Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Chương 205 : Cô gái kỳ quái

Ngày đăng: 18:14 19/04/20




- Ngồi đi.

Bạch Hân Nghiên không ngẩng đầu, ánh mắt chăm chú nhìn về video giám sát, ý bảo hai người Lâm Phi ngồi xuống trước đã.

Lâm Phi và Linda thản nhiên ngồi xuống, Lâm Phi đã quen với thái độ này của Bạch Hân Nghiên, còn Linda lại không ưa lắm, gương mặt đầy vẻ phản cảm.

Hơn một phút sau, sau khi Bạch Hân Nghiên xem ra, mới ngẩng đầu lên.

Khi nhìn thấy Linda bên cạnh Lâm Phi, Bạch Hân Nghiên nhíu chặt lông mày, ánh mắt lộ ra cảm xúc phức tạp.

Linda lại làm ra bộ dạng hài hước, làm điệu làm bộ nghịch mái tóc dài màu đỏ của mình, hai chân bắt chéo, không chút e dè nhìn thẳng vào Bạch Hân Nghiên bằng vẻ khiêu khích.

Bạch Hân Nghiên nhìn Lâm Phi hỏi:

- Tại sao lại uống rượu rồi lái xe?

Lâm Phi trả lời:

- Tâm tình không tốt lắm, quên hiện tại quản chế nghiêm, tôi không phải cố ý gây phiền phức cho cảnh sát các cô.

- Chỉ đơn giản như vậy?

Bạch Hân Nghiên hỏi.

Lâm Phi gật đầu:

- Tôi không có hứng thú chào hỏi các cô thường xuyên.

Bạch Hân Nghiên trầm ngâm một lát nói:

- Tôi biết rồi, chuyện này tôi sẽ xử lý, anh có thể đi được rồi.

Lâm Phi cười hì hì, cảm thấy cô nàng này càng ngày càng hiểu chuyện. Vốn dĩ là, pháp luật phổ thông căn bản không có tác dụng với loại người như hắn, hai bên tạo điều kiện cho nhau, ngày sau cũng sẽ không bạc đãi cô ta.

Hắn kéo tay Linda, đang định cùng nhau rời đi thuê khách sạn thì nghe Bạch Hân Nghiên nói:

- Đợi một chút!

- Sao vậy? Cảnh sát Bạch còn chuyện gì à?

Lâm Phi quay đầu hỏi.

Bạch Hân Nghiên lắc đầu, mắt nhìn chằm chằm vào Linda, nói một câu khiến Lâm Phi thiết chút nữa té xỉu…
- Thật vậy sao? Sao anh lại nhìn ra được vậy?

Bạch Hân Nghiên có chút vui mừng, có vẻ đã quên đi chuyện không vui vừa rồi.

Lâm Phi chỉ vào bộ phận người đàn ông bị thương trên màn hình:

- Cô xem, vết thương đúng động mạch trở xuống, tĩnh mạch trở lên.

- Kỹ xảo làm đối phương mất máu dẫn đến tử vong, chỉ có sát thủ chuyên nghiệp mới làm được. Nếu nói là trùng hợp, xác suất không lớn, cho nên vụ án này thoạt nhìn thì tưởng là cướp bóc giết người, nhưng thực ra lại là mưu sát.

- Thì ra là như vậy! Tôi đã bỏ qua thương thế và tính thực tế trên vết thương của y.

Bạch Hân Nghiên lập tức ghi lại lời của Lâm Phi:

- Ngày mai đợi người đến tôi sẽ lập vụ án thành án mưu sát, rồi giao cho tổ trọng án.

Bạch Hân Nghiên thở phào nhẹ nhõm, nhìn Lâm Phi với ánh mắt cảm kích:

- Cảm ơn anh.

Lâm Phi có chút kinh ngạc:

- Hình như trong mắt cô, việc của mẹ cô, việc của bản thân cô không quan trọng bằng việc cô xử lý một vụ án thì phải? Cảnh sát Bạch, cô đúng là một cô gái kỳ quái.

Bạch Hân Nghiên sửng sốt một chút, rồi vuốt vuốt tóc, đứng dậy nói:

- Cùng tôi đi ăn chút gì đi, tôi vẫn chưa ăn tối.

- Cô bảo tôi đưa cô đi ăn?

Lâm Phi cảm thấy mặt trời có vẻ đang mọc từ đằng Tây, nữ cảnh sát này không hận hắn nữa sao?

- Không…không tiện sao?

Bạch Hân Nghiên ý thức được lời đề nghị của mình có vẻ đột ngột, ngượng ngùng hỏi.

- Ồ, cũng không phải.

Lâm Phi chỉ không quen, đứng dậy nói:

- Đi thôi, nhưng cô lái xe nhé, tôi không muốn bị bắt lần nữa.