Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Chương 284 : Nổ súng đi

Ngày đăng: 18:15 19/04/20




Tô Ánh Tuyết nghẹn họng, ngẩn người nhìn Lục Trường Minh vẻ mặt đầy giận dữ, dù thế nào cô cũng không ngờ, Lục Trường Minh lại động thủ đánh cô?

Những người khác có mặt trong phòng chỉ huy cũng sững sờ, không ngờ Lục Trường Minh lại trực tiếp động thủ, Cố Thải Anh và Lục Vũ Phỉ thì lấy tay che miệng mới không kinh hô lên.

- Chỉ vì cái tính khí tự cho là đúng này mà mẹ mày năm đó mới rơi vào bước đường bản thân mắc bệnh cũng không hay biết, cuối cùng thì chết cô độc ở bên ngoài! Mới tý tuổi đầu, ưu điểm trên người mẹ mày thì không học được, lại học được cái tính tình ương ngạnh này!

- Cái thằng khiến người ta chán ghét, trong mắt không coi ai ra gì kia chẳng khác gì người cha vô liêm sỉ kia của mày, nếu mày muốn chết, giờ tao sẽ nổ súng giết chết mày! Không cần phải hao tâm tổn sức!

Lục Trường Minh trừng lớn hai mắt, giống như mãnh hổ xuống núi, khiến cho người ta khiếp sợ.

Nhưng Tô Ánh Tuyết chỉ đỏ vành mắt, nhìn Lục Trường Minh với vẻ bất khuất, không có chút sợ hãi nào.

- Được, ông muốn giết tôi, chẳng qua cũng chỉ dễ dàng như ngón tay đè chết con kiến mà thôi, cần gì phải nói nhảm nhiều như vậy?

Tô Ánh Tuyết lạnh lùng nói.

Nghe xong những lời này, Lục Trường Minh bốc hỏa lên đầu, đúng là lửa cháy đổ dầu thêm.

Mặc dù đã ngoài sáu mươi nhưng bước đi của ông vẫn như bay, từ bên hông của hộ vệ bên cạnh rút ra một cây súng năm mươi tư, trực tiếp nhắm thẳng vào trán Tô Ánh Tuyết!

- Mày tưởng Lục Trường Minh này sợ mày? Hay là kiếp trước nợ mày? Hôm nay tao coi như thanh lý môn hộ, kết thúc cái nghiệt duyên này!!!

Thanh lý môn hộ?

Tô Ánh Tuyết không hiểu gì, nhưng sau đó Lục Vũ Phỉ xông lên, lời của Lục Vũ Phỉ lại càng khiến Tô Ánh Tuyết như bị điện giật.

- Ông nội! Đừng giết em gái!!

Em gái?

Tô Ánh Tuyết kinh ngạc nhìn Lục Vũ Phỉ đột nhiên đứng chắn trước người mình, cả người như gió lạnh thổi vào, một hồi run rẩy, thậm chí đã quên mình đang ở nơi nào.

- Cháu tránh ra! Vũ Phỉ, đứa nhỏ này cơ bản không có quan hệ gì với cháu!!!

Lục Trường Minh giận dữ.
Một người đàn ông Huyết Tộc trung niên trong đó mở miệng:

- Thì ra là ngươi…nhân loại và đám chó hoang tạp giao này, hừ hừ….không ngờ rời khỏi Italy lại chạy đến đây, vừa vặn xử lý ngươi luôn.

- Tanstella công tước, thân vương Kalimon của tộc Tzimisce đã bị chúng ta chém chết rồi, ngươi còn dám dẫn người tới, muốn chết sạch sẽ sao?

Natasha nói.

- Hừ, đừng thần hóa chính mình….các ngươi phải hiểu rõ, người giết hại mấy vị thân vương và các hạ Kalimon, là Scarpe…nhưng hiện tại Scarpe đã không còn nữa….các người…không phải là đối thủ của hội nghị Hắc Ám bọn ta!

Tanstella công tước kiêu căng đưa tay ra:

- Điều kiện của chúng ta rất đơn giản, giao ra cánh tay trái của Thánh Tổ, hoặc là nói ra vị trí cụ thể, nếu không, các người ngồi đây sẽ cùng nhau chìm vào biển cả…

- Loại đồ vật xui xẻo đó, bọn ta sao có thể đem theo trên người, ngại quá, thứ đồ vật đó cũng giống như siêu cấp trí tuệ, đều được Scarpe cất giấu kỹ cả rồi, các ngươi không có được chìa khóa, bọn ta cũng không có cách nào giúp các ngươi.

Tanstella công tước và mấy quý tộc Huyết Tộc khác nhìn nhau, rồi nhẹ gật đầu.

- Các ngươi không nói, không sao.

Tanstella nhếch miệng, lộ ra răng nanh sắc bén, cười nói:

- Mang mấy người này về thị tộc Tzimisce chúng ta, để các pháp sư thôi miên mở sọ não của chúng ra, tiến hành thôi miên trực tiếp đại não của chúng, bí mật lớn đến đâu cũng phải nói ra hết….

Lời vừa nói ra, không chỉ người của Truyền Kỳ Thế Đại mà cả người luyện võ Hạ Quốc cũng cảm thấy kinh hoàng.

Chẳng trách lại có thể trở thành một trong hai hội trong thế giới ngầm, không ngờ hội nghị Hắc Ám còn có thủ đoạn diệt tuyệt nhân tính này, nhưng cũng đúng, tuổi thọ Huyết tộc kéo dài, các loại học vấn kỳ lạ bọn họ nắm giữ là thứ mà loài người không thể tưởng tượng được.

Thường thì một số thứ mà nhân loại nghiên cứu, Huyết Tộc sớm đã có thành quả thực tế, nhưng bởi vì Huyết tộc cơ bản không coi nhân loại là sinh vật ngang tầng, đương nhiên không thể chia sẻ thành quả của bọn họ cho nhân loại.

Loại sinh vật Hắc Ám này, tự tạo thế giới, cố ý phân cách sinh tồn cùng nhân loại, nếu không phải vì có cánh tay trái của Cain xuất hiện, họ sẽ không có bất cứ dính dáng gì đến Đại Sảnh.