Vị Diện Giao Dịch Chi Nguyên Thủy Thế Giới
Chương 108 : Giao dịch muối huyết 2
Ngày đăng: 23:34 21/04/20
Ngô Nặc làm thế đối với Bạch là quá mức lương thiện mềm lòng, nhưng đại vu lại nhìn được xa hơn, ông từng đi qua rất nhiều nơi, cũng từng thấy trong một vài bộ lạc siêu cấp, nô lệ không tiếc mọi thứ phản kháng. Nhìn sơ mà nói cho dù phản kháng của họ đều bị những bộ lạc siêu cấp đó dùng thủ đoạn máu tanh tàn bạo trấn áp, nhưng đại vu tin rằng, chỉ cần mâu thuẫn luôn tồn tại, phản kháng tất nhiên sẽ không biến mất. Chuyện chảy máu giống thế, đại vu không hy vọng xuất hiện trong bộ lạc Trường Hà. Có Bạch vô điều kiện ủng hộ và đại vu tán đồng, những quy tắc bảo hộ nô lệ thuận lợi thực thi.
Theo hiện trạng mà nói, tài phú của bộ lạc Trường Hà chủ yếu tập trong trong bộ lạc, với cá nhân, tài sản riêng trong tay không nhiều lắm, có tiền dư mua nô lệ đều là thú nhân. So với tốn mười tệ mua một nô lệ, thú nhân hiểu tính toán tỉ mỉ càng vui lòng tốn hai tệ thuê một nô lệ tài cán, giúp hắn làm việc nửa năm, đợi mùa đông khi không cần họ làm việc, thì trả họ về, nguyên mùa đông, có thể tiết kiệm bao nhiêu thức ăn?
Hơn nữa nô lệ mua về có tốt có xấu, không thể bảo đảm rốt cuộc có biết làm việc hay không, có cần mẫn hay không, gặp phải người cần mẫn tài cán đương nhiên tốt, gặp phải nô lệ vừa lười vừa tham, còn không thiệt chết? Hơn nữa, một khi nuôi không tốt, chết rồi tính của người đó. Nô lệ thuê về thì khác, có sự lựa chọn, dùng không thuận tay, còn có thể trả về bất cứ lúc nào, tính sao cũng không thiệt.
Các thổ dân len lén theo con cái học tính toán, đã càng lúc càng giỏi tính toán chi li.
Vốn dĩ chỉ có chiến sĩ thú nhân có tư cách mua nô lệ, hiện tại đổi thành thuê mướn, bất kể có phải chiến sĩ không, là thú nhân hay thuần nhân, chỉ cần trả nổi tiền, thì có thể thuê nô lệ về.
Đồng dạng là thuần nhân, nếu thuần nhân đó có cha mẹ anh em là thú nhân, họ sẽ khá dư dả, khi trước bận quá chỉ có thể mượn nô lệ của người thân, hiện tại trực tiếp thuê của bộ lạc, tiện lợi đỡ việc, sau khi công bố quy tắc, mọi người thích ứng rất tốt.
Sức lao động của bộ lạc Trường Hà chung quy nằm trong tình trạng thiếu thốn, hội chợ bộ lạc còn chưa kết thúc, nô lệ mới tới đã được an bài một phần vào ruộng làm việc, một phần theo những người đã thành thạo xử lý con mồi chết các bộ lạc giao dịch.
Thời gian náo nhiệt nhất trong một năm đã qua, thời tiết dần chuyển lạnh, nhưng con mồi chết vẫn không thể để lâu, cần phải kịp thời xử lý.
Bộ lạc Trường Hà chỉ thu con mồi mới chết, con có mùi thì giá rẻ hơn rất nhiều, có vài bộ lạc thà giữ lại cho mình ăn, cũng có vài bộ lạc nguyện ý đổi thành khoai trắng.
Thịt thú có mùi không thể làm thành thịt muối thịt sấy, cần phải kịp thời ăn hết.
Không thể đốt lửa trong hầm, tự nhiên không cách nào nấu ăn bên dưới, vì thế, Ngô Nặc đặc biệt để người phụ trách xây nhà dùng đất dính, tảng đá, gạch, gỗ, dựng một vài cái lán đơn giản ở khoảng đất trống phía trên hầm, trong lán xây lò, mọi người sẽ ở bên trong nổi lửa nấu đồ ăn.
Đợi thời tiết lạnh rồi, còn có thể dùng rèm cỏ che căn lán lại, ban ngày mọi người sẽ hoạt động, làm việc trong lán.
Những người chưa từng trải qua cuộc sống quá an dật, sẽ không quá soi mói, chỉ cần mùa đông đừng để họ đói bụng, an bài như vậy kỳ thật họ đã rất thỏa mãn.
Càng về phía nam, thời tiết càng ấm, động vật và thực vật có thể làm thức ăn bất luận chủng loại hay số lượng, đều phong phú hơn, bộ lạc cũng khá dư dả.
Đầu tiên, Bạch xuôi nam nghe ngóng đường trở về của thú triều, lưu ý vị trí bộ lạc ven đường, cũng chú ý bộ lạc nào nghèo khó, bộ lạc nào dư dả, bộ lạc nào chỉ dựa vào săn bắt hái lượm, bộ lạc nào đã học được gieo trồng và chăn nuôi.
Cái sau rất hiếm, nhưng đều giàu có.
Nếu có thể xây dựng quan hệ giao dịch với những bộ lạc giàu có đó, trực tiếp dùng muối huyết hoặc đồ sứ hay đồ gì khác, dùng giá cao hơn giao dịch cho họ, sau đó đổi lấy gia súc, hạt giống của họ, bộ lạc không cần dùng quá nhiều nhân lực, thậm chí vật tư, đã có thể đổi được một đống đồ, hơn xa mấy bộ lạc khác khổ sở tranh đoạt chút con mồi ít đến đáng thương trong rừng, thảo nguyên, hoang nguyên với bộ lạc khác.
Kỳ thật ngay từ đầu năm, trong lòng Bạch đã có suy nghĩ mơ hồ, nếu không hắn cũng sẽ không tích cực chạy tới nơi xa xôi kiểm tra động hướng thú triều.
Vật tư hội chợ bộ lạc mang tới, cũng khiến hắn tin tưởng thêm vào suy nghĩ của mình, và có kế hoạch hành động càng rõ ràng hơn.
Khi hắn nói lại suy nghĩ của mình cho Ngô Nặc, Ngô Nặc vừa kinh ngạc Bạch và y rốt cuộc ai mới là người xuyên qua, đồng thời cũng thu được nhiệm vụ cưỡng chế của hệ thống đã lâu không gặp.