Vị Diện Giao Dịch Chi Nguyên Thủy Thế Giới
Chương 65 : Xe bò
Ngày đăng: 23:34 21/04/20
Khu giao dịch tự do hệ thống, không phân biệt ngày đêm, bất luận lúc nào vào, bên trong đều đông đảo giao dịch giả.
Ngô Nặc nhanh chóng căn cứ theo tọa độ tìm được Vương Tam Hổ, hắn đang cùng một người ba đầu tướng mạo kỳ quái bàn chuyện làm ăn.
Chỉ một hai tháng ngắn ngủi, Vương Tam Hổ cùng với bộ dạng Ngô Nặc gặp lần đầu, quả thật cứ như hai người.
Tuy trên người hắn vẫn mặc áo vải thô ngắn giặt đến bạc màu, nhưng khí sắc đã tốt hơn rất nhiều, hồng quang đầy mặt, vẻ rầu rĩ đã sớm biến mất tăm. Ban đầu nhìn thấy mấy người ngoài hành tinh tướng mạo đặc thù này, xem người ta là yêu quái, bị dọa co trong góc run rẩy, hiện tại lại bàn chuyện làm ăn với người ba đầu, tuy không rõ ràng mạch lạc, nhưng ít nhất âm thanh bình ổn giọng nói rõ ràng, biến hóa không hề nhỏ. Ngoài ra, thứ hắn mang lên giao dịch, chủng loại cũng càng lúc càng nhiều, những nông cụ thô sơ bán ban đầu đã không còn thấy, thay vào đó là lăng la tơ lụa màu sắc diễm lệ, đồ thêu tinh xảo, đồ sứ tao nhã, lá trà đủ màu, đồ gỗ điêu khắc tinh mỹ vân vân.
Từ sau khi Ngô Nặc dắt mối giới thiệu người ba mắt bán bánh bạc cho Vương Tam Hổ, Vương Tam Hổ giao dịch đã chỉ thu giao dịch tệ, bình thường rất ít khi trực tiếp lấy vật đổi vật, đừng thấy hiện tại hắn làm ăn rất thuận buồm xuôi gió, tích phân vẫn rất eo hẹp, tuy không đến mức giống như Ngô Nặc mắc nợ một đống, nhưng cũng không ít lần nợ hệ thống.
Ngô Nặc và hắn là người quen cũ, thỉnh thoảng cũng có nói chuyện, theo Vương Tam Hổ nói thế giới của hắn bây giờ đang lúc loạn thế, quần hùng quật khởi, thế lực các phương đều muốn giành giật thiên hạ, binh hoảng mã loạn, dân chúng lầm than. May mà, nơi hắn ở xa xôi nghèo nàn, tạm thời còn chưa bị họa binh lan tới.
Nhưng, nhìn từ hiện trạng, chỉ sợ Vương Tam Hổ đã rất khó chỉ lo thân mình, dù sao nơi hẻo lánh nghèo nàn, không thể mua được nhiều thứ tinh mỹ như thế.
Ngô Nặc dù sao cũng đã bán hàng hai năm, tri thức văn hóa lạc hậu, nhưng ánh mắt nhìn người lại được luyện ra. Sau mấy lần tiếp xúc, y rất xác định, Vương Tam Hổ thành thật chấc phác nhưng không ngốc, cũng không có dã tâm đặc biệt gì. Hiện nay chấp nhận nguy hiểm dính họa chiến tranh, mua nhiều thứ tinh mỹ như thế lên hệ thống bán, sợ cũng là chuyện bất đắc dĩ. Có thể bức một người thành thật lá gan không lớn đi đến trình độ này, công lực hố ký chủ của hệ thống của Vương Tam Hổ, khỏi nói cũng biết.
Người ba đầu cùng Vương Tam Hổ trả giá nửa ngày, cuối cùng dùng một cái móng ngựa vàng lớn bằng nắm tay đổi lấy bốn cuộn tơ lụa màu đỏ.
Người ba đầu trời sinh da màu xanh xám, ba cái đầu giống như thân thích với Ngưu Ma vương, thân hình còn khôi ngô hơn em gái thú nhân bộ lạc Trường Hà gấp ba lần, vừa nghĩ đến cô trở về làm số tơ lụa này thành quần áo mặc lên người, Ngô Nặc cảm thấy cả người không khỏe.
Về nhà phải nhìn Bạch đại miêu thêm vài cái, để mà rửa mắt. Đợi đã, bình thường mà nói không phải nên về nhìn em gái sao? Có cần phải cong triệt để vậy hay không hả (╯‵口′)╯︵┻━┻.
Tiễn người ba đầu đi, trên sạp của Vương Tam Hổ tạm thời không có khách khác, hắn cười gọi Ngô Nặc vài tiếng, Ngô Nặc mới hoàn hồn.
“Tiểu Ngô huynh đệ, nghĩ gì vậy? Nhập thần như thế?”
Dưới ánh trăng, đôi mắt màu băng lam gợn sóng như nước, dưới sự tĩnh mịch bình lặng, tựa hồ đang có lốc xoáy sôi trào.
Mỹ nhân dưới trăng, tóc bạc như thác, bất tri bất giác, Ngô Nặc nhìn ngẩn người.
“Nặc, sinh con với tôi, được không?”
“Không được! Muốn sinh cậu sinh, dù sao ông đây không sinh được!”
“Nặc, tại sao cậu đá tôi?”
“Ai bảo cái vuốt của cậu sờ loạn! Khốn kiếp, cậu còn sờ!”
“Cậu cũng có thể sờ tôi mà? Bình thường không phải cậu thích nhất là sờ tôi sao?”
“… Người và mèo có thể ở bên nhau sao?”
“Nhưng đó đều là tôi mà.”
“… Lấy móng vuốt của cậu ra!”
“Không, Nặc, thân thể cậu thành thật hơn miệng cậu nhiều, cậu xem, nó rõ ràng thích tôi sờ.”
Ngô Nặc: … Sau này ai còn nói với ông thổ dân nguyên thủy thành thật chất phác, xem ông có đập chết hắn không