Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Chương 389 : Khâu mấu chốt

Ngày đăng: 18:17 19/04/20


Bởi trước đó đã có duyên gặp được Hành Kiền Vũ của Phạm Hoa quan gì đó, lai lịch của lão có vẻ có liên quan đến Hoa gia. Lâm Phi không ngờ Hoa gia có cao thủ Quy Nguyên ở ẩn.



Như vậy, có lẽ gia tộc Thiên Tự Hào thực sự có cao thủ làm quan. Chỉ là không rõ nhân vật này ở đâu, thái độ đối nhân xử thế thế nào?



Mình đã từng giết một số người trong gia tộc Thiên Tự Hào, nhưng bọn họ không làm gì mình cả, có lẽ là bọn họ có hạn chế gì đó, hoặc là trong mắt bọn họ, việc mấy tên kia chết chỉ là chuyện nhỏ?



Tên Hoa Vạn Lâu này, nếu không phải là mình muốn giết Hoa Vô Lệ- người có vị trí quan trọng trong Hoa gia, thì có lẽ lão sẽ không ra tay.



- Thì ra ông chỉ dùng ba phần nguyên khí.



Lâm Phi không muốn trả lời câu hỏi lão, cười nói:



-Chi bằng ông thử dùng ba phần xem ta có thể tiếp nhận hay không?



Hắn bắt đầu “ham”, không dễ dàng gặp được nhân vật cảnh giới Quy Nguyên, nếu có thể hấp thu lượng lớn nguyên khí của lão, có khi nào công lực của bản thân sẽ tăng?



Hoa Vạn Lâu cho rằng Lâm Phi đang khiêu khích lão, khoát tay với Hoa Vô Lệ bên cạnh:



- Vô Lệ, mang đồ mau đi đi, ở đây để ta xử lý.



Hoa Vô Lệ như được đại xá, cầm thánh kiếm, dùng nguyên khí còn lại chạy nhanh.



Lâm Phi sao có thể để cho gã toại nguyện, vội vã đuổi theo gã, thanh kiếm đó không được mang đi. Hắn phải giết kẻ đó nếu không về sau sẽ có tai họa.



Nhưng Hoa Vạn Lâu lại bay lên chặn Lâm Phi lại, tập hợp nguyên khí toàn thân, áo trường bào bay lên, hai cánh tay lão nhân phóng ra như móng vuốt sắc bén của chim ưng, mỗi móng tay phóng ra một dải xích nguyên khí đỏ tía.



Những sợi xích này cả sợi dài mấy chục thước, trong khi khua tay giống như ảo ảnh gây hoa mắt chóng mặt, nhưng trên thực tế lại rất trật tự, tụ tập lại thành một cỗ xiềng xích lao tù, khóa chặt Lâm Phi ở bên trong.



Lâm phi không kịp né tránh, muốn trốn thoát theo khe hở nhưng không được, hai tay cùng hai chân đều bị nguyên khí đỏ tía cuốn lấy, dù cựa quậy thế nào cũng không thoát khỏi.



Sau khi sợi dây đó cố định, ở mỗi mắt xích đều phóng ra từng nụ hoa, những nụ hoa này không tỏa hương thơm mà phóng ra bộ xương khô đỏ tía phát ra tiếng rít.



Những bộ xương này như vạn quỷ hướng tông, bay lượn nhảy múa quanh người Lâm Phi, âm khí âm u, vô cùng bi thảm.



- Tiểu tử, lão phu vốn chẳng thềm đối địch với ngươi, nhưng ngươi cứ càn rỡ thì phải trả giá. Chiêu này gọi là- Quỷ khốc thi đằng, ngươi từ từ nếm đi, kịch độc từ xương cốt tứ chi xâm nhập vào tim.



Công pháp Hoa gia hiển nhiên mang theo kịch độc trong đẹp đẽ, chân khí của Hoa Vô Lệ như vậy, công pháp của Hoa Vạn Lâu cũng vậy.


Lâm Phi nhất thời không chịu đựng được, phun ra một ngụm máu tươi, bị chút nội thương.



Hoa Vạn Lâu vô cùng đắc ý, cười ha ha nói:



- Tiểu tử! Nhìn cho kĩ, phàm là công pháp đều có giới hạn, ngươi có thể hấp thụ một chút, trong một lúc cho ngươi hấp thụ một lượng lớn không thể chống đỡ, xem ngươi hấp thụ thế nào?



Lâm Phi ý thức được nếu cứ như vậy thì không ổn, vội vàng tránh người về phía sau. Cũng may bị thương không nặng, có thể hồi phục được trong thời gian ngắn, nếu không đã xảy ra chuyện lớn rồi.



Quả nhiên, năng lự chấp thụ của mình không phải vạn năng, Lâm Phi hơi hối hận về sự đắc ý của bản thân.



Nhưng Hoa Vạn Lâu quả thật không chịu nổi, lão đã hao tổn quá nhiều nguyên khí, tiếp tục đánh lão cũng sẽ không an toàn.



- Hôm nay tới đây thôi, lão phu rất có hứng thú với ngươi, sau này gặp lại.



Hoa Vạn Lâu biết rõ hiện tại Lâm Phi sẽ không đuổi kịp lão cho nên không do dự nhiều, xoay người nhẹ lướt bỏ đi, trong nháy mắt đã không thấy đâu nữa.



Lâm Phi nghiến răng nghiến lợi, nhổ ra một ngụm bọt máu, không ngờ hắn lại để Hoa Vô Lệ đem kiếm chạy thoát, không biết đây có phải là âm mưu hay không. Mặc dù đã giết chết Victor nhưng những việc cần suy nghĩ và xử lý lại càng nhiều.



Lâm Phi nghỉ ngơi một chút sau đó rời vịnh trở về nhà ở Lâm An.



Trên đường, hắn liên lạc với nhóm người Natasha, bảo họ có thể trở về.



Dù là Vương Thiệu Hoa hay Hoa Vô Lệ, những kẻ này đều phải giết, nếu không sẽ không yên tâm nhưng trước đó Lâm Phi cần phải hiểu rõ rốt cuộc khâu nào xảy ra vấn đề, nếu không hắn sẽ bị bọn chúng đùa bỡn trong lòng bàn tay.



LOOK, nghĩ ngợi một lúc Lâm Phi cũng chỉ nghĩ tới từ này.



Nếu như nói, tin tức mình thu được sai lầm thì còn có thể hiểu được nhưng xảy ra nhiều sai lầm then chốt như vậy, ngay cả vợ của Tào Thần- Cố Thanh đã chết ba năm trước cũng không biết thì không thể hiểu được.



Lâm Phi chỉ có thể giải thích được là, LOOK lừa hắn. Phải lý giải như vậy thì mọi điều mới có thể rõ ràng.



Cho đến nay, mình vẫn xem xét toàn cục thông qua LOOK, LOOK là đôi mắt chim ưng của mình, là lính trinh sát của mình, theo thói quen mình sẽ không hề nghi ngờ tính chân thực của thông tin.



Lâm Phi không tin nguyên nhân lần hắn suýt mất mạng này chỉ đơn giản vì bọn chúng thông minh hơn hắn, nên chỉ có thể nói tình báo LOOK của hắn có vấn đề.



Vì vậy, Lâm Phi thấy việc quan trọng bây giờ là phải cần tìm LOOK hỏi cho rõ.