Vị Diện Giao Dịch Chi Nguyên Thủy Thế Giới

Chương 171 :

Ngày đăng: 23:35 21/04/20


Bất tri bất giác, nhiệm vụ cưỡng chế hệ thống đưa lúc trước__ Truyền thụ cho cư dân bộ lạc Trường Hà chữ thông dụng và chữ phổ biến của văn tự Hoa Hạ (tổng cộng 3500 từ), số Ả Rập, phép tính trong mười chữ số, số học cơ bản (phép cộng trừ nhân chia thông dụng)__ chỉ còn lại một ngày cuối cùng.



Đối với nhiệm vụ này Ngô Nặc hoàn toàn không tự tin, y vô cùng lo lắng nhiệm vụ sẽ thất bại, bị  hệ thống trừ sạch tích phân vất vả cực khổ tích cóp được, cắn cắn răng, khi kỳ hạn nhiệm vụ còn một tháng, y đã tăng tốc bán ra các vật giao dịch tồn trong kho, những thứ có rất ít lại rất hữu dụng và thật sự không nỡ xử lý, y mới nhịn đau tiêu tích phân mang chúng nó ra khỏi hệ thống.



Sau khi lục tục lấy đồ giao dịch khỏi kho, Ngô Nặc lại đem hết toàn bộ diêm giáp trùng, vu dược hiếm quý, quả nham quả đỏ thẫm vân vân y tích trữ giao dịch hết, trong một tháng ngắn ngủi, Ngô Nặc đổi được gần sáu triệu giao dịch tệ, cộng thêm số còn dư trong tài khoản trước đó, đã gần mười triệu giao dịch tệ rồi.



Tích phân sau khi đổi đồ, còn lại hơn một trăm năm mươi ngàn giao dịch tệ.



Ngô Nặc không xác định được độ khó kiểm tra cuối cùng của hệ thống, nhưng cơ bản của mấy đứa nhỏ thật không ra sao, mấy học sinh trong lớp mũi nhọn y đặc biệt chọn ra còn tốt, năm ngoái sau khi thực hành chế độ kiểm tra thưởng phạt, mấy đứa rõ ràng chăm chỉ hơn xưa nhiều, thành tích kiểm tra cũng nhìn ra được tiến bộ, nhưng, hệ thống cuối cùng sẽ áp dụng phương thức kiểm tra thế nào, chọn đề thi ra sao, hệ thống chẳng lộ chút tiếng gió nào ra, bản thân Ngô Nặc cũng chỉ có văn hóa trung học, trước khi tới đây cũng đã vứt sách hai ba năm, y chẳng có chút tự tin nào với mình, càng đừng nói là mấy đứa nhỏ y dạy ra.



Nếu nhiệm vụ cưỡng chế thất bại, không chỉ là hết sạch tích phân, còn bị trừ ngược tích phân.



Phần thưởng của nhiệm vụ này phong phú cỡ nào, thì trừ ngược cũng sẽ thảm liệt bấy nhiêu.



Ngô Nặc không nắm chắc được, y chỉ có thể đưa ra dự đoán xấu nhất___ lỡ đâu học sinh của y không có một đứa nào thông qua kiểm tra, trừ ngược một triệu tám trăm ngàn tích phân, y không nói chắc được phải đợi đến năm nào tháng nào mới có thể đăng nhập vào khu giao dịch hệ thống lần nữa.



Cho nên kiên quyết không thể ngồi yên chờ chết__ một đứa con thừa cũng không thể để lại hệ thống!



Ngô tiểu Nặc phồng mặt bánh bao, mang tâm trạng nặng trình tịch mở giao diện giao dịch công pháp. [Hệ thống, giúp tao tìm quyển trung của [Thuật trị liệu trung cấp], [Thú thần quyết], [Rèn thể] và [Giáp binh] đi, đúng rồi, có công pháp nào thích hợp với Kala không?”] Ma xui quỷ khiến, Ngô Nặc bổ sung một câu.



