Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Chương 412 : Trang sách

Ngày đăng: 18:17 19/04/20


Thiên Diện cầm trên tay một tấm ảnh, đưa cho Lâm Phi xem.



Dù là trong bóng đêm, với thị lực mạnh mẽ của mình, Lâm Phi vẫn thấy rất rõ, đó là hình cảnh của một cậu bé tên là Du Tiểu Phong.



Tóc cậu bé cắt ngắn, mũi hình củ tỏi, mắt hơi nhỏ, mặt hơi mập, trông có phần đôn hậu, nhưng nhìn đi nhìn lại cũng rất bình thường.



- Cậu bé này đã được bác sĩ kiểm tra, chỉ số IQ chỉ được 55, nằm ở ranh giới của mức kém đến trung bình của trẻ chậm phát triển, cha mẹ nó là người làm thuê từ nơi khác đến, nhiều trường học không muốn nhận nó, cuối cùng nó vào trường tiểu học Thanh Sơn.



- Với trí khôn của nó, cũng không gặp bất cứ vấn đề gì trong sinh hoạt, nhưng thi môn văn, có lẽ nó chỉ đạt được chừng sáu mươi điểm là tối đa.



- Mà tôi thấy thành tích môn văn của cả lớp, bình quân là chín mươi hai điểm, nguyên nhân phần lớn là do điểm số của nó kéo điểm của cả lớp xuống.



- Tôi cho rằng không cần phải đợi tới cuối kỳ mới đánh giá là ai có thành tích kém cỏi nhất, bởi vì điều kiện bẩm sinh là chưa đủ, thành tích của đứa bé này, nhất định là thứ nhất từ dưới lên.



Thiên Diện nói xong, liền tung tấm hình lên cao, thuận tay chém mấy đao, cắt tấm hình thành những mảnh nhỏ, bay theo gió.



- Chà chà...Toái Vân Thủ của phái Nga Mi?



Lâm Phi nhận ra chiêu thức của cô ta, cười hì hì nói:



- Rốt cuộc võ công của cô thuộc môn phái nào? Sao võ công của môn phái nào, cô cũng có thể sử dụng được thế?



- Mẹ tôi dạy tôi.



Thiên Diện dứt khoát trả lời:



- Nếu như anh không có ý kiến, tôi sẽ đi ngay bây giờ, giết chết Du Tiểu Phong, hoàn thành nhiệm vụ.



- Không, không, không!



Lâm Phi say khướt, xua xua tay:



- Chưa tới học kỳ cuối cùng, làm sao cô dám bảo đảm, một đứa bé chậm phát triển ở mức trung bình nhất định sẽ có thành tích kém nhất? Cuộc thi là một biến số, không chính xác đâu, nhỡ có đứa bé nào đó sai sót, kết quả thi còn kém Du Tiểu Phong thì sao?



- Yêu cầu của tôi là cô đi làm giáo viên văn, dạy cho hết học kỳ, rồi xem thành tích của học sinh, chứ không phải dựa vào suy đoán của mình rồi đưa ra kết luận.



Thiên Diện ngẫm nghĩ một chút, gật gật đầu:



- Anh nói cũng có lý, trong chuyện này có yếu tố không chắc chắn. Vậy được rồi, ngày mai tôi bắt đầu đi dạy, ngày mốt là cuối tuần, có thể theo anh đi tỉnh Tô.



- Hãy nhớ yêu cầu của tôi.
- Hơ...



Lữ Kim Linh hơi sững sờ, cho rằng Thiên Diện lần đầu tiên đi dạy, cho nên không hiểu rõ, vì vậy giải thích thêm:



- Là phát biểu cảm tưởng của cô, nói sau này cô có yêu cầu gì đối với học sinh, có kế hoạch gì chẳng hạn.



Thiên Diện nghe xong, sắp xếp suy nghĩ trong đầu, nhớ tới lời nói của Lâm Phi, tất cả cứ theo suy nghĩ chân thật của mình, cho nên khẽ gật đầu, bước lên bục giảng.



Bọn trẻ rất kích động, đứa nào cũng ngồi ngay ngắn lại, hai tay để lên bàn, hy vọng cô giáo xinh đẹp chú ý tới mình, tạo cho cô một ấn tượng tốt.



Ánh mắt lạnh lùng của Thiên Diện lướt qua tất cả đám trẻ con một lượt, giọng bình thản nói:



- Cô không quan tâm các em thi môn ngữ văn được mấy điểm, cô chỉ tới đây dạy học, những chuyện khác không liên quan tới cô.



- ...



Chỉ một câu nói như vậy, chủ nhiệm Lữ Kim Linh trợn tròn mắt, bọn trẻ cũng há hốc những cái miệng nhỏ nhắn khả ái, nghi ngờ không biết mình có nghe lầm không.



Câu nói này thật sự không có trách nhiệm chút nào! Nào có cô giáo nào lại nói thẳng ra là không quan tâm tới thành tích của học trò mình?



Câu nói kế tiếp của Thiên Diện càng khiến bọn trẻ thất vọng.



- Các em chỉ cần biết một điều.



Thiên Diện ung dung nói:



- Học sinh nào có thành tích kém nhất kỳ thi ngữ văn cuối học kỳ, sẽ bị cô giết chết! (Xin lỗi...thật sự quá sốc!)



Toàn trường lặng nắt như tờ, ngay cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.



- Khụ khụ! Khụ khụ...



Lữ Kim Kinh quá sức kinh ngạc, đến nỗi bị nghẹn, muốn nói nhưng không sao nói được, chỉ ho sù sụ.



Cô chủ nhiệm vội vàng chạy lên bục giảng, gượng cười:



- Các em mau vỗ tay nào! Ha ha, cô giáo Liễu thật hài hước! Ha ha...



Lữ Kim Linh suýt phát khóc, hiệu trưởng Bao ơi hiệu trưởng Bao! Ông bố trí sinh viên xuất sắc kiểu gì thế này! Đây phải là bệnh nhân tâm thần mới đúng!