Vị Diện Giao Dịch Chi Nguyên Thủy Thế Giới

Chương 167 : Thay đổi

Ngày đăng: 23:35 21/04/20


“Ngô tiểu Nặc, Kala lại ăn vụng mứt trái cây của cậu nè!” Bạch đại miêu lớn tiếng nói, nhìn Kala mập còn đang liều mạng co sau cái vại, khóe môi cong lên nụ cười xấu đắc ý.



“Bạch, cậu trở về rồi, tôi nướng bánh kem, cậu mau qua giúp tôi nếm thử có ngon không!” Trong bếp truyền ra âm thanh tràn đầy nguyên khí của Ngô Nặc.



Tiểu Kala nghe được giọng Ngô Nặc, cái đuôi như giật điện lập tức dựng lên thật cao, cũng không bận tâm trốn nữa, cất cái chân ngắn quay người chạy ra ngoài. Nhóc con còn đặc biệt thông minh, biết phải vòng ra xa cáo trạng mèo.



Nhưng Bạch là ai? Tốc độ của hắn nhanh hơn tiểu Kala mập này nhiều!



Một phát túm lấy tiểu long thú mập, Bạch dương dương đắc ý đi tới trước mặt Ngô Nặc, cho dù bánh kem thơm phức đang bày trước mặt, cũng không thể kháng cự được quyết tâm cáo trạng của tên nhỏ nhen nào đó: “Ngô tiểu Nặc, nó lại ăn vụng mứt trái cây của cậu!



Lại.



Không sai, tiểu Kala cực thích ăn mứt trái cây gần đây việc xấu chi chít, đã không chỉ một lần bị bắt rồi.



Tuy Kala không hiểu được đối thoại của Ngô Nặc và Bạch, nhưng nhóc con cực kỳ thông minh, mấy lần trước bị tóm, nó đều bị Ngô tiểu Nặc đánh mông, tuy chẳng đau một chút xíu nào, nhưng sau đó mứt trái cây lại ‘biến mất’ lần nữa, phải tìm rất nhiều nơi tốn rất nhiều thời gian mới có thể tìm lại được, cho nên, trong lòng tiểu Kala, đánh mông = mứt trái cây sẽ biến mất.



Cho nên, nhất định không thể bị đánh mông!



“Cậu xem, trên miệng nó còn dính mứt trái cây.” Bạch đại miêu bồi thêm một câu.



Tiểu Kala không nghe hiểu, nhưng phúc linh tâm chí, nhanh chóng thè lưỡi liếm một vòng quanh miệng, sau đó chớp con mắt to màu hổ phách nhìn Ngô Nặc, bộ dạng cực kỳ vô tội ︿( ̄︶ ̄)︿.



Ngô Nặc cố nhịn cười, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Không có mà, Bạch, cậu nhìn lầm rồi đó, trên miệng Kala không có gì cả.”




Không có quy củ không thành chuẩn tắc, bộ lạc tồn tại tới nay, trong bộ lạc tự nhiên cũng có một bộ quy củ thưởng phạt.



Chỉ là những ‘quy củ’ này tuyệt đại đa số đều nằm giữ trong tay thủ lĩnh và đại vu, không có quy định rõ ràng, càng không có tiêu chuẩn giới hạn gì đáng nói, thậm chí, rất nhiều lúc quy củ này căn bản do người mà thay đổi__ Gặp thủ lĩnh đại vu nghiêm khắc, trừng phạt sẽ vô cùng tàn khốc. Gặp thủ lĩnh đại vu khoan dung, cùng là sai lầm tội lỗi đó, trừng phạt sẽ nhẹ đi rất nhiều. Chẳng hạn như Kim Đồng và Bạch, Kim Đồng rất khoan dung, nhẹ nhàng, ông sẽ không trừng phạt người khác, cho dù phạm lỗi chỉ cần đừng quá mức vượt giới hạn, bình thường nhiều lắm ông cũng chỉ giáo huấn vài câu. Bạch tuy trong lòng rất nhiều người là thủ lĩnh nhân từ, nhưng hắn thống lĩnh gần như là nghiêm khắc, đối với binh sĩ dưới tay không nghe lời không nghe chỉ huy hắn thu thập một chút cũng không mềm tay.



Mà là thủ lĩnh và đại vu của một bộ lạc, họ có quyền lực tuyệt đối, đừng nói là trừng phạt bình thường, cho dù không có lý do giáng một người xuống làm nô lệ hoặc dứt khoát giết chết, đều không có ai có thể nghi vấn họ.



Nói trắng ra, đây chính là nhân trị trắng trợn, không hề có nhân quyền gì đáng nói.



Luật pháp hiện hành của Z quốc không thể nói là không chút lỗ hỏng, cũng không thể nói Z quốc đã hoàn toàn tiến vào xã hội pháp trị, nhưng trừ đi một vài vùng miền hơi tối tăm, phần lớn người bình thường vẫn có thể trải qua cuộc sống được bảo đảm dưới sự bảo hộ và ước thúc của luật pháp.



Ngô Nặc trưởng thành trong hoàn cảnh như thế, khi y bước ra khỏi thân phận người bình thường, đứng ở góc độ của người quản lý bộ lạc, y rất dễ dàng phát hiện được cực kỳ nhiều vấn đề.



Bộ lạc muốn phát triển càng tốt hơn, thì cần phải có một bộ ‘quy củ’ càng thêm hoàn thiện, được nhiều người tán đồng, mà bộ quy củ này không chỉ phải ước thúc cư dân bình thường, cũng phải ước thúc người nắm cán cầm quyền.



Thế là, trong một đoạn thời gian rất dài tiếp theo, tiểu Kala đều nhìn thấy Ngô Nặc thích cười ngày ngày sầu mi khổ mặt không ngừng viết viết vẽ vẽ trên giấy da dê, đại miêu xinh đẹp không ngừng đưa ra các loại ý kiến và kiến nghị.



Đồ vặt ngon không còn nữa.



Cái đuôi dài chơi vui không có nữa.



Kala rũ đuôi biểu thị không-vui!