Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc
Chương 130 : Lâm quân tử
Ngày đăng: 18:13 19/04/20
Cuối cùng, Mycroft hiếu kỳ hỏi:
- Không biết Lâm tiên sinh làm trong ngành gì, vì sao có thể hiểu biết sâu rộng đến vậy? Tôi cũng xem như đã từng gặp rất nhiều người, nhưng tôi chưa hề thấy ai trẻ tuổi như cậu mà lại có một khối kiến thức uyên thâm đến thế?
Martha cũng mong chờ. Bà ta cũng rất muốn biết Tô Ánh Tuyết làm nghề gì. Dù sao, Tô Ánh Tuyết có thể biết đôi giày bà ta đang đi, chắc chắn không phải là người bình thường.
- Nói ra thật xấu hổ.
Lâm Phi tự nhiên trả lời:
- Hiện nay tôi đang làm công cho người yêu của tôi. Gia đình cô ấy kinh doanh trong trung tâm thương mại thời trang, bận bịu công việc. Tôi làm chân chạy vặt, lái xe cho cô ấy. Dù sao hai người đều bận làm việc, không có thời gian hưởng thụ cuộc sống. Tuy nhiên nhiều người lại cho rằng tôi đang sống nhờ vào cô ấy.
Lâm Phi nói xong, còn tình cảm duỗi tay ôm lấy hông Tô Ánh Tuyết, chạm trán vào trán cô giống như cặp tình nhân đang đùa giỡn.
Tô Ánh Tuyết bị đàn ông gần gũi như vậy, khuôn mặt đỏ bừng. Người này rõ ràng đang mượn cớ diễn trò để sàm sỡ cô mà.
Hai vợ chồng Mycroft và Martha đồng loạt liếc nhau, hiển nhiên, cả hai đều rất bất ngờ. Nhưng rồi bọn họ cũng thấy chuyện này hợp tình hợp lý, khó trách hai người họ lại hiểu về thời trang đến vậy.
- Xem ra, đêm nay, ông trời đã sắp đặt cho chúng ta gặp nhau.
Mycroft cảm thán nói:
- Không giấu gì Lâm tiên sinh và Tô tiểu thư, hai vợ chồng chúng tôi cũng kinh doanh trong lĩnh vực thời trang.
Lâm Phi và Tô Ánh Tuyết tỏ vẻ ngạc nhiên như thể bọn họ không biết gì.
Thực tế, hai người không lo vợ chồng họ sẽ nhận ra bọn họ đang diễn trò.
Vì với tập đoàn Ms, thị trường Hạ quốc vẫn còn rất xa lạ. Khuynh Thành của nhà họ Tô cũng không phải một doanh nghiệp lớn có tiếng tăm, không lọt vào top 500 thế giới. Bọn họ không thể biết đến.
Vì thế, Tô Ánh Tuyết rất ghét đi điều tra tư liệu của họ, nhưng đa phần bọn họ không biết về tình hình nhà họ Tô.
- Ồ, chả trách hai vị lại hiểu biết sâu sắc như vậy về thời trang.
Tô Ánh Tuyết tỏ ra bình tĩnh, dù sao, giờ phút này, quan hệ của hai bên đã như bạn bè:
- Vậy chắc là lần này tham gia tiệc rượu, hai vị đinh phát triển thị trường ở Hạ quốc sao?
Hai vợ chồng liếc nhau rồi khẽ gật đầu. Cuối cùng Mycroft cười nói:
- Lâm tiên sinh nói rất có ý. Thật ra, vợ chồng chúng tôi cũng có ý định tiến vào thị trường Hạ quốc, nhưng luôn cảm thấy thời cơ chưa chín muồi, lại chưa tìm được bên hợp tác thân cận.
- Nếu có thể, chúng ta sắp xếp thời gian ngồi lại với nhau, Tô tiểu thư có thể đưa ra một phương án hợp tác và quy hoạch phát triển mấy năm sắp tới.
- Nếu mọi chuyện ổn thỏa, chúng tôi rất vui khi có thể trở thành đối tác chiến lược của Khuynh Thành. Xét về tình cảm cá nhân, chúng tôi cũng rất muốn làm bạn với Lâm tiên sinh và Tô tiểu thư.
Tô Ánh Tuyết nhoẻn miệng cười:
- Nếu quả thật được như vậy thì tốt quá. Tuy nhiên, tôi muốn nói là nếu chuyện làm ăn không thành, chúng ta không thể trở thành bạn bè được hay sao?
- Ha ha…
Mycroft vui vẻ đáp:
- Tô tiểu thư thân mến, nói thì nói vậy, nhưng khi làm ăn chúng tôi cũng không ưu đãi cho bạn bè đâu. Kế hoạch của cô phải chuẩn bị hết sức cẩn thận đấy.
- Dĩ nhiên!
Tô Ánh Tuyết và Lâm Phi nhìn nhau, trên mặt tràn đầy vui sướng. Cô không dám tin chuyện này đã thành sự thật.
Lâm Phi nháy mắt với cô. Thấy cô vui vẻ như vậy, hắn cũng biết màn kịch vừa rồi rất đáng.
Dĩ nhiên, không phải hắn lừa bịp vợ chồng Wharton. Dù gì, chuyện này bọn họ cũng không thua thiệt. Nếu như không có người dùng thủ đoạn tàn độc chèn ép Khuynh Thành, với năng lực của Tô Ánh Tuyết, cô có thể dễ dàng cạnh tranh với họ.
Sau đó, hai bên đàm phán, chờ đến thứ hai tới sẽ gặp mặt nhau ở Khuynh Thành. Nếu nhanh nhất thì hôm sau sẽ quyết định xem có hợp tác hay không.
Hàn huyên hồi lâu, hai vợ chồng Wharton phải quay về khách sạn trước, thảo luận một số công việc với mấy người ở tổng bộ Anh Quốc. Vì thế Lâm Phi và Tô Ánh Tuyết liền tiễn họ ra về.
Sau khi hai vợ chồng họ đi rồi, Tô Ánh Tuyết cúi đầu nhìn tay của Lâm Phi vẫn đang đặt trên eo mình, thậm chí nửa cánh tay còn đặt trên mông cô. Đôi mắt dễ thương tỏa ra ánh sáng lạnh lùng, cô cười tủm tỉm nói:
- Anh sờ đủ chưa?