu?



Không hề nghi ngờ, Xà Độc vốn ở nơi này đã bị thay đổi, hơn nữa hẳn là cách đây không lâu, cho nên lượng độc tố nhỏ như vậy vẫn còn có thể bị kiểm tra đo lường ra.



Hàn Vân Tịch vốn muốn hỏi, nhưng, chần chờ một lát, vẫn quyết định trước mắt không nên hỏi.



Nàng tiếp tục đi về phía trước, rất nhanh lại tập trung vào một cái ngăn kéo khác, lúc này, Tam di nương lại kinh hãi, cái ngăn kéo này cũng từng cất giữ Xà Độc.



Hàn Vân Tịch mở ra, vẫn như cũ chỉ nhìn thấy dược liệu, nhưng, hệ thống giả độc lại nhắc nhở nàng, nơi này còn sót lại lượng độc tố rất nhỏ, là nọc độc của Xà Độc.



Lại bị thay đổi sao? Tình cờ như thế?



Hàn Vân Tịch nghi ngờ, lơ đãng xoay người nhìn về phía Tam di nương. Tam di nương không nghĩ tới nàng sẽ xoay người, không kịp chuẩn bị, sắc mặt lộ ra một chút hoảng loạn, "Vương phi...... Vương Phi nương nương, xảy ra chuyện gì?"