Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Chương 391 : Chìa khóa

Ngày đăng: 18:17 19/04/20


Lâm Đại Nguyên và Hứa Vân ở trong nhà nhìn thấy Lâm Phi đưa người ra ra vào vào, dáng vẻ hung hăng thì có chút khó hiểu. Đã xảy ra chuyện gì mà sắc mặt người nào cũng nghiêm túc như vậy.



Lâm Phi cũng không giải thích nhiều, chỉ nói phải đi nước ngoài một chuyến, nhanh thì một hai ngày, lâu thì cũng không biết là bao.



Màn đêm buông xuống, mọi người đi tới sân bay. Khi mọi người ngồi trên chiếc máy bay tư nhân EVA chuẩn bị thì EVA đã ngồi chờ trên đó.



Trên máy bay, Lâm phi thuật lại đơn giản chuyện đã trải qua, EVA cũng có chút bối rối và lo lắng.



- Sao lại xảy ra chuyện này được…Lẽ nào, trước kia chúng ta dùng LOOK, nó cũng đang bày bố đồng thời, chuẩn bị tới lúc nguy cấp liền đối phó với chủ nhân sao?



EVA vẻ mặt thất sắc.



Lâm Phi lắc đầu nói:



- Không rõ là lúc nào nó bắt đầu làm phản nhưng bất kể là khi nào, lần này phải nhanh chóng đuổi kịp, báo cho cơ trưởng dùng tốc độ nhanh nhất. Nếu gã không dám lái, tôi sẽ tự lái.



- Chủ nhân yên tâm, đây là máy bay tư nhân của tôi, cơ trưởng từng là vương bài trong không quân hoàng gia Anh, gã tuyệt đối không để xảy ra bất kì lỗi kĩ thuật nào đâu.



EVA không dám chậm trễ lập tức đi giao phó.



Máy bay bay thẳng vào mây, theo hướng Thái Bình với tốc độ nhanh nhất.



Trái đất thật nhỏ, trong sự phát triển tốc độ cao của khoa học kĩ thuật, được hòa làm một thể.



Song trái đất cũng thật lớn, lớn đến nỗi có nhiều nơi huyền bí mà người thường cả đời không thể đặt chân đến.



Biển chiếm gần bảy mươi phần trăm diện tích trái đất, Thái Bình Dương là biển lớn nhất, đây cũng chính là vùng biển mang nhiều bí ẩn nhất.



Trên thực tế, ở đây có rất nhiều điểm mù địa đồ vệ tinh mà chính phủ các nước đều tận lực tránh, trong một số khu vực nhỏ này có rất nhiều nền văn minh khác thường.



Là Đại Sảnh của tổ chức thần bí nhất thế giới ngầm, chuyên môn của nó là sát hạch sức chiến đấu của nhân viên thế giới ngầm, những đảo thí nghiệm được xây dựng cũng gần một đảo nhỏ Thái Bình Dương, gần xích đạo.



Phòng nắm quyền và một số tổng bộ khác của Đại Sảnh cũng được xây dựng ở một vài nơi thưa thớt.


Sau khi đến trước cửa, Chiến Cửu và nhóm người Natasha giữ một khoảng cách ở phía sau, chỉ có Lâm Phi và EVA đi thẳng về cửa chính.



Vườn địa đàng ở bên trong, theo quy củ trước đó chỉ có thành viên phòng thí nghiệm mới có tư cách tiến vào, bọn họ cho dù đã đến cửa, nhưng nếu Lâm Phi không cho phép cũng không thể đi vào.



- Scarpe, khi anh đến có mang theo chìa khóa không? Ổ khóa to như vậy, chìa khóa có thể cất trong người sao? Hay là quá lâu không tới nên quên rồi.



Enzo hiếu kì nhắc nhở.



Lâm Phi và EVA cùng quay đầu lại cười, cho dù có là người một nhà, cũng không biết “chìa khóa” là cái gì?



Nhớ lại lúc trước Victor còn có ý đồ để Thiên Diện cải trang thành Liễu Cảnh Lam đến phòng mình thuê trọ để tìm chìa khóa. Nhưng tới tận khi chết, e rằng Victor cũng không rõ tại sao gã lại không tìm thấy bóng dáng “chìa khóa”.



EvA, lấy ra đi.



Vâng.



Lâm Phi duỗi tay ra, EVA từ túi của mình rút ra một cây phong cầm màu bạc tinh xảo.



Trong lúc mọi người đều kinh ngạc, Lâm Phi cân nhắc nói:



- Trước kia là để đề phòng LOOK bị người khác lợi dụng và một số thứ quan trọng khác bị người ta đánh cắp, nhưng bây giờ, tôi phải hủy diệt LOOK, phòng thí nghiệm cũng không còn là nơi bí mật gì nữa.



- Tôi để các người nhìn rõ, chìa khóa vườn địa đàng rốt cuộc là gì.



Lâm Phi nói xong, bắt đầu tự thổi cây phong cầm giai điệu của đàn không phải bản nhạc nào khác chính là bản Shadow của Ảnh Tử. Lâm Phi đã từng tấu bản nhạc này trước mặt nhiều người tại nhà hàng Tây.



Chỉ có điều trong khúc nhạc có âm phù phải thổi cao hơn âm bình thường hoặc trầm hơn một nốt.



Lúc thổi được khoảng ba phút, cánh cửa thép lớn đó bắt đầu chầm chậm mở ra.