Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc
Chương 261 : Đây là đồ chơi sao?
Ngày đăng: 18:15 19/04/20
Lục Vũ Phỉ chỉ cảm thấy có một chậu nước đá dội thẳng xuống từ đỉnh đầu cô. Nước lạnh xâm nhập vào thân thể, đầu óc, tủy sống, cái lạnh thấm sâu vào tâm can.
Thế thì có liên quan gì đến hắn cơ chứ? Đúng vậy… mọi chuyện liên quan gì đến hắn?
Mấy phút trước, tất cả những người ở đây vẫn còn muốn đẩy hắn vào chỗ chết. Thế mà lúc này, còn muốn hắn đi cứu bọn họ hay sao?
Trên đời này có chuyện lấy ơn báo oán, nhưng hắn chưa từng nghe có chuyện, có người muốn giết mình… mà mình lại phải đi cứu họ. Nếu có kẻ làm như vậy, thì kẻ đó không có vấn đề về đầu óc thì chắc hắn phải là thần thánh trong truyền thuyết. Nhưng dĩ nhiên, Lâm Phi không phải là người như thế.
Lục Vũ Phỉ rất muốn nói, mọi việc phải lấy đại cục làm trọng, anh phải yêu nước, anh phải bảo vệ dân tộc mình, không thể vì ân oán cá nhân mà làm ảnh hưởng đến lợi ích quốc gia.
Thế nhưng, chung quy, cô lại không nói nên lời. Cô cảm thấy toàn thân uể oải, không cam lòng, nhiều hơn là một cảm giác thất bại khó diễn tả bằng lời, một loại ủy khuất của con gái mà từ trước đến nay cô chưa từng cảm thấy…
Đối với một người đàn ông mới 17 tuổi đã đứng trên đỉnh thế giới, liệu hắn có khái niệm gì về cái gọi là quốc gia, dân tộc, hay những tranh chấp thế tục hay không?
Nếu hắn muốn, thậm chí chính hắn cũng có thể thành lập một quốc gia của riêng mình. Chỉ có điều, hắn đã sớm không màng gì đến quyền thế, nếu không, hắn cũng không giải toán Hắc Vụ sớm như vậy để lui về ở ẩn. Thậm chí, hắn còn để cho đám tùy tùng dời khỏi hắn.
Thế như, cũng vì hắn rất đáng gờm, nên hắn không thèm coi Lục Vũ Phỉ cô ra gì. Chẳng lẽ, ngay cả sự tôn trọng dành cho phái nữ, hắn cũng không có sao?
Mọi việc cô làm cũng chỉ vì đất nước này. Cô là một nhân viên thuộc Bộ An Ninh, việc cô làm đều là chức trách của cán bộ Hạ Quốc. Cô có lỗi gì chứ!
Lâm Phi không hề biết rằng, sự đối xử lạnh nhạt và cách thức ứng phó tùy ý của hắn khiến Lục Vũ Phỉ rối rắm đến thế.
Sau khi nói xong, hắn không thèm quan tâm đến Lục Vũ Phỉ đang đứng ngay đơ mà trực tiếp đi sang một hướng khác của căn cứ. Hắn hoàn toàn không hề để tâm đến đám người sắt đang xông vào phòng bảo vệ.
- Lục sư tỷ, lúc nãy mọi người đối xử với đại thúc như vậy, chắc chắn đại thúc sẽ không giúp chúng ta.
Lúc này, bỗng dưng Lý Úy Nhiên đi tới, bĩu môi nói:
- Chị đừng đau lòng nữa, mau đưa ông Lục đi đi.
Lục Vũ Phỉ cười buồn bã, cắn răng nói:
- Sư muội, hắn dựa vào cái gì mà nhìn ta với con mắt khinh bỉ như thế cơ chứ? Ta đâu có làm gì sao! Tất cả mọi việc ta làm đều vì an ninh và ổn định của đất nước. Cứ xem như hắn hận ta, ghét ta, ta đều có thể chấp nhận. Nhưng hắn không thèm để tâm đến ta! Hắn coi hắn là ai cơ chứ?
- Không phải phi công máy bay chiến đấu đều chết hết rồi sao?
Lục Trường Minh lớn tiếng chất vấn.
- Đó không phải là phi công!
Phương Thư Hải nuốt nước bọt, nhìn hình ảnh trên màn hình. Hình ảnh do thiết bị thu phát trên máy bay chiến đấu truyền về. Người đang lái máy bay là một người đàn ông có sắc mặt tỉnh táo, ngay cả đồng phục và mặt nạ dưỡng khí bảo hộ của phi công cũng không mang.
- Là Lâm Phi… Lâm Phi đang điều khiển máy bay chiến đấu.
- Hắn lái máy bay chiến đấu?
Phương Hải Triều nghẹn ngào hỏi:
- Hắn cho rằng đó là đồ chơi sao?
Lục Trường Minh nghiêm mặt nói:
- Đừng quên, hắn là Scarpe, đã từng là Cục trưởng. Chỉ sợ, những thứ hắn biết còn nhiều hơn mấy lão già chúng tôi rất nhiều…
- Đúng là quái vật! Hắn coi máy bay chiến đấu là ô tô con sao…
Phương Hải Triều toát mồ hôi hột. Những người trong nghề như họ đều biết, người bình thường như Lâm Phi lái máy bay chiến đấu không được bao lâu sẽ chết ngay trên không trung. Chỉ riêng việc máy bay chiến đấu tăng tốc độ tạo thành mấy tầng trọng lực đã khiến người ta hít thở không thông rồi.
- Tốt quá! Quả nhiên hắn vẫn yêu nước, hắn tới cứu chúng ta rồi!
Phương Hải Triều hưng phấn nói.
Thế nhưng niềm vui qua đi rất nhanh, sắc mặt Phương Hải Triều liền chuyển sang bi thương, nghẹn họng nhìn trân trối.
Chỉ thấy Lâm Phi lái máy bay chiến đấu lên cao, một đầu vòng lại, hai bên cánh bắn ra hai quả đạn đạo. Phương hướng chuẩn xác bắn vào phía dưới phòng bảo vệ.