Vệ Sĩ Tạm Thời
Chương 25 :
Ngày đăng: 12:26 19/04/20
Chuyển ngữ: Cực Phẩm
Xe chạy một đường đến khu biệt thự ngoại ô, chạy ngang qua một hàng cây bóng mát, đưa mắt nhìn ra thì nhà nào cũng giống nhau, không phân rõ cái nào ra cái nào. Lúc này, chỗ tốt của bản đồ Tiêu Điểm liền xuất hiện. Lúc nãy, vị trí của nhà họ Cao trên bản đồ chỉ là một điểm đánh dấu thôi, nhờ hướng dẫn mà có thể chạy đến ga ra trong nhà họ Cao.
"Vẫn là Tiêu Điểm dùng tốt." Địch Thần cố gắng khen ngợi sản phẩm của ông chủ một chút.
Nhưng mà hiệu quả của việc vuốt mông ngựa (nịnh nọt) cũng chỉ có tác dụng thỉnh thoảng thôi, ngựa cũng đá hậu chạy ba vòng rồi, lúc này có vỗ nữa thì cũng là nói cho không khí nghe. Cao Vũ Sanh không để ý tới anh, cất bản diễn thuyết đi rồi bước xuống xe.
Quản gia đeo bao tay, thắt nơ ra đón, vẫn duy trì kiểu cười tiêu chuẩn của nước Anh, xa cách mà khách sáo khẽ khom người: "Hoan nghênh về nhà."
Địch Thần vuốt tóc một cái để đảm bảo tóc mình vẫn vào nếp như cũ, không nói một lời theo sau sau lưng Cao Vũ Sanh đi vào nhà.
Phòng khách được thiết kế với trần nhà cao năm mét, có bày một bộ sô pha nhung thiên nga mang phong cách hoàng gia Châu Âu sa hoa, trên ghế sô pha đơn có lưng dựa cao nhất có một người đàn ông trung niên mặc bộ đồ ở nhà ngồi ở đó, người này chính là cha của Cao Vũ Sanh, Cao Chấn Trạch.
Địch Thần đã thấy hình của người này trên mạng, thật sự không khác gì với người thật. Nửa mặt trên thì mặt mũi hiền lành, nơi khoé mắt có nếp nhăn sâu, đó là kết quả của việc cười quanh năm; nửa gương mặt dưới thì khoé miệng rũ xuống, hai bên cánh mũi cũng có hai nếp nhăn, đó là do bình thường nghiêm mặt tạo thành. Tổ hợp tướng mạo mâu thuẫn như thế, khiến cho khuôn mặt không biểu tình đó của ông nhìn qua có chút phân liệt.
"Con về nhà mà còn mang theo vệ sĩ à?" Cha Cao bỏ tờ báo qua một bên, ánh mắt sắc bén quét một vòng trên người hai người, "Trong nhà là long đàm hổ huyệt sao?"
Cao Vũ Sanh chọn một chiếc ghế sô pha đơn cách xa cha mình nhất ngồi xuống: "Cha muốn hiểu như thế thì con cũng chẳng có cách nào."
Địch Thần lập tức đeo kính lên đứng bên cạnh, hai tay đặt sau lưng, hai chân hơi tách ra, tạo ra dáng vẻ của một vệ sĩ chuyên nghiệp. Đúng là hôm nay mặc bộ đồ này không uổng phí chút nào, cha Cao liếc mắt là có thể nhìn ra anh là vệ sĩ.
"Sanh Sanh à, sao lại nói vậy với cha con chứ!" Có một người phụ nữ mặc một bộ đồ đỏ đi từ trên lầu xuống, người đẹp hết thời, mang theo giọng điệu oán trách, đúng là phong cách độc nhất vô nhị. Cách kính nên nhìn không rõ, nhưng rõ ràng đây không phải là mẹ của Cao Vũ Sanh, chắc là người vợ hiện tại của cha Cao, mẹ kế của Cao Vũ Sanh.
"Dì, Cao Mục Địch chưa về à?" Ánh mắt Cao Vũ Sanh bình tĩnh nhìn sang.
Mẹ kế đi giày cao gót suýt chút nữa là trượt chân, lung lay một chút mới đứng vững. Cha Cao được nhắc nhở như thế cũng nhìn về phía bà: "Nó ở đâu rồi?"
"Không phải là nó đi Châu Âu sao, vốn tính tối qua sẽ mua vé bay về, ai biết là máy bay lại bị hoãn, bây giờ vẫn còn chưa đến." Mẹ kế ngượng ngùng giải thích, nhanh chóng đi đến ngồi bên cạnh cha Cao.
[Trời ơi, Cao tổng đẹp trai quá đi! Sao lại đẹp thế chứ! Tui tuyên bố, sau này Cao Vũ Sanh chính là ông xã mới của tui!]
[Công ty tốt, ông chủ tốt, vậy mà bị người ta bôi đen ầm ầm trên mạng? Tội nghiệp Cao tổng quá, nhanh đi tải bản đồ Tiêu Điểm lại nào.]
[Tội nghiệp +1, tải lại +1]
Địch Thần ở nhà nhìn thấy tin tức này, có chút há hốc mồm. Thằng nhóc Cao Vũ Sanh kia, còn dám giả bộ như bị tổ chương trình ăn hiếp, đây rõ ràng thông đồng với người ta, đào hố cho cha mẹ Lý Đình để bọn họ tự nhảy vào. Lập tức lấp đất, chôn đến chặt chặt chẽ chẽ, khiến cho bọn họ không thể nào bay ra khỏi được.
Dùng chân đạp đạp Phương Sơ Dương nằm như xác chết trên sô pha: "Sao bên cảnh sát cũng đuổi kịp trùng hợp thế?"
"Có một công dân nhiệt tình cung cấp đầu mối cực kỳ quan trọng, không cần thù lao chỉ có một yêu cầu nhỏ —— hy vọng tuyên bố cho toàn dân sớm chút. Vốn bên trên đã bắt phải phá án cho nhanh để trấn an quần chúng, cho nên đương nhiên đồng ý." Phương Sơ Dương lười biếng ngáp một cái, tiếp tục nằm như xác chết.
Đến thứ hai, Tiêu Điểm thông báo về đơn khởi tố.
Khởi tố đối thủ cạnh tranh là Công ty Bản đồ Vân Lộ cạnh tranh không công bằng. Vân Lộ trả tiền cho cha mẹ của Lý Đình bôi đen Tiêu Điểm, cũng thuê một lượng lớn thuỷ quân khiến cho Tiêu Điểm tổn thất hai trăm ngàn tệ, tổn thất không thể tính bao gồm mất người sử dụng, chấm điểm thấp trên mạng, tổn thất danh tiếng cũng sẽ tính toán sau.
Mà email quyết định rút đầu tư với con số hai trăm ngàn của Kim Nam Tư Bản chính là chứng cứ hùng hồn về tổn thất thực tế.
Tiểu kịch trường:
Cao tổng: Nhỏ yếu, bất lực, đáng thương QAQ
Anh Thần: Sao tui không tin được nhỉ?
/Hết chương 25/
Cực Phẩm: Vậy mà tui cứ nghĩ bạn học Tiểu Cao là một bé thỏ trắng ngây thơ...