Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Chương 386 : Bóng

Ngày đăng: 18:17 19/04/20


Thiên Diện lộn nhào, tránh được sóng xung kích của Victor.



Cú lộn này, có độ cao bốn đến năm tầng lầu, từ dưới nhìn lên, giống như phi không vân yến.



-Thật đáng khen cho Thiên Diện tiểu thư! Lại có thể luyện khinh công đến mức độ này!



Hoa Vô Lệ chỉ có thể trơ mắt nhìn cô bay qua bay lại, nhưng chỉ có thể nhân lúc cô đẩy nhanh tốc độ đuổi theo, mong chờ cô rơi xuống.



Y tự nhận tập võ từ nhỏ, hơn nữa lại có thiên phú, nhờ sự chỉ điểm của lão tổ tông, mười tám kĩ nghệ tinh thông, khinh công dĩ nhiên cũng không tầm thường.



Nhưng trong đám người y quen, võ đang Thê Vân Tung, tam đoạn đạp không liên tục, đã là cực hạn. Thật không ngờ, cái cô Thiên Diện này lại có thể luyện Thê Vân Tung đến năm đoạn nhảy!



Loại khinh công này, không chỉ dựa vào kỹ xảo, mà tính cân đối giữa các cơ bắp cùng với sự khống chế chi tiết tỉ mỉ các loại khí lưu trong cơ thể phải đạt tới đỉnh điểm, mới có thể làm được.



Khó trách thuật tiềm hành của cô lại có thể lặng yên không phát ra âm thanh như vậy.



Hoa Vô Lệ thầm nghĩ.



Chỉ tiếc, một cô gái khiến người ta bội phục thế này hôm nay cũng phải chết.



-Cô trốn cũng vô ích!



Tay Hoa Vô Lệ như niêm hoa, toàn thân dâng lên chân khí màu tím đỏ, từ mỗi ngón tay của y, bắn ra từng tia sáng đỏ tím.



Những tia sáng này dù không có khả năng đánh trúng thân thể đang bay lượn của Thiên Diện, nhưng lại nổ tung ở giữa không trung, hóa thành vô số lớp hoa vũ chân khí tựa như cánh hoa đơn lẻ mỏng như giấy.



Nhưng đám hoa vũ này không có chút hương thơm nào, mà là mùi gay mũi.



Thiên Diện vừa ngửi thấy liền vội vã nín thở, không thể cứ ở mãi trên không trung. Bất đắc dĩ, cô phải lao xuống, ngã trên bờ cát, lộn mấy vòng, có phần chật vật.



-Hừ hừ, coi như cô phản ứng nhanh, hít lâu thêm ba giây nữa, thì lục phủ ngũ tạng của cô sẽ bị thối rữa ra mà chết.



Hoa Vô Lệ nói xong, từ trong túi quần áo lấy ra một viên tiểu dược hoàn màu đen, ném cho Victor.



-Victor tiên sinh, ăn giải dược này, độc hoa của tôi sẽ không có hiệu quả đối với ngài.



Trong mắt Victor cũng có chút kinh ngạc, không ngờ Hoa Vô Lệ còn có chiêu này, xem ra công phu của Hoa gia cũng thực sự phức tạp.



Sau khi ăn giải dược, Victor tiếp tục cùng với Hoa Vô Lệ vây lấy Thiên Diện.



Thiên Diện căn bản không có cơ hội phản kích, cô không phải chỉ tránh xa những chân khí có độc, còn phải tránh né ma pháp kiềm chế tinh thần của Victor, nhất thời cực kỳ nguy hiểm.


-Hết cách rồi…



Dường như, cô đang quyết đoán cái gì đó.



Hoa Vô Lệ giơ thánh kiếm Aroundight trong tay lên, từ từ đâm vào luồng chân khí đang bao bọc lấy Thiên Diện, chỉ cần hơi dùng lực một chút, có thể đâm thủng tim của cô.



Bất kể cô ta biến thành ai, trái tim của cô ta, là của chính cô ta.



Đột nhiên!



Ngay trong nháy mắt, Hoa Vô Lệ cảm thấy trước mắt mình là một mảng mơ hồ!



Chính xác mà nói, là Thiên Diện ở trong mắt y, trở nên mơ hồ!



Cả người Thiên Diện hóa thành bóng của một con rối giống hình người màu đen, thân thể biến thành một loại năng lượng hư vô màu đen, giống một cỗ chất lỏng.



Hoa Vô Lệ theo bản năng dùng kiếm đâm mạnh vào vị trí trái tim Thiên Diện, lại phát hiện, thánh kiếm chỉ xuyên qua một mảnh vật chất màu đen, không phát huy tác dụng.



Thiên Diện hóa thành cái bóng người màu đen, như là tảng băng trong chốc lát chảy nước, biến thành một dòng nước, chui vào lòng đất cát.



Một cái bóng màu đen, trên mặt đất khó dùng mắt thường phán đoán được tốc độ, thời gian chớp mắt, liền xuyên qua tinh thần lực mà Victor bày ra, biến mất không thấy gì nữa!



Hoa Vô Lệ và Victor ngẩn người tại chỗ, không hiểu nổi bản thân đã nhìn thấy cái gì, chỉ biết là…



Cô ta, chạy thoát!?



-Chuyện này…Đây là cái gì vậy…



Hoa Vô Lệ cảm thấy lạnh phía sau lưng, nhíu mày hướng Victor mà hỏi:



-Vừa rồi chúng ta thấy…là ma pháp?



Victor cũng có vẻ mặt kinh sợ, bất đắc dĩ thu hồi tinh thần lực, nét mặt có chút khó coi:



-Không…không hề có ma pháp nào sinh ra phần tử di động, đó không phải là ma pháp, mà là…ở bản thân cô ta, có một loại năng lực mà chúng ta chưa biết…



Hoa Vô Lệ suy tư rồi thì thào:



-Hẳn là…là như lời ngài nói, huyết mạch đặc thù của gia tộc thần bí mới có năng lực ấy? Dù sao, trên đời này cũng không phải chỉ có loài người.