Vị Diện Giao Dịch Chi Nguyên Thủy Thế Giới
Chương 129 : Giao dịch 1
Ngày đăng: 23:34 21/04/20
Tộc nhân tai dài quen sống trong hang, giỏi đào động, tập trung cư trú ở một bên nửa sườn núi Cô Sơn. Nếu không chú ý nhìn, căn bản không thể phát hiện được vô số hang động to to nhỏ nhỏ được dây mây che phủ.
Tộc tai dài cũng giống tộc hầu thủ, đều khá bài ngoại, trong bộ lạc chỉ có thú nhân và thuần nhân tộc tai dài, đương nhiên họ không ngăn cản tộc nhân thông hôn với bộ lạc bên ngoài, nhưng một khi đã chọn người ngoài tộc làm bạn lữ, thì chỉ có thể rời khỏi Cô Sơn, đến bộ lạc đối phương an gia.
Tộc tai dài bộ lạc Cô Sơn cho ra mỹ nhân, mỹ nhân tính tình ôn nhu giỏi sinh dưỡng, không thiếu thú nhân bộ lạc lớn vừa đều vui lòng lấy thú nhân giống cái bộ lạc Cô sơn làm bạn lữ, những giống cái tộc tai dài sau khi gả ra ngoài này, tuy đã rời khỏi thân nhân bộ lạc, nhưng mỗi năm sau khi qua mùa dông, họ đều có thể mang theo bạn lữ và con cái về nhà mẹ thăm hỏi. Khi đó chính là lúc bận rộn cày cấy và chưa thu hoạch, họ có thể về nhà mẹ đẻ, vừa có thể giúp đỡ nhà mẹ làm chút công việc, cũng có thể tránh cái đói khát, thời gian lâu rồi, bộ lạc Cô Sơn tuy bài ngoại, nhưng quan hệ với rất nhiều bộ lạc cũng vẫn không tồi, là bộ lạc lớn nổi danh gần đây.
Đương nhiên, do bộ lạc này toàn là thú nhân cấp nhược thú, lực chiến đấu có hạn, nơi chiếm giữ lại cực tốt, không phải không có ai đánh chủ ý với nó.
Nhưng, có người mộc tộc trường sinh cường đại ở phía sau chống lưng cho họ, những người này bất luận có tính toán thế nào, đều đã định phải thất bại.
Hoàn cảnh địa lý của bộ lạc Cô Sơn ưu việt, các tộc nhân giỏi nông canh chăn nuôi, cuộc sống chịu đói chịu khát ít hơn các bộ lạc khác nhiều, lại thêm giống cái của tộc họ giỏi sinh dưỡng, nhiều năm sinh sôi nối dài, tộc nhân đã lên tới bảy ngàn, trong đó có hơn phân nửa đều là thú nhân.
Khác với bộ lạc Đại Hồ, nơi cư trú của tộc tai dài vô cùng tập trung, Nha là tộc trưởng, nơi hắn ở tự nhiên là nơi lớn nhất rộng rãi nhất__ một hang động thiên nhiên diện tích rất lớn.
Bạn lữ của Nha đã sinh cho hắn bốn đứa con, đều là thú nhân, A Mộc xếp hàng đầu tạm thời còn chưa tìm được giống cái mình thích, hai đứa con gái xếp giữa đã kết làm bạn lữ với thú nhân bộ lạc, còn trước sau sinh ra ấu thú, A Lai nhỏ tuổi nhất, nhưng thời gian hóa hình lại sớm hơn cả anh trai chị gái, vì thế cũng không mấy ổn định, chỉ cần cảm xúc hơi kích động thì sẽ biến về hình thú.
Hiện tại sống trong hang động chỉ có Nha và bạn lữ của hắn cùng với hai đứa con trai, một nhà bốn người, hơn mười nô lệ làm việc cho họ thì sống trong hang động cạnh đó, vì thế, trong hang động đặc biệt rộng rãi.
Hang động đương nhiên không tránh được ẩm ướt, trên vách hang mọc đầy các loại nấm không biết tên to to nhỏ nhỏ, trên mũ nấm tỏa ra ánh sáng màu cam nhàn nhạt, vô số ánh sáng nhỏ yếu hội tụ lại, triệt để chiếu sáng hang động, không tới mức sáng như ban ngày, nhưng cũng không cần phải cố ý dùng đống lửa chiếu sáng.
Nha dẫn mọi người đến chính giữa hang động, cũng tương đương với phòng khách của nhà họ.
Dù sao lúa nước Ngô Nặc trồng chính là hạt giống vô cùng bình thường lấy từ chỗ Vương Tam Hổ, hoàn toàn không cách nào có thể so sánh ngang với mấy loại gạo thơm, gạo trân châu, gạo nếp đã từng ăn ở hiện đại.
Kê thì khác, so với gạo từng ăn ở hiện đại có thêm hương thơm ngọt thiên nhiên, vào miệng mềm dẻo dinh dính, khẩu cảm hơn lúa thóc không ít.
Ngô Nặc vốn đã thích ăn cơm gạo hơn mì, hiếm khi được ăn cháo ngon như thế, một mình y ăn hết ba chén lớn.
Thụ gia gia và Thụ tiểu thất đều không ăn thức ăn của nhân loại, Thụ gia gia đầu tiên chú ý đến là chén mà Ngô Nặc và Bạch ăn cơm, không phải là chén gỗ hay chén đá thông thường, hỏi ra mới biết những chén này là họ dùng phương pháp đặc thù nung chế ra, nhân cơ hội Ngô Nặc còn tuyên truyền vò bình của bộ lạc, tiếc là bình y mang theo đã giao dịch cho bộ lạc hầu thú, nếu không còn có thể cho mọi người xem thử một chút, có khi còn bán ra được thêm mấy cái.
Vốn dĩ cả đám đã tràn đầy hiếu kỳ với bộ lạc Trường Hà, vừa nghe nói bộ lạc dùng những bình vò này làm dưa chua dưa mặn gì đó, A Mộc và A Lai từng nếm qua hương vị cá cải chua thì nước miếng cũng sắp chảy ra.
“…Vu Nặc đại nhân, tôi muốn ăn cá cải chua!” Thỏ mập A Lai rõ ràng còn chưa thích ứng với cuộc sống sau khi hóa hình, giống như ấu thú nhân dùng vuốt mập ôm cổ tay Ngô Nặc làm nũng.
Ngô Nặc còn chưa kịp vuốt lỗ tai dài xinh đẹp của cậu ta, nhóc đã bị Bạch đại miêu nhanh tay lẹ mắt túm thịt sau gáy, ném vào lòng anh trai.
A Lai bị anh trai và ba chia ra thưởng cho hai cú cốc đầu, ũ rũ ủ ê nằm bên cạnh mẹ, sau đó, với một ánh mắt hả hê của Thụ Tiểu Thất, nhóc ta thoáng cái đầy máu đầy năng lượng sống lại, ngoài mạnh trong yếu nhe hàm răng ra…
Sau lưng mọi người, Ngô tiểu Nặc lặng lẽ trừng Bạch đại miêu một cái, bảo hắn thành thật chút, sau đó nói với A Lai: “Chỗ tôi vẫn còn một chút cải chua, tối sẽ làm cá cải chua cho mọi người.”
Thỏ mập A Lai lập tức cao hứng.