Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Chương 255 : Sử thi truyền kỳ

Ngày đăng: 18:15 19/04/20




Nhóm người Lục Vũ Phỉ và người trong phòng an ninh đều cảm thấy tuyệt vọng!

Không ngờ còn có bốn tên mặc áo giáp như vậy nữa!

Một tên đã đánh ba cao thủ đại Tiên Thiên đến tơi bời rồi, giờ còn năm tên, đánh thế nào nữa?

- Đội trưởng, đã đánh chìm tất cả các tàu chiến.

Một tên chiến sĩ tới báo cáo.

- Rất tốt.

Chiến sĩ giáp đỏ sậm gật đầu:

- Những người khác không có gì đáng lo cả, tìm Lâm Phi trước đã, khống chế hắn, nếu hắn không chịu khoanh tay chịu trói, vậy thì giết chết!

Vốn tưởng rằng đám người thép này sẽ tiếp tục sát giới, nhưng không ngờ bọn chúng lại nói muốn đuổi bắt Lâm Phi trước!

Lục Vũ Phỉ nghe xong, vội nhìn về Kaysone bên cạnh, tên hòa thượng này quả thật không lừa người! Quả thực là Lâm Phi có sức uy hiếp đối với bọn người này!

Còn Diệp Vô Nhai, Dư Mộc Cận, bao gồm cả nhóm người Lục Trường Minh bên trong căn cứ cũng kinh ngạc, sao bọn chúng biết Lâm Phi trong căn cứ? Hơn nữa, sao Lâm Phi lại có sức uy hiếp với bọn chúng? Đến bản thân hắn còn khó bảo toàn, còn dựa vào Kaysone đến cứu hắn…

Nhưng bất luận thế nào, có vẻ năm tên người thép này bắt đầu dùng trang bị mũ giáp trên người mình để tìm cái gì đó, từ mắt bảo hộ màu đỏ trên người họ lóe ra từng vệt sáng.

- Bọn chúng đang làm gì thế?

Lục Trường Minh hỏi.

- Là phân tích sóng điện…

Phương Thư Hải chau mày nói:

- Bọn chúng biết chúng ta dùng vật chất S đối phó với Lâm Phi, nơi có vật chất S, mật độ tập trung và tần suất sóng điện hoàn toàn khác với những nơi còn lại. Bọn họ chỉ cần tìm được chỗ nào có dị thường là có thể tìm ra Lâm Phi!

- Chết tiệt! Chẳng lẽ…đám này lợi dụng chúng ta để bắt Lâm Phi?

Phương Hải Triều đập bàn nói.

Đám người sắc mặt trắng bệch, bày tỏ vẻ không cam lòng. Mặc dù Lâm Phi vốn là người cần bắt, nhưng hành động này lại bị người Mỹ lợi dụng khiến họ cảm thấy vô cùng khó chịu!
- Cơ thể của cô ấy…lẽ nào….đã hồi phục?

Dư Mộc Cận bộ dạng không thể tin hỏi.

Diệp Vô Nhai cũng mờ mịt lắc đầu:

- Không biết, nhưng tốc độ của nó còn nhanh hơn trước…

Hai người không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng tóm lại thì đây là chuyện tốt, nên hai người cùng nhảy xuống.

Vừa nhảy xuống tù thất, đã nhìn thấy năm người thép đứng đó không động đậy, còn Lý Úy Nhiên có vẻ muốn động thủ với chúng, kết quả, sau khi phát hiện ra điều gì đó cũng không động đậy nữa.

Tất cả mọi người đều biểu lộ thần sắc phức tạp nhìn nhà tù.

Theo lý mà nói thì nhà tù được đóng, nhưng không biết vì lý do gì, có vẻ bị sức mạnh cực đại nào đó từ bên trong làm vỡ nát, hợp kim vỡ vụn, rơi xuống khắp nơi.

Mà vật chất V cũng bị chấn động rơi xuống góc nhà.

Còn Lâm Phi, không ra khỏi nhà tù mà đang nằm trên mặt đất, vẫn không nhúc nhích…

Biểu cảm của Lâm Phi rất bình thản, sắc mặt thoáng đỏ, mặc dù toàn thân ướt đẫm mồ hôi nhưng không có dấu hiệu mất nước.

Chỉ là hắn…không thở….tim…cũng không đập…

Kaysone thì khuôn mặt tiều tụy như hóa đá, y quỳ bên người Lâm Phi, hai tay chắp trước ngực, như đang tụng kinh niệm phật, nhưng không thể niệm ra được, chỉ là, hai tay không ngừng run rẩy, nước mắt tuôn đầy mặt…

Khô Lâu Vương, khóc rồi?

- Không thể nào…

Thần sắc giận dữ trên khuôn mặt nhỏ bé của Lý Úy Nhiên vừa rồi đã không còn, thay vào đó là vẻ mặt không nỡ:

- Chú….chú…sao chú lại chết vậy…