Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc

Chương 416 : Quy Nguyên đấu với Quy Nguyên

Ngày đăng: 18:17 19/04/20


Đám người Hoa Vĩnh Bạc mặt biến sắc, kỳ quái nhìn nhau.



Không phải Long Vương nói tới đây bàn chuyện làm ăn của tập đoàn Thiên Trì sao, sao lại đột nhiên hỏi đến chuyện Hoa Lộng Ảnh?



Phải biết rằng, hiện này, Hoa Lộng Ảnh là niềm hy vọng phục hưng của Hoa gia, đương nhiên sẽ trở thành đối tượng được bảo vệ với cấp độ lớn nhất. Cứ xem như Long Vương biết đươc, Hoa Lộng Ảnh đã về nha, nhưng cũng không thể chạy tới Hoa gia nhanh như vậy để tìm Hoa Lộng Ảnh.



Trừ phi, bí mật Hoa Lộng Ảnh là linh thể ngũ hành đã bị truyền ra ngoài, rồi rơi vào trong tai Long Vương.



Nếu chuyện này là thật, chắc chắn trong nội bộ Hoa gia có nội gián! Sao họ có thể không căng thẳng và tức giận được chứ?



Lâm Phi và Thiên Diện đều không ngờ, họ chỉ muốn tới giết Hoa Vô Lệ, không ngờ vừa tới đã xảy ra chuyện này.



Lâm Phi rất hiếu kỳ, rốt cuộc Long Vương đến tìm Hoa Lộng Ảnh để làm gì? Với thân phận của gã, cần gì phải để ý đến một cô gái vừa từ nước ngoài trở về cơ chứ?



Thế là, Lâm Phi định xem một chút rồi mới nói, chỉ cần Hoa Vô Lệ không chạy đi mất, lúc nào họ ra tay cũng được.



Sắc mặt người Hoa gia đại biến. Hoa Vĩnh Bạc cau mày, bên ngoài vẫn tươi cười nói:



- Không biết vì sao Long Vương lại tìm tiểu nữ?



Long Vương không trả lời thẳng vấn đề mà ngắm nhìn kiến trúc châu Âu trong trang viên rộng lớn và cảnh sắc thiên nhiên mỹ lệ xung quanh.



- Hoa Vạn Lâu đang trốn ở đâu, Hoa Lộng Ảnh… chắc cũng đang ở cùng lão ta phải không. Nếu không chịu đi ra, ta đây chỉ có thể san bằng khu đất này mà thôi…



Vừa nói xong, thân thể Long Vương bỗng xuất hiện một cỗ áp lực khiến mọi người hoảng sợ.



Một cỗ năng lượng màu hồng bạc, tỏa sáng như ánh mặt trời, lấy Long Vương làm trung tâm bỗng bật lên. Nền đá trắng dưới chân Long Vương vì cỗ năng lượng này mà nhiệt độ tăng cao, bắt đầu có những vết đen nhánh xuất hiện.



Một vài người không biết võ của Hoa gia giật lùi về phía sau do quá sợ hãi, không dám đưa mắt nhìn ánh sáng đỏ bạc vô cùng chói mắt của Long Vương.



Tóc dài tung bay, Điện chủ Long Thần Điện là nam mà không phải là nam, giống nữ nhưng không phải là nữ, lẫm liệt đứng đó, khí chất kiêu ngạo như chiến thần sa trường.



Trong mắt Lâm Phi phẩn chiếu hoàng kim đỏ bạc, tim đập thình thịch. Quả nhiên tên này đã đạt đến cảnh giới Quy Nguyên, đây rõ ràng là nguyên khí tính lửa.



Đánh giá của Đại Sảnh về thực lực của một số nhân vật đỉnh phong thế giới đều là phiến diện. Chưa nói gì đến tứ đại vương là những nhân vật chưa thể hiện hết thực lực của bản thân. Dù là tin tức thu hoạch được về Chiến Thần bảng cũng không phải trực tiếp.



Ví dụ như xếp hạng của Linh Tố thiền sư và Huyền Không nhân đạo chẳng qua đều dựa vào đôi lời của thiền sư Linh Tố mà phân tích. Nhưng họ cũng không hề biết rõ khả năng chiến đấu và cảnh giới tu vi của họ.




- Em gái của mày là hy vọng duy nhất! Phải bảo vệ con bé!



- Nhưng đã không thể giấu được nữa rồi! Long gia đã biết thể chất đặc thù của con bé.



Hoa Vô Lệ không thèm bận tâm đến sự phản đối của những người trong gia tộc, chạy đến chỗ Long Vương nói:



- Long Vương, người ngài muốn là Lộng Ảnh, xin ngài hãy khoan dung cho sự vô lễ của chúng tội. Lộng Ảnh đang ở phòng luyện cộng dưới lòng đất.



- Vô Lệ! Mày điên rồi sao?



Đám người Hoa Vĩnh Bạc tức hộc máu nhưng không thể ngăn cản nổi.



Long Vương giật mình, nhìn nhìn mặt đất dưới chân:



- Hóa ra là ở dưới đất, khó trách ta không thể phát hiện được vị trí cụ thể của Hoa Vạn Lâu. Xem ra có khoáng vật đặc biệt ngăn cách phòng luyện công.



Vừa nói, một móng rồng của Long Vương đã vọt thẳng xuống từ trên không trung như một đạn pháo màu vàng. Trong ánh hào quang rộng lớn, từng mảng đá to vỡ tan tay, móng rồng trực tiếp đào ra một cái hố rộng 4, 5m.



Một lỗ thủng lớn xuất hiện trước mặt mọi người, phía dưới quả nhiên có một tầng ngầm trống trải.



- Thật quá lắm rồi!



Một tiếng gầm vang lên từ bên trong, tiếp đó một thân ảnh áo tím bay từ dưới đất ra. Người đó không ai khác chính là Hoa Vạn Lâu mặt đầy sát khí.



Thấy Long Vương đang cười lạnh, nguyên khí màu đỏ toàn thân Hoa Vạn Lâu bắt đầu khởi động:



- Long Thiên Cương, lão hủ tránh ngươi mười mấy năm để dốc lòng tu luyện. Ngươi cho rằng lão hủ sợ ngươi sao?



- Đáng ra ta định cho ngươi sống thêm mấy ngày, nhưng hôm nay ngươi đã mò đến tận cười, còn muốn giết bảo vật trân quý của Hoa gia ta, vậy lão hủ chỉ có thể giết chết người ngay tại đây.



- Lão già kia, năm đó lão đã không phải đối thủ của ta. Bây giờ, lão lại càng không xứng là đối thủ của ta.



Long Vương bình tĩnh, cất bước đi về phía hố sâu, định xuống đất đi tìm Hoa Lộng Ảnh.



Thấy Long Vương cả người ánh lên quang diễm đang ngày một tới gần, sát khí từ trên người Hoa Vạn Lâu lại càng lộ rõ. Hai tay lão chậm rãi vươn ra như chim ưng giương cánh…