Về Cổ Đại Làm Đầu Bếp
Chương 46 :
Ngày đăng: 22:57 21/04/20
Thanh Dao và Phượng Điệp là lúc ăn sáng mới biết chuyện buổi sáng, họ đều có chút quái lạ mình ngủ quá say, trong nhà xảy ra chuyện lớn như thế đều không cảm giác.
Phó Vọng Niên vẻ mặt dở khóc dở cười, nói với họ: "Hai dựng phu các ngươi biết e rằng chỉ sẽ làm hại cơ thể thôi, còn muốn đi xem thử là chuyện gì?"
Thanh Dao và Phượng Điệp hai mặt nhìn nhau, sau đó rất ăn ý cúi đầu nhìn bụng mình, họ lại xém chút quên chuyện này, Phó Vọng Niên thấy vẻ mặt của hai người họ quả thật là không có cách nào, hai dựng phu này sao cứ không tự giác như thế!
Bởi vì chuyện buổi sáng, Thanh Dực hiện tại vẫn ở trong phòng chiếu cố Lan Hiên, mà tiểu Trúc tiểu Yên hiện tại theo bên người Phượng Liên, trẻ nhỏ mà, hiện tại cũng chỉ lo vui vẻ ăn bữa sáng.
Thanh Linh Phong tay phải gõ mấy cái trên bàn, làm cả nhà đều khó hiểu nhìn ông, Thanh Linh Phong sau khi chú ý đến ánh mắt của họ, thờ ơ nói: "Hôm nay là ngày tốt, ta xin nghỉ ở tửu lâu."
Ông hiện tại vẫn là làm quản sự ở một tửu lâu nhỏ, hôm qua nghĩ hôm nay có thể sẽ có chút chuyện phải chuẩn bị, liền nói với chưởng quỹ trước cả ngày hôm nay không đến tửu lâu, có điều đã đến lúc này, người sao còn chưa đến?
Phó Vọng Niên hôm nay cũng không định đến Tri Vị Lâu, có điều xác thực rất hiếu kỳ Thanh Linh Phong bởi vì chuyện gì mà xin nghỉ, nhìn dáng vẻ của ông như là đoán được hôm nay sẽ phát sinh chuyện gì, nhưng mà hắn lại thật không biết có chuyện gì sẽ phát sinh.
Thanh Dao kéo kéo tay áo Phó Vọng Niên, chỉ cháo thịt ở giữa bàn, Phó Vọng Niên động tác nhanh chóng múc một chén cháo cho y, nhìn thấy cháo trong chén Phượng Điệp đã hết, nói: "Thúc còn muốn cháo không?"
"Ừm, cho ta chén nữa." Phượng Điệp đưa chén cho Phó Vọng Niên, từ sau khi mang thai y liền phát hiện y thèm ăn rất nhiều.
"Lão gia, người Kim phủ đến." Giọng trầm ổn vang lên ngoài phòng, người đến là Văn thúc.
Thanh Linh Phong đứng lên, bộ dáng đó nhìn như chờ đã lâu, Phó Vọng Niên lần này cũng biết ông rốt cuộc là xin nghỉ vì chuyện gì, tuy hôn sự của Kim Tiến và thúc thúc sớm đã định, nhưng kia dẫu sao chỉ là ước định ngoài miệng của họ, xem ra hôm nay là cầu hôn chính thức, có điều phụ thân sao sẽ biết người Kim phủ hôm nay đến?
Phượng Liên nhìn mấy người trong phòng nghi hoặc, nói: "Hôm nay, ừm, là ngày tốt."
Kỳ thật Thanh Linh Phong và Phượng Liên chỉ là cảm thấy hôm nay có thể sẽ là ngày Kim phủ cầu hôn, mới sẽ làm tốt chuẩn bị trước, Phó Vọng Niên chỉ có thể than nói mấy cổ nhân này quả thật là chú ý mấy ngày hoàng đạo kia.
Quả thật không hổ là hồng bài năm đó, tuy đã lớn tuổi, nhưng ý vị không kém xưa kia càng không che đậy được, Phượng Điệp này cũng thật là trẻ mãi.
Thanh Dao và Lan Hiên đều nhìn có chút thất thần, không ngờ sau khi thúc thúc trang điểm lại lóa mắt như vậy, nhìn qua như là ca ca của họ, nào giống người bị họ gọi thúc thúc.
"Tiểu Dao, mệt không, chúng ta đi tìm ghế ngồi nghỉ lát trước được không?" Phó Vọng Niên săn sóc hỏi.
Còn Lan Hiên sớm bị Thanh Dực kéo đi nghỉ ngơi, y dẫu sao có thai sớm hơn Thanh Dao một tháng, bụng cũng lớn hơn y rất nhiều.
"Ừm, được!" Vừa nãy luôn không phát hiện chân có chút nhũn ra, nghe Phó Vọng Niên nói như vậy, Thanh Dao cũng thật cảm thấy có chút mệt.
Phó Vọng Niên dìu Thanh Dao theo sau tân nhân, hắn vốn không muốn cho Thanh Dao theo đến, nhưng Thanh Dao luôn mong đợi xem hôn sự của người thân, dưới sự không biết làm sao đành phải đáp ứng y.
Thanh Linh Phong và Phượng Liên cũng cùng theo đến, Phó Vọng Niên cũng phát hiện hôn sự nơi này không có nhiều quy củ, có điều hắn cũng không để ý gì.
Mọi người theo bước tân nhân một đường đi đến đại sảnh của Kim phủ, sợ chậm một bước thì bị người khác cướp vị trí tốt, không ngờ hai người này xem ra thật là rất xứng.
Có thể là trước đó đã nghe qua Kim Tiến và Phượng Điệp muốn thành thân, lúc này họ ngược lại cảm thấy rất là bình thường, cũng không ai nói mấy lời tầm phào vô vị, chỉ còn mấy người nhàn rỗi nhai lại.
Vào Kim phủ, hôn sự của Phượng Điệp và Kim Tiến cũng làm cả nhà Phó Vọng Niên bất ngờ, không nói thế trận đón dâu vừa rồi, chỉ gần trăm bàn tiệc bày trong Kim phủ cũng đủ làm họ kinh ngạc, có điều kinh ngạc nhất vẫn là Thanh Dao và Lan Hiên.
Phó Vọng Niên tuy chưa từng thấy hôn lễ nơi này, nhưng kiếp trước cũng đi qua mấy tiệc cưới bày hơn trăm bàn, hiện giờ nhìn thấy tiệc cưới này hắn cũng không kỳ quái lắm.
Thanh Linh Phong và Phượng Liên lúc trẻ ở Vinh Đô này lâu như thế, tiệc cưới của họ lúc đó tuy không so được với tiệc cưới này, nhưng cũng xem như vẻ vang, cho nên cũng không phản ứng bao nhiêu.
CònThanh Dực, tâm tư gã chỉ ở trên người Lan Hiên phu lang gã, mấy chuyện này đốivới gã mà nói thật là không quan trọng lắm. Lúc này chỉ Thanh Dao và Lan Hiên mởto mắt nhìn chằm chằm tiệc rượu này.