Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Chương 280 : Khói lửa bốc lên

Ngày đăng: 18:15 19/04/20




Hôm sau, trên hải đảo. Đám may đen giăng kín trời cũng tan đi cùng với tâm trạng đau buồn thương xót xen lẫn luyến tiếc của đám người Truyền Kỳ Thế Đại, và thay vào đó là một buổi sáng tươi đẹp rạng rỡ.

Mặt biển xanh thẳm, gió nhè nhẹ thổi, biển hoa trong lễ truy điện yên bình và ưu nhã trở lên thanh khiết, lay động lòng người đến lạ thường.

Trước biển hoa, những người thân, bạn bè, người yêu của Lâm Phi theo thứ tự đứng ở đó, dõi theo thi thể đang dần xa kia.

Trên mặt mọi người đều hiện rõ vẻ đau thương đến tột cùng, tuy biết rằng không thể nào thay đổi được nhưng cũng không thể chấp nhận được, cảm giác đó, thực sự khiến cho người ta tiều tụy đi rất nhiều.

Đặc biệt là Cố Thải Anh, Lâm Đại Nguyên và Tô Ánh Tuyết… mấy ngày nay họ sút đi mấy cân, ngay cả những mâu thuẫn trước đây làm họ trở nên xa cách thì nay điều đó chẳng còn ý nghĩa gì nữa.

Mục sư Geogre - chiến thần thứ bốn mươi hai trong bảng Chiến Thần, có biệt danh “Hắc mục sư” trong thế giới ngầm, là một kẻ phản bội trường lớp, học tập những loại pháp thuật hắc ám khiến cho gương mặt bị điểm những vết đen lấm tấm, tướng mạo xấu xí.

Nhưng là một cao niên trong Truyền Kỳ Thế Đại, lão là người đứng lên phát biểu lời cáo từ trong lễ an táng Lâm Phi.

Chỉ có điều thời gian đã gần đến mười giờ sáng rồi mà vẫn chưa thấy đám người Eva đến nên bọn họ cảm thấy rất kỳ lạ. Là nữ nô trung thành nhất của Lâm Phi, sao Eva lại đến muộn như thế được?

Allan Thái không đến cũng có thể lý giải được, dù sao thì bọn họ cũng chỉ có mối quan hệ quen biết sơ sơ với Lâm Phi thôi, thậm chí còn là tình địch cũ nữa.

- Có liên lạc được không?

Natasha hỏi Diệp Tử Huyên đứng cạnh, cô đã gọi không biết bao nhiêu cuộc điện thoại rồi.

Diệp Tử Huyên lắc đầu, quay lại nhăn mặt với mọi người:

- Không hiểu sao điện thoại toàn tắt máy, mà kỳ lạ là Enzo, Dạ Ưng cũng ngồi cùng phi cơ với Eva đến đây, Eva trước giờ luôn quan tâm đến Đao Đao nhật, tại sao lúc sắp chia tay cũng không đến tiễn đưa chứ.

- Có lẽ chính vì quá quan tâm nên mới không dám tới. Chuyện này cũng khó nói.

Khương Tiểu Bạch thở dài.

- A di đà phật, Bạch Cốt nói rất có lý.

Kaysone cảm thán.

Quỷ Nhận Sa phất áo choàng đen xuống, giọng khàn khàn nói:

- Chúng ta bắt đầu đi, anh ấy đợi chúng ta… nói lời từ biệt cuối cùng… cũng lâu rồi….
Hôm nay cô phát hiện ra mình không thể nào xâm nhập được vào Look, thấy có điều gì đó khả nghi, không ngờ chính phủ Hạ Quốc lại to gan lớn mật như vậy, hành động một cách điên cuồng.

Nhưng cô cũng thấy là bản thân mình đã quá sơ suất. Trên thế giới thì quốc gia này cũng là nơi có thế lực ngầm mạnh nhất, những cao thủ dị sĩ nhiều vô kể, chỉ sợ bọn họ thực sự muốn giấu thực lực để có thể ngang nhiên chiến đấu với các cao thủ thần bảng mà thôi, về điểm này, Hạ Quốc đúng là có một không hai trên thế giới.

Cô bất giác quay đầu lại nhìn về phía biên. Lúc này chỉ hy vọng những người bạn cũ của cô kịp thời phát hiện ra điều gì đó, dù sao thì bọn họ cũng đều là những cao thủ thân kinh bách chiến.

Long Lão Tam lộ rõ vẻ mặt đắc ý, nhìn hai an hem nhà họ Phương rồi lại ngẩng đầu lên nhìn thân ảnh người trên nóc tòa nhà kia, dáng vẻ vô cùng thỏa mãn.

Tiếp đến chỉ cần đợi đám người trên biển hành động là lão có thể thu hoạch thành quả một cách viên mãn rồi.



Đoàn người đang nghe mục sư đọc diễn văn lúc đầu cũng không phát hiện ra có chuyện gì xảy ra.

Nhưng chẳng bao lâu sau, gã tóc vàng mắt xanh da trắng cao to mặc âu phục đứng đầu đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn về đằng sau.

- Có biến!

Gã nói bằng tiếng Ý.

- Enzo? Sao vậy?

Đám người Natasha kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn gã.

Người này chính là Huyết Toàn số năm – Enzo với biệt danh Ferrari. Cái tên này không có hàm ý gì khác mà chỉ là biệt danh gã thích nên đặt cho mình.

- Tôi nghe thấy ít nhất có đến năm quân hạm … đang đến gần.

Hai tai Enzo khẽ run rẩy.

Lần này, ngay cả lời cầu xin của Hắc mục sư cũng không thể nào đọc tiếp được nữa, tất cả mọi người đều là những chiến hữu chiến đấu ăn ý với nhau trên chiến trường, tất cả không hẹn mà gặp, vội vã bay ra ngoài.

Chỉ còn lại Lâm Đại Nguyên, Tô Ánh Tuyết và Hứa Vi ở lại, tất cả đều nhìn quanh với ánh mắt hoang mang, không biết chuyện gì đang xảy ra.