Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Chương 271 : Một viên đá tạo nên sóng lớn

Ngày đăng: 18:15 19/04/20




Đứa con thứ ba Vương Ngọc Quan khinh thường cười:

- Cha à, loại mãng phu trong thế giới ngầm này, cho dù còn sống cũng chẳng có gì to tát, cũng chỉ xứng để chúng ta dùng làm vũ khí mà thôi, chẳng qua cũng chỉ là một cây thương sắc bén mà thôi.

- Bây giờ là thời đại gì rồi còn nói đến chuyên Vương giả, đúng là buồn cười. Sức có mạnh đến đâu, ném mấy viên đạn cũng toi đời mà thôi.

- Hơn nữa, cứ xem như hắn muốn báo thù cho ông lão bần tiện bán mỳ kia, tìm tới nhà họ Vương chúng ta, trước mặt lão tổ tông nhà họ Vương, hắn còn không xứng.

- Vớ vẩn!

Vương Chính giận dữ, mắng mỏ, vẻ mặt cảnh cáo:

- Đã nói với con bao nhiêu lần rồi, không được đề cập đến ba chữ “lão tổ tông”, con định làm gì? Muốn đánh giá người ta sao?

Vương Ngọc Quan nghe vậy, liền giật mình nhớ tới chuyện gì đó đáng sợ, vội vàng rụt đầu:

- Dạ dạ, con biết sai rồi thưa cha…

Là con dâu trưởng, Triệu Duyệt chưa từng nghe nhắc đến “lão tổ tông”, cô ta tò mò hỏi chồng là Vương Định Khôn đứng bên cạnh:

- Lão tổ tông là ai ạ?

Vương Định Khôn đang tỏ ra trang nghiêm, thần sắc bỗng biến đổi mãnh liệt:

- Không được hỏi nhiều!

Triệu Duyệt tủi thân nhưng cô ta cũng biết, tuy mình là con dâu của nhà họ Vương, nhưng dù gì cũng không phải là con nối dõi. Những gia đình như Tứ đại gia tộc, ngoài nhà họ Tạ tương đói bí hiểm, khó lường, ba gia tộc còn lại đều có lực lượng thần bí. Nếu không, năm đó, họ cũng không trở thành Tứ đại gia tộc, trở thành gia tộc mang danh Thiên Tự.

Chỉ có điều, con cái của các gia tộc này cũng chưa chắc đã biết bảo vật trấn tộc của mỗi gia tộc là gì.

- Hừ hừ.

Vương Chính gõ tay lên mặt bàn rồi nói:

- Tính toán của lão Lục rất thành công. Lão muốn nhân cơ hội này để lôi kéo những cán bộ cấp cao trong truyền kỳ. Không tiếc mở rộng quan hệ ra bên ngoài, hoan nghênh các vị thần tiên từ khắp nơi tới Lâm An một chuyến.

- Nếu lão ta lôi kéo thành công các nhân vật nổi tiếng trong thế giới ngầm thế giới, trở thành khách quen của Bộ An ninh, chắc chắn uy tín của lão Lục sẽ vượt qua ta.

- Lần này lễ truy điệu của Lâm Phi là việc chính. Nhân cơ hội này, đây sẽ là lần đầu tiên thế lực ngầm quốc tế rút ngắn khoảng cách với Hạ Quốc chúng ta. Đến lúc đó, nhà họ Vương chúng ta không thể mất phần được…

- Cha, cha đã có diệu kế gì chưa ạ?

Vương Định Khôn mỉm cười hỏi.

Vương Chính híp mắt:

- Chắc lão Lục đã quên, mẹ của Lâm Phi hiện đang là con dâu thứ hai của nhà họ Vương chúng ta. Hừ hừ… giờ Cố Thải Anh đang làm gì?
Trên vùng biển quốc tế ở Thái Bình Dương, trong tàu hàng bí mật của Victor.

“Diêu Khánh Lỗi” vào trong một phòng nghỉ dưới sự bảo hộ của mấy người tùy tùng, cung kính nói với Victor đang ngồi trên ghế nghỉ ngơi:

- Chủ nhân, nhiệm vụ đã hoàn thành.

Victor mở mắt ra, khoát tay với Andariel đang bóp vai cho y, ý bảo có thể dừng lại.

- Rất tốt!

Victor cầm ly rượu vang bên cạnh lên nhấp một miếng:

- Ngươi bỏ thuật dịch dung đi, tránh để người khác nhìn thấy, dễ bị lộ.

Người giả mạo vội xin lỗi:

- Chủ nhân, lúc về tôi chỉ muốn bỏ ngay khuôn mặt này đi. Chỉ có điều hiệu quả dịch dung quá mạnh, tôi muốn bỏ đi nhưng lại vô cùng đau đớn. Chắc phải có biện pháp gì đặc biệt biến gương mặt về lại như cũ. Không bằng… mời vị tiểu thư kia đến một chuyến?

Victor mất kiên nhẫn, thở dãi, duỗi một ngón tay vẽ nét ngang trên không trung.

- Á!

Hai gã tùy tùng sau lưng người giả mạo không nói hai lời, dùng dao cắt vỡ cổ họng gã.

- Kéo ra ngoài làm mồi cho cá mập đi! Tránh phiền toái!

- Vâng!

Hai gã tùy tùng mau chóng đưa “Diêu Khánh Lỗi” chết không nhắm nổi mắt ra ngoài.

Lúc này, một cô gái từ ngoài đi vào, cầm một văn bản với các mật mã đặc thù, đưa cho Victor:

- Chủ nhân, đây là tin quân đoàn vừa gửi tới.

Victor nhíu mày cầm lên xem. Chỉ gã mới hiểu ý nghĩa thực sự của những mật mã này chính là phương thức trao đổi nội bộ.

Chưa được mấy giây, sắc mặt Victor vô cùng phấn khởi. Gã đứng bật dậy từ trên ghế!

- Ha ha… ha ha! Ha ha!

Victor kích động vung tay:

- Scarpe! Rốt cục mày đã chết! Rốt cục mày đã chết! Thượng đế đã giáng sấm chớp xuống nghiền mày thành tro bụi rồi! Thế giới này là của Victor ta rồi.