Vị Diện Giao Dịch Chi Nguyên Thủy Thế Giới

Chương 94 : Cải biến 3

Ngày đăng: 23:34 21/04/20


Các nô lệ năm ngoái tận tâm chăm sóc khoai trắng mấy tháng, đã có kinh nghiệm kỹ thuật hoàn toàn dẫn đầu những người khác. Cho dù bình thường những nô lệ này luôn run rẩy e dè trước mặt các cư dân bộ lạc Trường Hà, nhưng vừa xuống ruộng, truyền thụ kinh nghiệm cho mọi người, khí thế đủ đầy tuần tự đâu ra đó, cứ như đổi sang một người khác.



Khí thế này là Ngô Nặc và Bạch cho họ, sau nghi thức tế thần, Bạch bận đi chỉnh lý đội quân chiến sĩ của hắn, Ngô Nặc lúc không dạy học, từ trong hơn một ngàn nô lệ hiện có của bộ lạc, căn cứ biểu hiện chọn ra gần hai trăm người, ngay trước mặt toàn bộ lạc tuyên bố giải trừ thân phận nô lệ của họ, sau đó, đại vu đích thân thay hơn một trăm tám mươi nô lệ này bôi đi dấu ấn nô lệ, vẽ đồ đằng bộ lạc lên cho họ, chính thức thừa nhận thân phận cư dân của họ.



Những nô lệ này, có người ngay từ khi ra đời đã là nô lệ, có vài người giữa chừng bị người bắt được rơi làm nô lệ, còn có vài người vì bộ lạc diệt vong mà bị ép trở thành nô lệ… không ai nguyện ý thấp hơn người khác một bậc, càng không nguyện ý con cháu đời sau của mình thấp hơn người khác một bậc, bọn họ vì đủ mọi nguyên nhân trở thành nô lệ, sau khi bị ấn dấu ấn nô lệ, họ cho rằng cả đời mình trừ khi có thể sinh ra ấu thú nhân, không thì không có bất cứ cơ hội trở mình nào. Nhưng ấu thú nhân làm gì dễ sinh như thế, thú nhân và thú nhân kết hợp cũng không nhất định có thể sinh ra ấu thú nhân, huống chi là họ?



Lúc bị ấn dấu ấn họ vô cùng tuyệt vọng, cuộc sống cực khổ sau đó từng chút một mài mòn chút ít hy vọng còn sót lại trong lòng họ, ngày qua ngày, họ trở nên tê dại, ngày qua ngày, họ sớm đã quên cảm giác làm người là gì.



Nhưng, họ nằm mơ cũng không ngờ được, họ còn có một ngày thoát khỏi thân phận nô lệ, trở thành cư dân bộ lạc!



Họ từ con người biến thành con trùng đáng thương còn không bằng cả gia súc, lại từ con trùng đáng thương trong một đêm biến về người.



Cảm giác đó, kích động đó, trừ bản thân họ ra, người khác căn bản không thể nào lý giải được.



Bất kể quá khứ họ từ đâu đến, bắt đầu từ lúc họ trở thành cư dân bộ lạc Trường Hà, họ nguyện ý dùng thân thể mình, dùng linh hồn mình hiếu trung bảo vệ bộ lạc!



Trừ cảm kích bộ lạc, họ càng cảm kích Vu Nặc đại nhân đã giành lấy tất cả cho họ!




Chuyện bộ lạc nhiều hơn, do công cụ lạc hậu, hiệu suất công tác vô cùng thấp, khai hoang xới đất bón ruộng gieo trồng vân vân đều cần sức lao động lớn, nhân số bộ lạc nhiều gấp mấy lần, nhưng muốn trồng hết nhiều khoai trắng như thế, nhân thủ vẫn không đủ dùng.



Đám nhóc học xong, cũng không thể không chia sẻ một chút công việc, ấu thú nhân và thuần nhân nhỏ tuổi phụ trách chăn thả, trẻ thuần nhân lớn hơn chút thì theo người lớn khai khẩn đất hoang làm việc nông.



Thời tiết ấm lên từng ngày, cả bộ lạc Trường Hà nhiệt hỏa ngập trời làm hai mươi mấy ngày, cuối cùng trồng hết số giống khoai trắng.



Rất nhanh, qua mấy đợt mưa xuân, xung quanh bộ lạc phủ đầy lá khoai trắng mới nhú xanh mơn mởn. Khoai trắng tuy có thể trồng hai vụ, nhưng mùa xuân rõ ràng càng thích hợp cho chúng sinh trưởng, sau khi lá nảy mầm, tốc độ sinh trưởng của khoai trắng càng lúc càng nhanh, chẳng qua gần mười ngày, khắp núi khắp ruộng đã leo dầy dây khoai.



Mọi người vốn lo lắng khoai trắng đã sắt mọc không tốt, bây giờ triệt để đặt tim về lại vị trí.



Ngô Nặc chọn ra một phần đất khoai trắng tốc độ mọc khỏe, bảo người cắt dây khoai, sắt hành đoạn nhỏ cắm xuống đất, chưa qua bao lâu, những dây khoai này đều sống. Khoai trắng bị cắt mất dây, cũng nhanh chóng mọc ra dây mới.



Lượng lớn dây khoai được trồng trên đất hoang còn chưa kịp khai khẩn, diện tích gieo trồng khoai trắng trong bộ lạc tăng lên gần gấp đôi.



Các khâu gieo trồng quan trọng nhất đã tiến vào hồi kết, tiếp theo trừ cỏ bón phân trở thành trọng điểm hằng ngày.