[Có, ký chủ muốn sử dụng công năng tìm kiếm cơ bản, hay công năng tìm kiếm định chế của hệ thống?] Cái trước kiếm là ra một đống, cái sau nhắm đúng đích, đương nhiên, chủ yếu nhắm vào vẫn là trình độ sức mua của ký chủ đáng thương nghèo kiết.



[… Công năng tìm kiếm định chế, phải nói trước, chỉ cho 800 điểm tích phân, nhiều hơn một điểm cũng không được!] Ngô Nặc có chút đau thịt, nhưng y cũng rất hiếu kỳ, rốt cuộc là dạng công pháp gì, cư nhiên Kala cũng có thể tu luyện? Lẽ nào Kala không phải là long thú bình thường? Nói không chừng, y có thể nhờ cơ hội này hiểu rõ một chút về thân thế của Kala.
Định thần lại, Ngô Nặc hỏi hệ thống: [Nhất định phải giao bây giờ?]



Hệ thống: [Xin ký chủ trong vòng mười phút giao lên danh sách kiểm tra không ít hơn 40, không vượt quá 50 học sinh.] Giao diện thao tác tự bắn ra, ngay chính giữa xuất hiện một hàng giờ đếm ngược đỏ máu.



Ngô Nặc:… Coi như mày hung!



Đau dài không bằng đau ngắn sớm chết sớm siêu sinh thôi!



Kỳ thật trong lòng Ngô Nặc sớm đã có ứng cử viên kiểm tra, y đưa tên của 50 học sinh thành tích tốt nhất phát huy ổn định nhất qua mấy lần kiểm tra của lớp mũi nhọn lên cho hệ thống.



Ngô Nặc không biết hệ thống sẽ dùng phương pháp nào tiến hành kiểm tra học sinh, nhưng lúc này đã chỉ còn lại mười một mười hai tiếng, tới giờ mới ôm chân phật đã muộn rồi, giờ mà bóng gió cho đám nhỏ cũng chỉ tăng thêm áp lực tâm lý cho chúng mà thôi, Ngô Nặc dứt khoát cái gì cũng không nói, thậm chí ngay cả bài học cũng thả lỏng hơn bình thường một chút, kể chuyện cho tụi nhỏ gần hai tiết học.



Để ứng đối với lần kiểm tra này, Ngô Nặc vẫn siết rất chặt giáo trình của lớp mũi nhọn, bình thường bài tập y cho chúng cũng nhiều hơn bạn học lớp khác, tụi nhỏ hiếm khi hôm nay lên lớp được thả lỏng, sau bài học còn không có bài về nhà, cả đám cao hứng muốn chết.



Mùa đông trong ngoài đều lạnh, trong bộ lạc không có tiết mục giải trí nào, buổi tối sau khi ăn cơm tối, mọi người đều sớm đi ngủ.



“Ủa… chỗ này là chỗ nào?” Phong đột nhiên phát hiện bản thân xuất hiện trên một con đường rộng rãi, xung quanh mông lung, trước sau đều không nhìn thấy, nó muốn đi tới trước, lại bị một màn chắn trong suốt ngăn chặn. Đột nhiên, trên màn chắn xuất hiện đề tính toán, chỉ có phép tính không có đáp án, nhưng đề không tính là phức tạp, nó nhìn thấy lập tức trong lòng đã có đáp án, nó do dự một chút, duỗi ngón tay dự định viết đáp án ở sau dấu bằng. Như kỳ tích, nó chẳng qua chỉ vạch hai cái trên hư không, đáp án đã trực tiếp hiện lên sau dấu bằng.



Sau đó một màn thần kỳ xảy ra, sau khi nó viết đáp án, phía sau đẳng thức xuất hiện một dấu ‘√’,  màn chắn ngăn trở nó biến mất, nó đi tiếp vài bước, lại bị chặn, trong hư không lại xuất hiện một đề bài. Lần này Phong không do dự nữa, trực tiếp viết ra đáp án.



Cảnh giống vậy, còn xuất hiện trong giấc mộng của 49 đứa nhỏ khác.