Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Chương 252 : Phong Trì

Ngày đăng: 18:15 19/04/20




Diệp Vô Nhai nín thở tập trung tư tưởng suy nghĩ, y si mê võ, đương nhiên có hiểu biết về loại tuyệt kỹ Kiếm Thánh này.

- Nghe nói kiếm này chiêu tập đại thành cường công kiếm kỹ trong thiên hạ do Kiếm Thánh Thiên Sơn Điên Ngộ Kiếm sáng chế, ngoại trừ tiền thập nhị kiếm có chiêu thức cố định ra, thì đệ thập tam kiếm đã đạt đến cảnh giới kiếm ý vô hình vô tướng, không biết nha đầu này đã luyệt đến đệ thập tam kiếm chưa?

- Cho dù chưa luyện thành, kiếm đạo vốn là chủ sát phạt, thập nhị kiếm tùy ý xuất chiêu uy lực cũng không gì sánh kịp!

Ngay tại lúc hai người nói chuyện, Kaysone cũng phát giác ra mức độ nguy hiểm của Lý Úy Nhiên.

Thi Vương nhanh chóng sửa chữa khôi giáp toàn thân, dùng Phương Thiên Họa Kích dẫn đầu, dùng công kích thay phòng thủ, nhắm về hướng Lý Úy Nhiên, gây ra tiếng xé gió chói tai vô cùng.

- Phá Thiên Bát Kiếm, Vũ Hoán Tiêu Tương!!

Lý Úy Nhiên vung kiếm lên, kéo lê một đường viền đẹp, Kiếm quang cự luân phía sau lóe ra từng đạo kiếm quang hình cung, nhưng là hoa châm lông trâu, nhưng sắc bén vô cùng!

Những kiếm khí mịn nhẵn này tựa như mưa bụi Giang Nam, tí tách ở bên trong, nhưng lại giấu diếm sát cơ!

Vô số kiếm khí như chuỗi quang điện, bám vào ảo ảnh của Thi Vương, kìm hãm thế công kích của Thi Vương, đồng thời đánh tan lực trong ảo ảnh Thi Vương!

Những kiếm khí như vật chất hóa học, mang đến hiệu quả ăn mòn, khiến cho nhóm người Diệp Vô Nhai và Dư Mộc Cận đều líu lưỡi!

Nhưng cùng việc Kaysone không ngừng chữa trị Thi Vương, đến khi Thi Vương mất đi một phần ba thân thể, cuối cùng vẫn kháng trụ được đòn tiến công của Lý Úy Nhiên, sau đó nhanh chóng phục hồi!

Lý Úy Nhiên thở hổn hển đứng trên nóc nhà, nhìn ảo ảnh Thi Vương đã phục hồi phía dưới, sốt sắng đến phát khóc!

- Hu….sao lại như vậy chứ! Người ta không thèm chơi nữa! Không vui không vui chút nào! Sao lại chém không chết như vậy..u…u..u

- A Di Đà Phật…

Kaysone lòng còn sợ hãi:

- Không ngờ đệ tử quan môn của Kiếm Đạo Chi Vương, Kiếm Vũ Thần Tướng cũng ở nơi này.

- Tuyệt kỹ Kiếm Thánh, uy lực kinh người nhưng đáng tiếc Kiếm Vũ Thần Tướng tuổi còn quá nhỏ, tu vi không đủ độ sâu, đợi một thời gian nữa, tiền đồ vô lượng…

- Chỉ mong Kiếm Vũ Thần Tướng nể giao tình người chiến hữu kia của ta với lệnh sư, đừng ngăn cản tiểu tăng đi cứu viện.

Lý Úy Nhiên nghe xong, “ồ” một tiếng, lau nước mắt, buồn bực nói:

- Người quái dị, ông nói sư phụ ta quen biết “đại thúc”? Bọn họ quen nhau thật sao?

- Đương nhiên…người xuất gia không nói dối.

Lý Úy Nhiên “ah” một tiếng, bộ dạng đáng thương:
Trong phòng an ninh, Lục Trường Minh phẫn nộ đập đài điều khiển, trợn mắt nhìn Phương Hải Triều bên cạnh:

- Mau sai người phong tỏa tất cả các đầu yếu đạo! Không được để y dễ dàng tiến vào khu vực trung tâm!

- Vâng!

Phương Hải Triều tranh thủ thời gian lùi xuống ra lệnh.

Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên từ đỉnh căn cứ, truyền đến tiếng nổ mạnh “ầm ầm”!

- Ầm ầm!

Nhóm cấp cao Lục Trường Minh và Phương Thư Hải lập tức được hộ vệ đỡ lấy, theo bản năng sợ hãi cúi đầu.

Trong phòng kiểm soát, khói bụi bắt đầu rơi xuống từ trên nóc, đồng thời, Ra-đa phát tới cảnh báo! Phương diện Hải quân, cũng truyền tới tin khẩn cấp!

- Báo cáo báo cáo! Tàu hạm 327 bị hỏa lực công kích! Mời tổng bộ ra chỉ thị!

- Báo cáo! Tàu hạn 352 bị địch nhân tiến công….

Toàn bộ người trong phòng kiểm soát đều choáng váng, chỉ thấy hình ảnh video bên ngoài khu căn cứ, liên tục có những quả đạn đạo loại nhỏ từ trên trời rơi xuống, vừa vặn bắn trúng vị trí cửa lớn của khu căn cứ!

- Bành!!!

Một tiếng nổ vang, cánh cửa thép lớn vốn bị Kaysone chọc thủng, giờ đã hoàn toàn bị nổ thành lỗ thủng lớn!

- Sao có thể? Là tập kích trên không?!

Phương Hải Triều nhìn chằm chằm màn hình, bộ dạng không thể tin nổi:

- Ra-đa chỉ không ngừng hiển thị có vật bay không rõ, có đạn đạo tiếp cận, nhưng không có máy bay!

- Chẳng lẽ là đạn đạo tầm xa? Không thể nào….hệ thống đạn đạo chặn đường đó làm sao lại không có phản ứng gì?

Phương Thư Hải cũng không hiểu.

Nhưng vào lúc này, một con thuyền quân hạm tại cảng khẩu bỗng truyền đến báo cáo khiến người ta không thể tưởng tượng nổi:

- Tổng bộ tổng bộ! Có một người mặc áo giáp màu đen từ dưới biển bay lên, rơi xuống boong thuyền.